Chương 23: Lại Đánh Nhau

Sáng hôm sau tuyết rơi dày nghịt. Lucy bây giờ đã khỏe hẳn và bay vòng quanh tôi một cách hưng phấn. Thật vui là Nirvana và Rose luôn ủng hộ tôi. Em gái tôi cũng vậy. Hugo Weasley thì có vẻ rất ấn tượng trước việc làm của tôi. Cậu bé coi tôi là một anh hùng khi dám đứng ra chống lại Aumus bất kể sẽ bị ảnh hưởng thế nào.

Trên đường tới thư viện. Có một nhóm học sinh Hufflepuff và Ravenclaw đang đứng túm tụm với nhau xì xầm chuyện gì đó. Chắc chắn là nói về tôi rồi!

Quả thật là như vậy, bọn nó còn chả thèm hạ giọng xuống. Thằng Eragon Macmilan nhà Hufflepuff đang diễn thuyết:

- Tớ tin chắc thằng Albus đã gϊếŧ ông Filch. Các cậu thấy không? Nó dường như đang kết bè phái với bọn Slytherin. Hình như nó đang có âm mưu gì đó….

Con bé Anna Abbot nhà Hufflepuff ngắt lời:

- Nhưng là âm mưu gì mới được chứ?

Eragon lắc đầu:

- Biết làm sao được? Ai biết được thằng đó nghĩ gì trong đầu? Tớ đã bảo là thằng đó vốn hơi kỳ lạ mà! Nhưng có thể đó là một âm mưu rất xấu xa. Có lẽ nó đang muốn trở thành một Tử Thần Thực Tử…..

Bỗng nhiên một giọng quát rất to làm bọn nó giật nảy mình:

- IM HẾT ĐI CHO TÔI!

Đó là Bella Monroe. Cô ấy đang rất giận dữ. Nhìn thấy một cô gái hiền lành như Bella tức giận như vậy quả thực là rất lạ.



Bella chĩa đũa phép về phía bọn chúng và nói to:

- Tôi không cho phép các người nói xấu cậu ấy! Có gì thì cứ nói xấu tôi đây này!

Eragon cười to:

- Đừng to mồm! Một mình mày thì làm gì nổi bọn tao chứ?

Tôi quả thật bất ngờ khi cô ấy lại mạnh mẽ tới vậy. Có điều một mình cô ấy mà đấu với sáu đứa: bao gồm ba đứa nhà Huflepuff và ba đứa nhà Ravenclaw thì thua mất. Có lẽ tôi phải ra tay thôi!

Tôi tằng hắng thật to. Bọn nó quay lại. Eragon làm vẻ mặt ngạc nhiên:

- Á à Albus, vừa nhắc đến là đã thấy xuất hiện ngay! Nhưng hai người bọn mày đấu nổi với sáu người bọn tao không?

Anna nói với Eragon:

- Có nhất thiết phải đánh nhau không, Eragon?

- Nhưng rõ ràng bọn nó gây sự trước mà! Với lại chúng ta đông hơn mà, việc gì phải sợ chứ!

Bỗng nhiên có một người bước tới một cách hiên ngang: Đó là Scorpius Malfoy. Cậu ta cười ngạo nghễ:

- Thêm tao nữa là đủ, đúng không?



Eragon cười nhạo

- Ba người bọn mày mà đòi?

Scorpius tảng lơ Eragon đi và quay sang nói với tôi:

- Tôi làm thế này không phải vì cậu đâu, chẳng qua vì bọn chúng dám bắt nạt một học sinh Nhà Slytherin. Làm sao tôi có thể để yên được chứ!

Eragon nói:

- Được rồi, thích thì chiều!

Và trận hỗn chiến đã diễn ra. Một học sinh Nhà Griffindor và hai học sinh Nhà Slytherin đấu tay đôi với ba học sinh Nhà Hufflepuff và ba học sinh Nhà Ravenclaw. Tôi đã thành công trong việc đánh ngã của thằng Eragon. Anna thì nửa muốn đấu nửa lại không muốn đấu nên nhìn thấy tình cảnh bất lợi bèn chuồn lẹ. Bella cũng hạ gục của một đứa bên Nhà Ravenclaw. Scorpius thì đánh văng đứa còn lại Nhà Hufflepuff. Bên bọn nó chỉ còn hai đứa Nhà Ravenclaw. Bọn nó bị tôi, Scorpius và Bella tổng lực đánh gục hết.

Đúng lúc đó, chúng tôi nhìn thấy cô Mc Gonagall từ xa. Thế là cả ba đứa tôi sử dụng thần chú: ù té quyền! Mỗi đứa chạy một hướng khác nhau. Tốt hơn hết là chạy thật nhanh trước khi cô phát hiện ra bọn Hufflepuff và Ravenclaw đang nằm ngổn ngang ở hành lang.

Sau khi chạy khỏi, Lucy vỗ tay đôm đốp:

- Đánh khá quá, Albus!

Về đến phòng sinh hoạt chung, anh Fred chọc tôi vui lên bằng cách: Hỏi tôi xem đang dự định gϊếŧ ai tiếp theo. Và anh ấy tống thẳng một con kỳ nhông lửa vào mồm thằng Aumus khi nó định châm chọc tôi. Khiến thằng đó sợ hãi kêu ré lên và chạy mất. Cám ơn anh Fred!