Chương 21: Tiệc tối (1)

Convert+ Editor: Mã Mã

Chương 21: Tiệc tối (1)

Ngày làm việc đầu tiên của Lạc Tiểu Phàm cũng không được thuận lợi mấy.

Toàn bộ nhân viên của tập đoàn thiết kế cao tầng Angel chỉ có bảy người: tổ A bốn người, đều là tầng lớp thiết kế được yêu thích, phụ trách ý tưởng thiết kế, tổ B phụ trách chỉnh sửa lại sau khi thiết kế.

Tổng thanh tra Phương trực tiếp sắp xếp cô vào tổ A, dẫn đến không ít ý kiến.

Một người mới như cô cho dù tốt nghiệp ở học viện thiết kế Paris, nhưng cũng chỉ xứng đáng ở công việc lặt vặt, còn thiết kế cao cấp thì chưa xứng, cho dù thành viên tổ B không phải người nào cũng học hành uyên bác nhưng sau nhiều lần mò mẫm, lăn lộn mới có được tiến bộ như ngày hôm nay.

Vậy mà Lạc Tiểu Phàm được bố trí thử việc tại tổ A, sao lại không khiến người khác tức giận.

Nhưng mọi người lại không dám đắc tội với cô, vì cô giống như được thương yêu, có lẽ là có chỗ dựa.

Khi lần đầu tiên Lạc Tiểu Phàm bước vào phòng làm việc, cô cảm nhận được sự lạnh lùng, ghen ghét của đồng nghiệp rất rõ ràng.

Cô cũng không rõ nguyên nhân vì sao, nhưng cô biết phải sống trong một môi trường mới sẽ không đơn giản như vậy.

Nhưng mà, cô thật không ngờ, nhanh như vậy lại được gặp Đường Trạch Hàn.

Buổi tối hôm đó, để chúc mừng thành viên mới gia nhập tập đoàn Angel, công ty đặc biệt chuẩn bị một buổi tiệc hoành tráng.

Lạc Tiểu Phàm biết đây là truyển thống của công ty.

Tiệc tối được tổ chức ở hội trường Quân Lâm, khi Lạc Tiểu Phàm tùy tiện mặc một bộ quần áo đi tới thì cô có chút ngạc nhiên, nơi này là nơi để chào mừng những con người mới, “hội trao giải Áo Tư Tạp” quả thật hay.

Ở đây, đàn ông mặc tây trang đi giày da, phần lớn các cô gái đều mặc lễ phục lên sân khấu, mỗi người đều trang điểm tỉ mỉ đang nói chuyện vui vẻ với đàn ông khác.

Các bóng đèn trên sân khấu đều sáng trưng, tường thủy tinh và các đồ vật trang sức làm nơi này đẹp như cung điện, hai bên sân khấu là những chậu cây xinh đẹp, người tới tới lui lui và cầm theo những khay đồ ăn, đồ uống.

Lạc Tiểu Phàm không tự chủ mà thở dài. Trước đây cô là một người cực kỳ thích náo nhiệt.

Hiện tại chỉ thấy mệt mỏi rã rời.

Bởi vì cô biết những ... người có vẻ bề ngoài càng đẹp thì bên trong lại càng có nhiều âm mưu, muốn bám víu người khác.

Con người là như vậy, bên ngoài và bên trong đều không đồng nhất.

Có lẽ là do cô tương đối cực đoan, và có thể là cô khó tin tưởng con người trên thế giới này.

Lạc Tiểu Phàm muốn ở lại muốn chút, sau đó đợi một lát thì sẽ đi.

Cô tìm một góc sáng sáng rồi cầm một ly nước trái cây, ngồi xuống, thưởng thức một mình.

Bỗng nhiên, đèn bị tắt đột ngột.

Giữa lúc Lạc Tiểu Phàm đang suy nghĩ nơi này có phải gặp sự cố hay không thì lại phát hiện toàn bộ hội trường đều tĩnh lặng, chỉ còn nhưng hơi thở đều đặn.

Hơi thở càng ngày càng dồn dập, Lạc Tiểu Phàm có thể cảm thấy bọn họ đang đợi một cái gì đó vô cùng rõ ràng.

Một giọng nói trong bóng tối vang lên:"Mong rằng mọi người sẽ vui vẻ cùng với tôi, đúng, đêm nay sẽ có một vị khách thần bí bước lên sân khấu —— "

Giọng nói bỗng nhiên dừng lại, Lạc Tiểu Phàm cảm thấy mọi người đang nín thởi.

“Hoàng tử hoàn mĩ, tình yêu của chúng ta -- Đường Trạch Hàn." Ân thanh vang dội làm âm nhạc ở trong đại sảnh trở lại.

Rất nhiều người hét lên.

Thoáng chốc, đèn làm chiếu sáng tất cả mọi thứ, hội trường lại sáng trưng.