Vân Tịch Dao đi đến bên cạnh Nguyệt Tĩnh Xu, thân thiết lôi kéo tay của nàng ta “Nguyệt muội muội, tỷ tỷ của ta ở nơi đó, không bằng chúng ta đi qua nhìn một chút, trang phục của tỷ ấy thật là đẹp mắt so với chúng ta đều tốt hơn.” Nói xong một mặt làm như hâm mộ nhìn về phía Vân Lan Dao.Nguyệt Tĩnh Xu nghe vậy lập tức quay lại, nhìn thấy sự bất mãn trong mắt Vân Tịch Dao, nàng ta trừng mắt nhìn về phía đó, sau đó nhanh chóng kìm nén biểu cảm trên mặt, quay lại cười nói: "Được rồi, vậy muội sẽ bồi Vân tỷ tỷ đi xem một chút."
Vân Tịch Dao đùa giỡn với cánh tay của Nguyệt Tĩnh Xu trong lúc đi tới, khi nàng cúi đầu nhìn xuống đất, khóe miệng nhếch lên với vẻ mặt chế nhạo, nhưng trong mắt lại có một tia lạnh lùng, nàng chắc chắn sẽ để Vân Lan Dao lạc tuyển.
Sau khi đến gần Vân Lan Dao, Vân Tịch Dao buông cánh tay của Nguyệt Tĩnh Xu ra đi bên cạnh Vân Lan Dao, nàng lập tức yêu cầu hệ thống lấy lá bài xui xẻo và đặt nó vào lòng bàn tay phải.
Nàng giơ tay phải lên, vỗ nhẹ bả vai Vân Lan Dao, trên mặt mang nụ cười khéo léo "tỷ tỷ, tỷ mặc đồ này thật là đẹp mắt. Đúng là làm cho người ta thật hâm mộ.” Nói xong, lá bài xui xẻo trong tay từ bả vai Vân Lan Dao tiến vào thân thể nàng ta, trong ba mươi sáu canh giờ tiếp theo nàng ta sẽ một mực xui xẻo.
"Muội muội không cần nói như vậy, muội cũng rất tốt, giống như là tiên tử vậy.” Vân Lan Dao dò xét Vân Tịch Dao, khóe miệng cười yếu ớt, chỉ là trong mắt lại không có ý cười, ngược lại mang theo sự khinh thường.
Vân Tịch Dao thực sự không hiểu Vân Lan Dao khinh thường điều gì, không chỉ Vân Lan Dao mà cả Nguyệt Tĩnh Xu vừa rồi đều khinh thường nàng, chả nhẽ nghĩ nàng còn trẻ đến nỗi họ không thèm che giấu sự khinh thường của mình.
“Tỷ tỷ không nên nói như vậy, tỷ mới dễ nhìn, nói không chừng hoàng thượng lại thích đấy!” Vân Tịch Dao lộ ra biểu tình hâm mộ, trong mắt là một bộ dạng "ta cũng rất muốn bị để ý".
Vân Tịch Dao vừa mới dứt lời, nàng cũng cảm giác được ánh mắt chung quanh đều tụ tập trên người Vân Lan Dao, nàng liền đoán được đại đa số mọi người chú trọng nhất là đều muốn hấp dẫn ánh mắt của Hoàng thượng.
Vân Lan Dao không ngờ Vân Tịch Dao sẽ nói như vậy, khi nàng ta cảm nhận được ánh mắt của người khác, tuy có chút kiêu ngạo nhưng cũng cảm thấy khó chịu, bị nhiều người nhìn với ánh mắt thù địch như vậy không ai có thể bình tĩnh được.
“Muội muội, không thể nói như thế, mọi người đều mặc giống nhau, hoàng thượng không nhất định vừa ý tỷ!” Mặc dù ngoài miệng nàng ta nói như vậy, nhưng mà trong lòng lại cầu nguyện hoàng thượng có thể vừa ý nàng ta, chỉ là nàng ta cảm thấy người muội muội này nói chuyện nhanh nhẹn hơn ở nhà một chút.
Quả nhiên, Vân Lan Dao vừa nói xong, mọi người đều có vẻ hài lòng, nhưng chưa kịp dứt lời thì Vân Tịch Dao lại lên tiếng: "Tỷ tỷ, tỷ thật khiêm tốn. Mẫu thân ở nhà thường xuyên nói tỷ tỷ xinh đẹp như vậy thì nhất định sẽ được chọn trúng, muội muội cũng muốn được chọn trúng giống như tỷ tỷ vậy.” Nói xong, nàng còn tỏ ra vẻ tiếc hận, như sợ chọn trúng tỷ tỷ mà không phải là mình.
Vân Lan Dao tức giận muốn lên tiếng, nhưng nàng ta còn chưa kịp nói gì thì thái giám bên ngoài đã tới, hét vào trong sân: "Các vị tiểu chủ hãy chuẩn bị sẵn sàng đi. Thái hậu và hoàng thượng đã chuẩn bị xuất phát đi Chính điện, các tiểu chủ bây giờ hãy xếp thành hàng để vào điện."