Chương 10: Phòng tắm ( H+)

Sáng sớm mưa trời đã đổ mưa, một con nhộng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đang nằm cuộn tròn trong chiếc chăn trắng. Mái tóc xõa tung ra sau lưng, trên người đầy những vết xanh đỏ tím đan xen trông thật kinh hoảng. Có thể thấy là cô đã trải qua một màn hoan ái có bao nhiêu kịch liệt....

" ưm "

Cả người đau nhức khiến cô tỉnh dậy. Aaaaaaa tên Dương Phong đáng chết hành hạ cô ra nông nổi như này. Làm cô không thể dậy được.

Âu Dương bước vào trong phòng bế cô bước vào phòng tắm.

" Thả em xuống. Phong."

Cô giãy giụa muốn thoát khỏi tay anh.

" Em vẫn còn sức nhỉ? Thế thì anh chiều em."

Nói rồi anh bước nhanh chân hơn về phía phòng tắm

" Rầm "

Cửa bị anh đóng sầm một cái.

" Không được hôm nay em còn phải đến trường. Phong dừng lại đi tha cho em."

" Anh đã xin nghỉ cho em một tháng rồi."

" Cái gì. Ai cho phép anh xin nghỉ cho em hả?"

" Phải xem em còn có sức để đi học không chứ?"

Anh đặt cô ở trước tấm gương to trong phòng. Thân thể trần trụi với nhiều vết tích hiện lên rõ mồn một trước tầm mắt hai người. Để mặt cô quay về phía gương, trên người anh quấn mỗi chiếc khăn nên muốn làm gì cũng tiện hơn.

L*иg ngực anh áp sát vào lưng cô. Cảm nhận độ nóng đến dọa người từ người Âu Dương Phong truyền đến khiến cô khϊếp sợ.

Cô quay đầu lại nhìn anh, thì một đôi môi nóng bỏng đã in xuống môi mềm của cô.

" Ừm "

Đôi tay của anh bắt đầu đốt lửa trên người cô. Bàn tay anh đi đến đâu khiến chỗ đó của cô như có những ngọn lửa nhỏ đang thiêu đốt.

Một bàn tay anh bắt đầu không an phận len lỏi vào khu rừng bí hiểm của cô. Ngón tay anh bắt đầu đâm vào.

" Ân "

" Thoải mái sao."

Anh di chuyển môi cắn cắn vành tai mẫn cảm của cô. Một ngón tay khác lại được đút vào. Hai ngón tay chơi đùa âm đế của cô, khiến cô hét thất thanh.

" Aaaaaa"

"Đừng mà. Dừng dừng lại đi phong."

Anh không những không nghe mà còn lấy hai ngón tay banh rộng miệng khe huyệt của cô ra hết cỡ.

" Đừng đừng mà, em xin anh đó. Ô ô ô căng quá, sẽ rách mất."

Anh đút thêm một ngón tay nữa vào bắt đầu di chuyển theo tiết tấu, thì thàm vào tai cô

" Nghi Nhi, em nhìn xem phía dưới em đang chảy nước kìa. Thật là người phụ nữ nhìn nước."

Nghe anh nói vậy cô không tự chủ mà nhìn xuống phía dưới, cái ngón tay thon dài của anh đang lúc ẩn lúc hiện trong hoa huyệt của cô. Dòng nước sánh sánh theo động tác rút ra đút vào của anh mà ra theo, chảy xuống phía dưới bồn tắm lớn. Dáng người của cô hiện tại là. Hai chân bị banh rộng gác sang hai bên trước ngực có một bàn tay vẫn đang tàn bạo mà xoa bóp nắn thành các hình dạng khác nhau. Khuôn mặt ủng đỏ của cô khiến chính cô phải ngạc nhiên. Hoa huyệt lại càng gắt gao mà hút lấy những ngoen tay anh.

Âu Dương Phong rút ngón tay ra, đưa bàn tay lên xoa bóp ngực cô.

" Ân aaaa Phong em khó chịu."

" Em muốn. Cho em."

" Nghi Nhi muốn gì nào."

" Muốn anh."

" Vậy sao. Chốc đừng cầu xin dừng lại nhé."

Cô không nói gì chỉ quay đôi mắt ngân ngấn nước nhìn anh. Ánh mắt ủy khuất uất ức không nói lên lời.

Nhìn cô như vậy, anh thật sự chỉ muốn mạnh bạo chà đạp mà thôi. Ánh mắt đó gợi lên du͙© vọиɠ to lớn của người khác.

Hơn nhếch mông cô lên, chống đỡ côn ŧᏂịŧ đã bành trướng thật to trước khe huyệt của cô, đâm một phát mạnh mẽ vào bên trong cô.

Cả hai người đồng thời phát ra tiếng rêm nhỏ. Cô cong người ra đằng sau hai tay ôm lấy cổ anh. Bầu ngực dựng thẳng đứng chìa ra đừng trước đầy câu hồn. Anh ra ra vào vào tạo ra những tiếng phụt phụt bạch bạch. Cả người cô đọng đưa theo từng nhịp điệu lên xuống của anh.

Xuân tình một mảnh vô hạn, tiếng nức nở nỉ non, tiếng róc rách nước va với nền nhà như bản hòa ca của những giai điệu hoan ái.