Chương 7 : Đông Phương Uyển

Nữ nhân mơ màng rất dễ đầu hàng. Nữ nhân chỉ cần trái tim đầu hàng thì nhục thể cũng đầu hàng theo. Nàng không chống cự gã nữa.

Rất tự nhiên gã từ từ bế Đông Phương Uyển nằm lên trên bục nhảy cao sau đó áp nàng dưới thân điên cuồng hôn lên đôi môi hồng của nàng. Môi đỏ như máu, như trái cây chín mộng chỉ chờ gã hái. Bạch Cảnh Sùng chẳng hề do dự hái trái cây đỏ thắm đó vào trong miệng mình.

Hành Động của gã có chút dã man và thô lỗ nhưng gã biết đối với 1 đại tiểu thơ quen sống trong nhung lụa này thì sự thô lỗ đó vô hình dung sẽ là liều thuốc kí©h thí©ɧ cực mạnh đối với nàng……Sự dã man và thô lỗ của Bạch Cảnh Sùng đã phóng thích tìиɧ ɖu͙© trong lòng nàng.

Nét duyên dáng trời sinh bò lên khuôn mặt xinh tươi của nàng. Nàng hôn môi càng lúc càng thuần thục. Thậm chí nàng còn ngậm lấy đầu lưỡi Bạch Cảnh Sùng để trêu ghẹo gã. Lửa dục của Bạch Cảnh Sùng càng lúc càng dâng cao, nhưng phản ứng của Đông Phương Uyển khiến gã cũng phải giật mình. Gã phát hiện Đông Phương Uyển đã biến đổi, biến thành một con rắn, một xà mĩ nữ rất biết quấn lấy. Bởi vì chẳng biết từ lúc nào gã đã bị Đông Phương Uyển siết chặt.

Hai tay của nàng tựa như dây leo quấn chặt cổ của gã như sợ gã chạy mất , đôi chân ngọc thon dài của nàng quắp chặt lấy hông gã ôm thật chặt như ôm một cái gối ôm gã có cảm giác bị phản khách vi chủ……..Nàng bắt đầu chủ động hôn lại gã không phải nói là cưỡng hôn gã mới đúng cả hai bờ môi nóng bỏ một phút cũng không rời nhau …

Gã có muốn tiến tới một bước cũng rất khó, chỉ có thể điên cuồng hôn lên đôi môi nàng một phút cũng không rời …..Nhưng dưới sự kí©h thí©ɧ của lửa tình nụ hôn thôi là chưa đủ !!!

Nàng tóm lấy tay gã , đặt lên trên nhũ phong của nàng. Nàng đang ra hiệu. Đương nhiên Bạch Cảnh Sùng hiểu dấu hiệu giữa nam nữ đó. Cách qua ít nhất 2 lớp quần áo bàn tay gã điên cuồng sờ nắn đôi nhũ phong ngạo nghễ mềm mại của nàng, Cái lưỡi đã bắt đầu chuyển sang các mục tiêu khác cần cổ và dái tai những điểm mẫn cảm trên người của nàng mà kí©h thí©ɧ ……

“Cảnh Sùng……..Em khó chịu quá……..Em muốn Anh “ Đông Phương Uyển sớm đã thở hồng hộc mị nhãn như tơ rồi.

Chỉ vọn vẹn ba chữ nhưng là một liều thuốc kí©h thí©ɧ cực mạnh đối với gã Bạch Cảnh Sùng chủ động từ từ cởϊ áσ khoát của nàng ra, sau đó đến chiếc áo lông mỏng bó sát bên trong, Đông Phương Uyển vô cùng chủ động duỗi hai tay làm cho gã lại càng dễ đem áo lông của nàng cởi ra ………

Đông Phương Uyển e thẹn cúi đầu nhẹ nhàng tháo mở 2 bím tóc 2 bên ra mái tóc dài mềm mại cũng theo đó rũ xuống, kế tiếp trước ánh mắt ngây dại của gã nàng đem nịt vυ" nút thắt mở ra, khiến cho Bạch Cảnh Sùng hai mắt như tỏa sáng, hai luồng cao ngất nhũ phong hiện lên hiện tại trước mắt của hắn, núʍ ѵú nho nhỏ, phấn hồng vô cùng tinh khiết, Bạch Cảnh Sùng dùng tay nhẹ nhàng đυ.ng vào 1 cái ngay lập tức nhận lại sự phản chấn vô cùng dễ chịu chứng tỏ đôi nhũ phong kia cực kỳ đàn hồi cùng săn chắc,

Bạch Cảnh Sùng ôn nhu nhìn nàng sau đó bàn tay lại đi xuống cởi chiếc giày săn-đan màu trắng da mềm, làm lộ ra cặp đùi non mềm mại gợi cảm hiện lên hiện ở trước mặt hắn, Quả thật trong tất cả mỹ nữ gã đã từng gặp qua gã chưa bao giờ xem qua một đôi chân nào khiêu gợi xinh đẹp như đôi chân của Đông Phương Uyển , đôi chân thật đẹp, thon dài, rất tròn, trong trắng lộ hồng, không có chút nào tỳ vết , quả thực quá hoàn mỹ!

Chiếc váy ngắn đồng phục của nàng rất nhanh cũng bị gã tuột phăng xuống quăng bừa vào 1 góc phòng cả thân hình nàng chỉ còn sót lại 1 chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng mềm mại tinh khiết , qua lớp vải tơ màu trắng mềm mại đó Bạch Cảnh Sùng mơ hồ nhìn thấy được khe thịt nho nhỏ màu phấn hồng giữa 2 chân của nàng như ẩn như hiện mang đến lớn lao cho gã sự kí©h thí©ɧ, hắn cảm giác dươиɠ ѵậŧ đang bột khởi, bây giờ nhìn vị đại mỹ nhân toàn thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trước mắt đôi mắt đẹp hơi đóng, hai má ửng hồng, xuân ý nồng đậm, cặρ √υ" cao ngất cứng ngắc, núʍ ѵú đỉnh bên trên hai khỏa trắng mịn núʍ ѵú, phần bụng bằng phẳng mà mảnh khảnh , bờ mông rất tròn nhưng cũng vểnh lên cao,đôi chân thòn dài thẳng tắp làm gã thật sự không nhịn được thầm khen …..

“Uyển Uyển Ngươi thật xinh đẹp ……” Bạch Cảnh Sùng không khỏi than thở. Hắn luống cuống tay chân cởi sạch trên người mình toàn bộ quần áo, Đông Phương Uyển tham lam ngắm nhìn xem thân hình cường tráng của gã, làm cho nàng giật mình đúng dưới háng của gã 1 cây dươиɠ ѵậŧ to lớn, qυყ đầυ cực đại hiện ra trong không khí …qυყ đầυ lúc này đỏ ửng dính một chút chất nhầy …ngạo nghễ tựa như 1 con hùng sư đang ra oai vậy…….

Bạch Cảnh Sùng tiến đến bên người nàng , hai bờ môi lại 1 lần nữa dính với nhau cùng một chỗ, Đông Phương Uyển duỗi ra hai tay trắng bạch của mình ôm lấy cổ gã, nhu thuận duỗi ra đầu lưỡi ướŧ áŧ mà ôn hòa, cùng đầu lưỡi của hắn uốn éo cùng một chỗ, đầu lưỡi của hai người cuồng dại trong miệng giúp nhau dây dưa, Bạch Cảnh Sùng tay trái đặt trên mái tóc của nàng khẽ vuốt ve , tay phải lại không nhịn được vọng động tài trên đầṳ ѵú mềm mại của nàng mà chậm rãi xoa nắn, phía dưới dươиɠ ѵậŧ to lớn của gã tại vùng phụ cận trên âʍ đa͙σ của nàng cách qυầи ɭóŧ không ngừng mà ma sát, làm cho Đông Phương Uyển sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, tim đập rộn lên,

Đông Phương Uyển tại dục hỏa đốt cháy ánh mắt của nàng càng phát ra vũ mị. Bạch Cảnh Sùng tận tình đùa bỡn cặρ √υ" mềm mại cao ngất kia yêu thích không thôi…. nghe trên người nàng 1 mùi hương đặc hữu làm say lòng người, mùi hương mà chỉ có Đông Phương Uyển có được ….

Bạch Cảnh Sùng bờ môi ly khai đôi môi đỏ thắm của Đông Phương Uyển một đường hướng phía dưới dừng lại tại cặρ √υ" cao ngất của nàng, hắn thỏa thích ở phía trên lại thè lưỡi ra liếʍ , lại cắn lấy núʍ ѵú vươn lên thẳng đứng, lại đem núʍ ѵú ngậm trong miệng nhẹ nhàng cắn, hai vυ" của Đông Phương Uyển tại trong tay của hắn không ngừng biến hóa hình dạng, cứ như vậy hôn thêm vài phút đồng hồ sau hắn đem đầu chôn đến giữa hai đùi của Đông Phương Uyển, qυầи ɭóŧ của nàng đã sớm bị dâʍ ŧᏂủy̠ từ lỗ *** chảy ra dâʍ ɖị©ɧ thấm ướt. Đông Phương Uyển thẹn thùng nâng lên đùi phối hợp với Bạch Cảnh Sùng đem phòng tuyến cuối cùng của mình, qυầи ɭóŧ của nàng cởi ra …..

Bạch Cảnh Sùng lúc này giống như đang thưởng thức một tuyệt tác mỹ thuật trên thế gian vậy mà Đông Phương Uyển trông thấy bộ mặt ngây người của gã ban thoáng xấu hổ cũng biến mất nàng khẽ cười quyến rũ chủ động tách 2 chân của mình ra đùi hơi cong lên một chút đem khe thịt nhỏ nhỏ của mình bại lộ hoàn toàn trước mặt hắn .

Giữa cặp đùi, trong khu rừng đen nhánh rậm rạp có một dòng suối nhỏ, trong khe suối nước chảy róc rách, trơn trượt. Nơi nguồn nước không ngờ lại có màu hồng phấn non mềm …làm gã cứ ngây dại ra nhìn dù không phải là lần đầu tiên gã nhìn thấy tuyệt tác kia nhưng mỗi lần nhìn tới đều làm gã mê mẩn không thôi

“Ư…AAh…..Nhìn đủ chưa…Da^ʍ tặc…Ân…Thật xấu hổ mà “ Đông Phương Uyển e thẹn nói

Bạch Cảnh Sùng khẽ quỳ gối giữa 2 chân của nàng bắt đầu liếʍ láp lấy cái mép thịt màu mỡ kia, liên tục liếʍ láp làm cho Đông Phương Uyển không nhịn được duyên dáng rên lên : “Ah… Ah… Ờ… Ự…………A…………..”

Dâʍ ŧᏂủy̠ theo sự công kích của đầu lưỡi linh hoạt của gã bắt đầu chảy ra , đầu lưỡi của gã kiên trì trừu động trên 2 mép âm thần của nàng kiên trì hoạt động hút lấy hút để ái dịch thơm tho từ giữa mép thịt động nàng chảy ra ……..

“Nha… Nha… Nha…Ân…….Hảo ngứa……Cảnh Sùng A………” Đông Phương Uyền tiếng rêи ɾỉ càng ngày càng lớn lên, hai cái đùi trắng nõn thật chặc kẹp lấy đầu gã như muốn để gã hút sạch ái dịch trong cơ thể của nàng vậy …….

“Có nghĩ muốn ta không………Bảo bối “ Bạch Cảnh Sùng mỉm cười ngạo nghễ nhìn Đông Phương Uyển gương mặt đỏ bừng hơi thở như lan

“Muốn………ta nghĩ muốn của ngươi tiến vào…..Trời ơi ta muốn ….muốn đến chết đi được ……Cảnh Sùng Ư ……ta thật khó chịu “Chỉ thấy tay nàng đột nhiên di chuyển đến mật huyệt bản thân. Ngón tay non mềm như cọng hành nôn nóng chọc vào trong khe thịt mềm của mình , bàn tay còn lại ốp lên nhũ phong bản thân, dùng sức vò nắn. Bức tranh tự an ủi sống động đó khiến gã ngây người, ngừng mọi động tác lại.

“Nhưng mà ta chưa muốn nhanh như vậy thoải mãn ngươi…….cái gì càng khó có được ngươi mới quý trọng “ Bạch Cảnh Sùng giữ lấy những ngón tay đang tự an ủi kia rút ra Trên ngón tay đó còn dính theo chất dịch trong suốt, gã nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy ái dịch còn đọng lại trên những ngón tay thon dài trắng nõn như ngó sen đó chậm rãi mυ"ŧ nút…

“Ô……Ô…..Cảnh Sùng mau tiến vào…..Em khó chịu…..mau đến ,,,,,,,,” Khí chất cao quý của Đông Phương Uyển trong thoáng chốc biến mất. Thay vào đó là dáng vẻ vừa lả lơi vừa đáng thương của một tiểu nữ nhân u oán cầu hoan ….

“Uyển Uyển ngươi muốn như thế nào không nói rõ làm sao ta biết được……” Bạch Cảnh Sùng làm ra 1 bộ mặt vô cùng vô tội ôn nhu cắn nhẹ lên nhũ đầu của nàng mà nói bên dưới gã cố ý để qυყ đầυ đang trợn mắt chạm nhẹ lên âm thần của Đông Phương Uyển. Đó đúng là sự khiêu gợi đáng sợ.

“Cảnh Sùng……Ngươi thật quá đáng lại muốn……ăn hϊếp ta….ngươi muốn khi dễ ta đến khi nào ……..Ư……..ngứa……..A……..mau chọc vào…..ta sắp không chịu nổi nữa “ Qυყ đầυ của gã lại cọ sát lên âm thần của nàng, chỉ có điều lần khıêυ khí©h này càng có lực sát thương, bởi vì, qυყ đầυ tròn tròn đã tách mở huyệt khẩu, nhưng lại lập tức rút lui.

“Hắc hắc………thật là ướt nếu để người khác nhìn thấy vị nữ hoàng của học viện….bày ra bộ dạng lẳиɠ ɭơ như vậy……bên dưới còn ướŧ áŧ như vậy ……hắc hắc……quả là chuyện kí©h thí©ɧ phải không……….” Bàn tay thô to của gã khẽ đâm vào mật huyệt ướt sũng kia vài cái sau đó lại rút ra ái dịch dích đầy trên những đầu ngón tay của gã………

“Ư…….Cảnh Sùng mau động đi…….Đến đây TᏂασ em đi………TᏂασ nát lồ n em đi ……hảo ngứa ……..Đem ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của anh chơi chết em được không “Mặt nàng căng đỏ lên, nàng cuối cùng cũng chọn thỏa hiệp ………nàng biết gã thích nhìn nàng phóng đãng thích nghe những từ ngữ tục tĩu từ nàng……thích vũ nhục nàng………

Mà không biết từ lúc nào nàng cũng bị gã làm cho thay đổi……

Bộ dạng da^ʍ đảng đến tột đỉnh , tao mị đến tận xương tủy…….Đông Phương đại tiểu thơ lúc này bày ra 1 bộ dáng da^ʍ tiện vô cùng so với kỹ nữ đứng đường không biết da^ʍ hơn biết bao nhiêu lần, bộ dạng đó đã kí©h thí©ɧ gã , Gã điên cuồng đâm cự vật cứng rắn như sắt vào trong nhục huyệt của Đông Phương Uyển..

“Ân………….”

Không hề có tiếng động bên trong dâʍ ŧᏂủy̠ chảy quá nhiều khiến dươиɠ ѵậŧ gã dễ dàng tiến sâu vào trong mật huyệt của nàng. Đông Phương Uyển há to chiếc miệng xinh xắn của nàng thành hình chữ O nhưng không hề cử động. Chỉ có ánh mắt nàng thất thần nhìn gã .

“A………Cảnh Sùng ……..hảo nhanh………chậm chút……..để người ta thích ứng 1 chút được không……….của ngươi thật quá lớn mà……..muốn gϊếŧ người ta hay sao “ Đông Phương Uyển nũng nịu. Hai chân nàng ngấm ngầm đan chéo lại kẹp lấy đồn bộ của gã không cho gã cử động thêm nữa ….

“Ngoan…..Bên dưới của em thật khít…….Lần trước trong xe hơi làm em cũng khít như vậy……….có đau lắm không “ Gã ôn nhu hôn lên làn môi hồng xinh tươi của nàng khẽ hỏi

“Có hơi đau một chút……anh còn dám nói lần trước trong xe chật như vậy mà còn muốn người ta…… báo hại người ta về đến nhà của người ê ẩm………được rồi anh có thể động một chút ……” Đông Phương Uyển kiều mị nhìn gã nói

Bạch Cảnh Sùng cợt nhả vươn thẳng người lên, sau đó từ từ rút dươиɠ ѵậŧ to lớn kia từ trong mật huyệt của nàng ra …..

“A, , ,” Cự vật rút ra kéo theo cả một mảng da^ʍ nhục non mềm, có thể thấy sự ma sát mạnh mẽ đến thế nào. Đông Phương Uyển nhịn không nổi khẽ kêu lên. “Uyển Uyển của anh quả thật có nét da^ʍ ngầm nhé……Em xem đến nước cũng chảy ra nhiều như vậy kìa” Nói rồi gã bắt đầu nhẹ nhàng trừu động ra ra vào vào ôn nhu vô hạn………..

“Ư………thoải mái…..dễ chịu ..Ư lần sau không cho phép thô bạo như vậy…..A……thoải mái quá “Ư, em muốn anh ngày ngày bồi tiếp em” Bờ mông nàng khẽ uyển chuyển rung động đón nhận con quái vật của gã tiến vào , Động tác của nàng càng lúc càng nhanh, làn da trắng ngần dần dần thấm ra mồ hôi li ti. Nàng uốn éo bờ mông phong mãn, nghênh đón mỗi lần chọc vào của gã . Những cú chọc vào rất hoàn mỹ, lần nào cũng có thể chọc đến tận gốc. Nghênh đón cũng rất hoàn mỹ, mỗi lần đều có thể đón cự vật vào đến trong cùng.

Bạch Cảnh Sùng một bên cuồng cắm vào tiểu huyệt của nàng một bên điên cuồng hôn môi Đông Phương Uyển . Hai tay gã thô lỗ giày vò nhũ phong của nàng. Lúc này gã chẳng hề ôn nhu chút nào, nhưng sự thô bạo này là kí©h thí©ɧ nàng, nàng lại rất thích. Nàng còn ưỡn bộ ngực hoàn mĩ lên khuyến khích gã dày vò mình ….Nếu nói như cách nói của gã về Đông Phương Uyển thì nàng có xu hướng bạo da^ʍ ……..thích ngược đãi bản thân mình chỉ có điều nàng chưa nhận ra thôi……..

“A…….hảo thoải mái…….Cảnh Sùng thật sướиɠ……đến đây……..mạnh chút…….chơi chết em đi……..ȶᏂασ nát lồ n em ra……….Ư……..” Được mỹ nhân cổ vũ gã hưng phấn bất ngờ gia tăng lực lượng eo lưng, dốc sức đâm mạnh cự vật vào mật huyệt mấy cái. Mấy cái thọc mạnh đó là do gã cố tình, cho nên lực lượng đầy đủ, chọc cho Đông Phương Uyển hoa dung thất sắc, toàn thân run rẩy, còn phát ra tiếng rên thật lớn.

Gã hưng phấn nhìn mỹ nhân bị mình chinh phục hoàn toàn , gã vui vẻ dùng miệng ngoạm lấy song nhũ của nàng rồi như 1 con mãnh thú xé xác con mồi ra vậy cắn lấy nhũ đầu ngấu ngấu nghiến nghiến . Dưới thân, dương cụ của gã cứ như đóng cọc, hết lần này đến lần khác đóng vào nhục huyệt của nàng …….

“Ahhhhhh…….Đau quá……..Cảnh Sùng nhẹ chút……….Ư………….Hảo đau mà “ Đông Phương Uyển chịu không nổi khẽ la lên nhưng nàng quả thật không thể không chế được kɧoáı ©ảʍ đang dâng lên trong mình ………..theo cách nghĩ của nàng có lẽ gọi đây là “ niềm đau ngọt ngào “

Gã khẽ lật người nàng xuống, Đông Phương Uyển 2 tay chống lên bục nhảy cao thân hình khẽ gập thành 1 góc vuông 90 độ chổng mông về phía sau nghênh đón cự vật một lần nữa tiến vào cơ thể nàng…….. Gã biết đây là tư thế nàng thích nhất khi làʍ t̠ìиɦ với gã với tư thế này nàng hoàn toàn có thể cảm nhận rõ ràng cự vật của gã toàn bộ tiến vào cơ thể mình……………..

“Bép……..Bép ………..Bạch Bạch Bạch……………….”

“Ư…….Sâu quá………..thật thoải mái……..Cảnh Sùng……..Em sướиɠ chết mất………Ư…………thật sướиɠ …………….:Từ đằng sau rõ ràng khiến nàng vô cùng kí©h thí©ɧ mà cự vật của gã ngược lại càng chọc càng sâu hơn….mãnh lực cũng triệt để hơn làm cho nàng rất nhanh đạt được cực khoái ………ái dịch tựa như nước tràn ra ngoài theo cặp đùi bóng loáng của nàng khẽ chảy xuống ……..

“a, a, a,,,,, Em không xong rồi” Tiếng kêu thét kí©ɧ ŧìиɧ càng lúc càng lớn theo chất dịch màu trắng ngà liên tục tiết ra, gần như đến mức cuồng loạn.

“Ngoan…..bảo bối……..ráng nhịn một lúc nào …..chúng ta sẽ cùng ra có được không nào …….” Gã khẽ cắn vào vành tai của nàng nói

“Đến đây nào chúng ta lại đổi 1 tư thế khác nào…………Lần này đến phiên em chủ động nhé …….Anh thật thích khi thấy vẻ mặt đạt cực khoái của em ……Nào đến đây”

Bạch Cảnh Sùng khẽ nằm ra sàn nhà , Đông Phương Uyển khẽ thẹn thùng đứng dậy vòng qua người gã dùng tay vịn lấy dươиɠ ѵậŧ của gã khẽ nhắm ngay khe hở trên nhục thịt của mình đặt mông ngồi xuống, “Òm ọp” một tiếng con trym lớn cả gốc mạt nhập vào âm thần của nàng “Nha… Ah…”

Hai người đồng thời hưng phấn kêu lên, Bạch Cảnh Sùng bắt chéo tay sau đầu nằm ngang thản nhiên nhìn xem vị nữ hoàng học viện khêu gợi lẳиɠ ɭơ trên người mình cùng một chỗ vận động lấy, bởi vì nàng dâʍ ɖị©ɧ chảy quá nhiều, chảy tại trên bụng của hắn, Đông Phương Uyển đung đưa thân thể trắng nõn đầy đặn của mình hai cái cặρ √υ" cao ngất nhảy dựng lên rung động tạo thành 1 cảnh tượng da^ʍ mỹ tột đỉnh , Đông Phương Uyển lúc này buông bỏ tất cả thẹn thùng phong tao xoa nắn chính mình hai đầṳ ѵú, bờ mông cùng phối hợp với eo điên cuồng nhún nhảy dao động, mỗi một lần ngồi xuống nhún lến đều đem dươиɠ ѵậŧ to lớn của gã đút thật sâu vào trong cơ thể nàng…thậm chí đội lên cả mép tử ©υиɠ

Kɧoáı ©ảʍ vô biên tràn tới làm cho Đông Phương Uyển liền cảm thấy vô cùng kí©h thí©ɧ. Nằm bên dưới Bạch Cảnh Sùng như thưởng thức 1 bộ phim truyền hình đặc sắc gã nhàn rồi ngắm nhìn toàn thân vị mỹ nữ tuyệt sắc này vậy, chỉ thấy 1 đôi môi hồng nhuận gợi cảm hơi thở như lan, mái tóc dài tuyệt mỹ khẽ buông xuống phiêu dật trong không trung hai má trắng noãn khẽ ửng đỏ đầy làm cho nàng có 1 bộ dạng vừa dịu dàng đáng yêu lại vừa phóng đãng lại khéo léo biểu lộ………

Đông Phương Uyển càng lúc càng uốn éo vòng eo của mình càng nhanh, Bạch Cảnh Sùng có thể thấy rõ ràng con trym của mình bên trong tiểu nhục huyệt của nàng ra ra vào vào bên trong mép lồ n khẽ hợp lại rồi lại tách ra …………,

“Ahhhhh…….Cảnh Sùng……….em không chịu nổi nữa rồi……..em muốn bắn …..A………………………………..Cảnh Sùng thật thoải mái ………..”

bỗng nhiên gã thấy trên người vưu vật của mình khẽ nhướng mày , bờ mông bự nặng nề đặt ở bụng của hắn, hắn liền cảm thấy âʍ đa͙σ của nàng khẽ phun ra một cổ nóng ướt chất lỏng… làm ra không nhịn được ôm lấy cặp mông tròn lẳn của Đông Phương Uyển nâng mạnh lên, rồi lại thả xuống, cho đến khi Đông Phương Uyển kêu thảm 1 tiếng nằm phục xuống người gã, gã cũng không ngừng lại, bởi vì gã cũng cần phóng tinh hoa tình ái ra.

“Ha…Hộc hộc……….Hộc .” Thân thể của cả 2 khẽ run rẩy báo hiệu mọi thứ đã kết thúc. Từ ve mặt thỏa mãn của hai người có thể thấy, mọi thứ đã kết thúc hoàn mĩ đến thế nào. Đông Phương Uyển mềm nhũn ra, nhũn như một lớp bông nằm rạp trên người gã cảm nhận lấy bộ ngực rắn chắt của gã bên dưới bộ vị quan trong của cả 2 vẫn như cũ gắt gao dính chặt lấy nhau trong nhục huyệt ấm áp kia một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa lẫn dâʍ ŧᏂủy̠ khẽ chảy ra dính cả lên bụng gã cùng bờ mông tròn lẳng của Đông Phương Uyển……

“Ư……anh lại bắn vào trong…….nếu lỡ như người ta mang thai thì sao…..” Đông Phương Uyển e thẹn nhìn gã nói

“Vậy thì phải nuôi thôi không lẽ hai ta hợp lại không nuôi nổi hay sao nếu là con trai thì đặt tên là Bạch Cảnh Quân…….con gái lấy tên là Bạch Cảnh Uyển …….em thấy được không ………”

Hừ…….miệng lưỡi trơn tru…….chỉ sợ anh lại muốn đặt tên con gái chúng ta là Bạch Cảnh Nghiên thôi ……..” Đông Phương Uyển khẽ xụ mặt xuống ,cái miệng nhỏ nhắn tại trên vυ" của gã khẽ cắn 1 cái……

“Ư…………ahhhhh…….Bà cô của tôi ơi…….em quả thật là 1 bình dấm chua hảo hạng đó……….ahhhhhh………được rồi anh đầu hàng mà ……Đừng cắn nữa đau quá !!!!….”

“Hừ……em không thích vị hôn phu của mình xảy ra mối quan hệ với nữ nhân khác mà mình không biết gì………Đừng tưởng anh giở thủ đoạn kéo em lên giường thì em sẽ bỏ qua cho anh…….Em muốn anh cắt đứt mọi thứ với cô ta …….” Đông Phương Uyển khẽ bò dậy cột lại mái tóc, từ từ mặc quần áo vào nhìn gã …….

“Này anh và cô ta chỉ là bạn…………mà “ Bạch Cảnh Sùng khẽ biện hộ

“Anh tưởng em là con ngốc hay sao !!! Giữa nam và nữ không có tình bạn……..huống chi tình cảm cô ta giành cho anh kẻ ngốc cũng thấy được ……..Em cho anh 1 tuần lễ để cắt đứt với cô ta……..Nếu anh không lằm được thì cũng không cần đến tìm em……”

“Em yêu anh đó là sự thật……..nhưng em không thích nam nhân của mình ăn vụng sau lưng em đâu…Giữa em và cô ta anh chỉ được chọn một ….Em sẽ không để yên cho 2 người đâu…..biết không……vị hôn phu của em………” Đông Phương Uyễn khẽ hôn lên má gã 1 cái sau đó ngạo nghễ khẽ cất bước ra khỏi phòng trong sự ngỡ ngàng của gã……….

“Ôi……….Đàn bà………” Bạch Cảnh Sùng khẽ thở dài ………….