Chương 14: Thần Thông Phân Thân



“….!”

Vũ Hoàng vừa nói ra, nhất thời làm chín đại cường giả trong lòng chấn động mãnh liệt, trong truyền thuyết Vũ Hoàng lại có thể cùng Thiên Vị Giả trước mặt là cùng 1 người? Làm sao có khả năng?! Này rõ ràng là hai người riêng biệt a!

Trên mặt Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch, hồng y nữ tử, thanh y, hoàng y lão giả đều hiện ra vẻ khϊếp sợ, nét mặt khó có thể tin tưởng.

“Tổ sư, ngươi….” Vẫn không có nói chuyện hồng y nữ tử rốt cuốc mở miệng, vẻ mặt không tin nhìn Vũ Hoàng: “ Ngài như thế nào lại cùng Thiên Vị Giả là cùng một người?!”

Không chỉ có hồng y nữ tử không tin, kể cả Đằng Thanh Sơn, Bùi Tam ở bên trong tám đại cường giả đều không tin.

Điều này làm sao có thể tin tưởng? Trong truyền thuyết phân chia Cửu Châu, lập Cửu Đỉnh là Vũ Hoàng lại là người trước mặt Thiên Vị Giả? Hỗn loạn! Trong lòng mỗi người vô cùng hỗn loạn.

Phân thân?

Mà trong đầu Thanh Sơn chớp hiện ra hai chữ----- phân thân!?

Nhìn mọi người trên mặt cùng một loại biểu tình, Vũ Hoàng cười nhạt, nói:

“ Rất kinh ngạc sao? Hoặc có thể nói là không thể tin đúng không? Đúng, nếu như ta là các ngươi thì ta cũng sẽ không tin, sẽ không tin tưởng hai người vì sao lại là cùng một người. Đồng thời, trên Cửu Châu đại lục sáng tạo ra nhiều truyền thuyết về ta như vậy, thế nhưng….”

Tới đây, giọng điệu vừa đổi, lạnh lùng nhìn khuôn mặt âm trầm của Thiên Vị Giả nói: “Nhưng ta chính là cùng cái kẻ chán ghét này là một người, ngay cả nàng cũng vậy.!”

Tới đây, Vũ Hoàng đem ánh mắt chuyển về phía ngân bạch nữ tử đứng phía sau Thiên Vị Giả.

Đối mặt với ánh mắt của Vũ Hoàng, ngân bạch nữ tử mặt không chút thay đổi, hai mắt vô thần, không có một chút cảm xúc.

Theo ánh mắt của Vũ Hoàng, tất cả mọi người đều hướng về phía ngân bạch nữ tử nhìn lại. Nhìn nàng, mọi người trong lòng đột nhiên phát hiện, trước mắt tất cả lại có thể hoang đường như vậy!

Trừ Đằng Thanh Sơn phía ngoài, kể cả Bùi Tam ở bên trong bảy đại chí cường đêu biết đến ngân bạch nữ tử, đều biết nàng là ai. Vừa mới bắt đầu, Bùi Tam không nhận ra nàng, càng không rõ vì sao mọi người nhìn thấy chán ghét một cô gái đẹp như vậy kìa? Mà sao khi quan sát tỉ mỉ, Bùi Tam rốt cuộc phát hiện ngân bạch nữ tử có chút không bình thường, đó chính là động tác của nàng, tư tưởng, đều so với người thường chậm hơn rất nhiều, sinh khí trong mắt rất là yếu ớt

Từ khi Lý Thái Bạch biết được, nữ tử này là do Thiên Vị Giả sáng tạo ra, hoàn toàn do Thiên Vị Giả khống chế. Lúc Vũ Hoàng đám người không có xuất hiện, tại Thiên Cung cũng chỉ có một mình Thiên Vị Giả. Một người trãi qua một vạn năm cuộc sống có đúng hay không rất buồn tẻ? Đương nhiên rất buồn tẻ! Cho nên, Thiên Vị Giả để mình không phải buồn tẻ như vậy nên liền tạo ra một con rối, làm cho nàng cung kính đi theo mình….

Làm cho nàng giống như con chó theo đuôi hắn, tư tưởng, động tác, ngôn ngữ của con rối kỳ thực đều chính là bản thân Thiên Vị Giả!

Mỗi ngày cho mình tham mưu, sau đó làm cho mình đi hoàn thành, không có việc gì cũng làm cho mình tự nói…. Này rốt cuộc là cái gì?

Cho nên, vì sao mọi người nhìn thấy con rối này liền chán ghét? Chính là bởi vì Thiên Vị Giả quá giả dối rồi!

Có điều là, Thiên Vị Giả tuy rằng rất giả dối, nhưng mọi người cũng thừa nhận sự cường đại của Thiên Vị Giả. Có thể chế tạo ra một cái chí cường giả thân thể nhân loại, đồng thời có thể hấp thu linh hồn lực lượng, bị hắn khống chế, cho dù một con rối như thế chạy tới Cửu Châu cũng không có người có thể địch nổi. Có điều còn tốt là, đến nay Thiên Vị Giả cũng không có rãnh rỗi đến nói điều khiển con rối chạy loạn.

Những cái này còn không có gì, chỉ khiến chúng cường giả chán ghét chính là… Hắn có thể cùng phân thân làm chuyện kia trên giường…. Có ý gì đây? Tự mình chơi mình? Cùng lúc giả nam lại giả nữ? Có phải hay không quá xấu xa a?

Chỉ có như vậy, làm tất cả mọi người đều rất chán ghét Thiên Vị Giả, cho dù hắn thực lực rất mạnh thì sao?!

Trước mắt mọi người đang nghe Vũ Hoàng cùng Thiên Vị Giả là cùng một người thì sắc mặt điều biến đổi là bởi vì như vậy, lẽ nào Vũ Hoàng cũng là do Thiên Vị Giả khống chế sao? Vậy….

“ Mọi người không nên hiểu lầm.” Thấy vẻ mặt mọi người , Vũ Hoàng dường như biết được suy nghĩ của mỗi người, vội vàng chỉ vào đầu mình nói: “ Tuy rằng ta và hắn là một, thế nhưng ta lại có một ý thức độc lập, thân thể độc lập. Mà không giống nàng.” Tiếp theo, Vũ Hoàng chỉ chỉ vào Ngân bạch nữ tử nói: “ Nàng chỉ là con rối mà thôi, là người kia tự cho mình diễn mà thôi. Mà ta, Đại Vũ có thể cao cấp hơn hắn gấp trăm lần, ngàn lần!”

Nghe được Vũ Hoàng nói, mọi người trong lòng nặng nề bỗng nhiên nhẹ xuống, nếu như Vũ Hoàng giống như ngân bạch nữ tử như nhau, cũng là do Thiên Vị Giả không chế, vậy còn làm cái gì? Nguyên bản mọi người là dựa vào Vũ Hoàng mới có thể chống đối Thiên Vị Giả, nếu Vũ Hoàng bị Thiên Vị Giả khống chế thì ngày hôm nay chết là cái chắc.

“Nói đên đây, ta nghĩ bắt đầu mấy cái vấn đề hẳn là các người có thể hiểu rồi, vì sao ta có lực lượng mạnh như vậy, vì sao ta có thể nắm giữ thời gian pháp tắc mà các ngươi không thể, vì sao ta biết được nhiều thứ mà các ngươi lại không biết, nguyên nhân đều là ở chổ này.” Vũ Hoàng chậm rãi nói, tựa hồ điều hắn nói giống như là chuyện bình thường.

Quả thực, đối với Vũ Hoàng mà nói, mình cùng Thiên Vị Giả cùng là một người hắn đã biết, sáu ngàn năm trước hắn đã biết. Nhưng đối với đám người Đằng Thanh Sơn, Bùi Tam mà nói thì phải là chuyện không thể tìn nổi!

“Liễu Vân, không nên như vậy kinh ngạc, ta vẫn là tổ sư của ngươi, không có thay đổi.” Nhìn hồng y nữ tử, Vũ Hoàng khẽ cười nói.

Đối mặt với khuôn mặt mỉm cười Vũ Hoàng, trên mặt hồng y nữ tử như trước vẫn là khϊếp sợ, thật lâu còn không có bình tĩnh lại.

“Cửu đệ, ta giới thiệu với ngươi.” Nói xong, Vũ Hoàng thò tay vỗ vỗ Đằng Thanh Sơn đang còn khϊếp sợ, không để ý tình trạng của Đằng Thanh Sơn lúc này chỉ chỉ vào đám người Tần Lĩnh nói: “ Những người này người đều nghe qua, Tần Lĩnh, cũng gọi là Tần Lĩnh đại đế, đây là Lý Thái Bạch, vị này chính là Liễu Vân, ngươi hẳn nghe nói qua thiên tài trong lịch sử, có được Cửu Châu Đỉnh.” Tới đây, ánh mắt Vũ Hoàng nhìn về phía ba lão già: “ Mà ba vị này, là từ ba thời không vị diện gần Cửu Châu thế giới nhất, áo xám Đạo Tử, thanh y Thanh Lâm, hoàng y Hoàng Phật”

Đối mặt với các chí cường giả, Đằng Thanh Sơn miễn cưỡng hồi phục tinh thần lại, gật đầu chào hỏi. Lục đại chí cường cũng đồng thời gật đầu đáp lễ, chỉ có Tần Lĩnh vẫn như trước là lạnh nhạt.

Tuy rằng đám người không thể tin Đại Vũ và Thiên Vị Giả là một người, nhưng Đại Vũ đã nói như vậy khiến cho bọn họ không thể không tin. Lúc này Đại Vũ không có bạn tâm đến sắc mặt đang âm trầm Thiên Vị Giả đứng ở đằng xa, tựa hồ căn bản không đem hắn để vào mắt.

Mà lúc này, sắc mặt đám người Đằng Thanh Sơn đều biến đổi, áp lực to lớn chưa từng có từ trong hư không ép tới.

Ngay sau đó, vẫn không có mở miệng Thiên Vị Giả bắt đầu nói.

“ Tốt, tốt, tốt!” Thấy trước mắt một màn, thấy Vũ Hoàng không đem mình để vào mắt, con ngươi Thiên Vị Giả lạnh lùng phát ra lửa giận, nghiến răng nói. Đồng thời, Thiên Vị Giả đang nói chuyện, khí thế vẫn tăng lên, từ hư không áp lực khiến cho chúng cường giả không thở nổi.

Còn có, rất quỷ dị. Nguyên bản đang đứng ở phía sau Thiên Vị Giả Ngân bạch nữ tử, thế nhưng lúc này thân thể nàng từ từ tiêu tán, dung nhập vào trong cơ thể Thiên Vị Giả!

Thiên Vị Giả nhìn chằm chằm Đại Vũ, thân thể nhè nhẹ run rẩy, nói tiếp: “Đại Vũ, ngươi giỏi, làm phân thân của ta nhưng ngươi dám đứng trước mặt ta làm càn như vậy, trước đây ta tha ngươi nhiều, nhưng hôm nay, ta muốn ngươi trả giá thật đắt!”

Thiên Vị Giả nói còn chưa hết, Đại Vũ đột nhiên cười lạnh một tiếng, quát lên: “ Muốn gϊếŧ ta? Gϊếŧ một cái biến dị phân thân sao? Ha ha, Thương Linh, ngươi biết không? Tại một phút ta thoát khỏi sự khống chế của ngươi, ngươi liền không thể nào không chế được ta, ngươi muốn lợi dụng linh hồn tới gϊếŧ ta sao? Hừ có thể sao? Thương Linh, ngươi hẵn biết rõ, có thể tại ta vừa thành chí tôn, ngươi có thể dễ dàng gϊếŧ ta. Nhưng bây giờ, ta cũng giống như ngươi có thể nắm giữ pháp tắc của Cửu Châu, ngươi nắm được thiên, mà ta có thể giữ lấy địa. Thiên bất diệt, ngươi sẽ không chết, địa không hủy, ta cũng không mất!”

Vũ Hoàng nói không chỉ khiến tất cả chí cường, kể cả Đằng Thanh Sơn ở bên trong, tất cả mọi người đều chấn động mãnh liệt, ngay cả sắc mặt âm trầm Thiên Vị Giả cũng đồng dạng đổi màu.

Thiên không diệt, ngươi không chết! Địa không hủy, ta không mất.

Vũ Hoàng nói đại biểu cho cái gì? Thiên Vị Giả đại diện cho thiên, Vũ Hoàng đại diện cho địa, cũng đều là vô địch. Cho nên, Thiên Vị Giả muốn gϊếŧ chết Vũ Hoàng, như vậy phải đem Cửu Châu đại địa phá hủy.

Đột nhiên, khuôn mặt lạnh nhạt của Vũ Hoàng bỗng hiện lên một nụ cười quái dị, con ngươi đen láy nhìn chằm chằm Thiên Vị Giả Thương Linh cười nói: “ Có điều là, ngươi có một biện pháp có thể gϊếŧ ta, nhưng rất dễ dàng. À không, phải nói là nói dễ không dễ, nói khó không khó nha.”

Vũ Hoàng ánh mắt đảo qua mọi người dang kinh hãi, cuối cùng nhìn đến Thương Linh trên người, nói ra từ chữ: “Dùng mạng ngươi đổi mạng của ta”

Dùng mạng ngươi để đổi mạng của ta.

Tám chữ này giống như hàng tỉ cây búa hung hăng đánh vào trong lòng Thương Linh, đồng thời cũng khiến cho tám đại chí cường chấn động.

“ Lão Vũ!” Đột nhiên, Đằng Thanh Sơn đang đứng một bên khẽ hét một tiếng, trên mặt lộ ra không cách nào che giấu cảm kích, nói: “ Đại ca, ngươi không cần vì ta mà làm như vậy.”

Rốt cuộc, Đằng Thanh Sơn cũng kếu một tiếng “ Đại ca”

Vũ Hoàng, tại trong lòng Đằng Thanh Sơn đều là trong truyền thuyết dũng mãnh. Mà lúc Đằng Thanh Sơn đạt tới chí cường giả, đem mình đặt ngang hàng với Vũ Hoàng, cùng ngồi ngang nhau vị trí. Hơn nữa, cho dù Đằng Thanh Sơn dưới mặt đất thấy Vũ Hoàng, cũng không cho rằng lực lượng của mình yếu kém hơn Vũ Hoàng bao nhiêu. Thế nhưng, cho tới lúc này Đằng Thanh Sơn mới hiểu được, một chút lực lượng của mình tại trước mặt Vũ Hoàng không tính là cái gì? Người ta chính là có thể cùng Thiên Vị Giả nói chuyện sinh tử a!

Đồng thời, dũng khí của Vũ Hoàng cũng đã chinh phục Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn tự biết, mình củng Vũ Hoàng mới quen biết được bao lâu? Gần không được một năm thời gian mà thôi, về giao tình, dường như chỉ có một chút đi? Có đủ để đối phương kêu mình làm Cửu đệ suốt đời lại cùng Thiên Vị Giả đối kháng, dùng tính mạng của mình đi đối kháng!

Đằng Thanh Sơn không rõ, Vũ Hoàng vì sao muốn như vậy thay mình ra mặt. Nhìn Vũ Hoàng lúc này, Đằng Thanh Sơn mới phát hiện, mình cùng Vũ Hoàng có bao nhiêu chênh lệch, không chỉ có thực lực đơn giản như vậy, còn có lòng dũng cảm!

Nhìn Đằng Thanh Sơn, Vũ Hoàng cười lớn một tiếng nói: “ Ta nói rồi, gọi ngươi một tiếng Cửu đệ, ta đây sẽ làm tốt trách nhiệm của đại ca. Nếu như ngay cả ngươi cũng không bảo vệ được thì ta đây còn làm đại ca cái gì?”

Vũ Hoàng lần thứ hai nói ra câu kia, bởi vỉ hắn là đại ca, cho nên phải bảo vệ em của mình! Không chỉ có Đằng Thanh Sơn trong lòng chấn động, bốn người Tần Lĩnh, Lý Thái Bạch, Liễu Vân, Bùi Tam cũng là như thế!

Đến tận đây, một nhóm tự lập Đạo Tử, Thanh Lâm, Hoàng Phật mới biết được cái thứ nhất truyền kỳ trên Cửu Châu đại địa. Lúc này, bọn họ đều hoài nghi, Vũ Hoàng cùng với Thiên Vị Giả là cùng một người sao? Vì sao chủ thể và phân thân lại khác nhau như vậy?

Trong nháy mắt, tại mọi người trong lòng, đã không ai đem Vũ Hoàng cùng Thiên Vị Giả Thương Linh để cùng một chỗ. Có thể bọn họ hai người là một, nhưng tại bọn họ trong mắt, Vũ Hoàng chính là Vũ Hoàng, Thiên Vị Giả là Thiên Vị Giả!

… …

“ Dùng mạng của ta đổi lấy mạng ngươi? Thiên Vị Giả Thương Linh lạnh lẽo thanh âm lại nổi lên, con ngươi tối đen lộ ra kẻ khác nhìn không thấu quang mang.

Lúc này, vẻ phẫn nộ biến mất trên khuôn mặt của Thiên Vị Giả, chuyển thành vô cùng bình thản. Vũ Hoàng nói Đằng Thanh Sơn đám người đều hiểu được, Thiên Vị Giả Thương Linh càng thêm rõ ràng. Thương Linh là chủ thể, Vũ Hoàng là phân thân. Bây giờ thân là chủ thể Thương Linh muốn gϊếŧ chết Vũ Hoàng cái này biến dị phân thân, đã trở nên cực kỳ khó khăn, thậm chí gϊếŧ không chết.

Cho nên, chỉ có một biện pháp… Nếu như chủ thể chết đi, phân thân sẽ như thế nào? Tự nhiên, chủ thể đã chết, phân thân cũng phải chết! Nói nói cách khác, Vũ Hoàng nói : “ Nếu Thương Linh ngươi tự sát, như vậy thì ta cũng chết.”