Chương 33

Tần Tịch từ trên mặt đất bò dậy, che miệng vết thương chân cẳng chân lại ủy khuất nói: "Anh hai, thật xin lỗi......"

Trình Hữu bất động, cậu vẫn rất lo lắng cho chân Tần Tịch.

Tần Thành học theo Tần Tịch làm nũng: "Anh hai, em biết anh rất lợi hại mà, ngay cả Tần Tịch cũng không trói được anh."

Trình Hữu quăng cho hắn một cái mặt lạnh: "Lăn!"

Ngoài cửa sổ, Tần Hàm đang hút thuốc ở trong sân.

Tần Duyên đi tới, đứng ở bên cạnh.

Tần Hàm nói: "Họp xong rồi?"

Tần Duyên gật đầu: "Vâng."

"Chúng ta lên lầu đi," Tần Hàm dẫm nát tàn thuốc, "Hai tiểu tử kia thiên tính bất hòa, chỉ một lúc mà đã sắp đánh nhau rồi."

Hai chân Trình Hữu bị trói tách ra treo lên, mặt cậu tức giận đến đỏ ửng: "Cởi trói cho anh."

Tần Tịch lúng túng lắc đầu.

Trình Hữu trừng lớn đôi mắt, cố hết sức ngồi dậy để đánh cái tên Tần Tịch bỗng nhiên bị nước vào não này.

"Anh hai, anh đừng nhúc nhích," Tần Tịch hoảng loạn tiến đến dìu cậu, "Cẩn thận bụng bụng."

"Em còn biết!" Trình Hữu oán hận nhân cơ hội tát một cái lên gáy hắn, "Vậy mà em còn dám giả thần giả quỷ."

"Em rất cẩn thận," Tần Tịch cười trộm, "Nhưng mà, anh hai, không phải ngay từ đầu anh đã phát hiện sao?"

Trình Hữu nhớ tới bản thân rống lên vài tiếng Tần Thành, chột dạ trừng Tần Thành một cái.

Tần Thành đã đối với ánh nhìn căm tức của Trình Hữu hoàn toàn miễn dịch, chỉ xem như thỏ con đang làm nũng. Hắn đi đến mép giường bên kia, hôn hôn mặt Trình Hữu: "Anh hai, có phải anh đặc biệt ngóng trông em là cưỡиɠ ɠiαи không?"

Trình Hữu vung tay ra tát một cái lên trán hắn.

Cửa phòng lại lần nữa được mở ra, Tần Hàm và Tần Duyên đi vào.

Căn phòng vốn dĩ rất rộng xuất hiện bốn Alpha, làm Trình Hữu bỗng nhiên cảm thấy có chút chật hẹp. Tin tức tố của bốn Alpha có chút tương đồng nhưng cũng có chút khác biệt, ở trong một căn phòng tràn ngập hơi thở tìиɧ ɖu͙©, vừa tương hỗ vừa bài xích lẫn nhau.

Mà Omega duy nhất trong phòng lại trần trụi nằm ở trên giường lớn, trên má phiếm hồng không biết là đang ngượng ngùng hay là đang hứng tình. Trên bộ ngực trắng nõn không quá phồng, hai viên hồng châu nho nhỏ hơi hơi phát run, giống như bánh kem vị đậu đường được phủ thêm dâu tây.

Phía dưới là bụng hơi nhô lên, bên trong có một sinh mệnh nho nhỏ đang trưởng thành, qua ba tháng nữa sẽ oa oa khóc lớn tiến vào thế giới này.

Mang thai làm vòng eo tinh tế xinh đẹp của Trình Hữu biến mất, nhưng lại nhiều một loại mỹ cảm khiến người khác càng thêm say mê.

Hai chân cậu vẫn bị tách ra như cũ, nhục huyệt đỏ thắm ướŧ áŧ không hề được che đậy mà triển lãm trước mắt bốn Alpha.

Trình Hữu cảm thấy xấu hổ muốn khép hai chân lại, cậu cảm giác tin tức tố của nhóm Alpha giống như có thực thể, từng sợi từng sợi chui vào trong tiểu huyệt dâʍ đãиɠ đãng của cậu, giống như ngón tay mà xoa bóp vách thịt mẫn cảm.

Trình Hữu nỗ lực co rút lại huyệt khẩu. Không được...... a...... Không được...... Dâʍ ŧᏂủy̠...... Dâʍ ŧᏂủy̠ muốn chảy ra......

Nhưng nhóm Alpha vẫn còn đứng ở mép giường nhìn cậu, phảng phất như đang thưởng thức bộ dáng phát da^ʍ của cậu vậy.

Vành mắt Trình Hữu đỏ lên: "Mấy người...... Mấy người không cần khi dễ em......"

"Không được," Tần Thành cúi người véo đầṳ ѵú Trình Hữu một cái, trong thanh âm đã mang theo chút trầm thấp mê hoặc của nam nhân trưởng thành, "Phải bắt nạt thỏ con dâʍ đãиɠ chứ."

Trình Hữu đáng thương nức nở một tiếng: "Đau......"

"Đau không?" Tần Thành nói, "Vậy em xoa nhẹ cho anh một chút."

Thật...... thật kỳ quái......

Trình Hữu há to miệng thở dốc, tin tức tố hỗn hợp của bốn Alpha sắp bao phủ toàn thân cậu, mỗi một lần hô hấp đều không cảm thấy được dưỡng khí. Chỉ có tin tức tố của Alpha, đặc sệt, mát lạnh, lôi cuốn mang theo xâm lược và du͙© vọиɠ khống chế, giống như vô số xúc tu nho nhỏ, quấn quanh mỗi một sợi dây thần kinh nhỏ bé của cậu, điều khiển cậu từ những hành động nhỏ nhất.

"Núʍ ѵú...... ưm a...... Núʍ ѵú căng quá......" Trình Hữu bị ngâm ở trong tin tức tố Alpha, cậu như bỗng nhiên biến thành một con cá, muốn học cách dùng phổi cất chứa những vật chất không phải không khí, từ trong đó lại trích ra oxy để hấp thụ, tồn tại, "Không được...... Tần Thành đừng hút...... A...... Lại hút...... Hút nữa sẽ ra sữa mất...... Tần Tịch em đừng quấy rối a a......" Tần Tịch ngậm lấy một đầṳ ѵú khác của cậu, phân cao thấp với Tần Thành mà ra sức mυ"ŧ vào.

Khoang miệng ướt nóng mυ"ŧ đầṳ ѵú của cậu vào, đốt ngón tay thô ráp đùa bỡn huyệt thịt cậu.

Không...... Không được...... Là hai ngón tay,....ba ngón,...... bốn ngón......

Hai người, hai tay, mu bàn tay dán mu bàn tay, tổng cộng có sáu ngón tay cắm vào trong hậu huyệt Trình Hữu.

Giữa hai cha con có một sự ăn ý vi diệu và cạnh tranh không thể nói rõ, sáu ngón tay càng tiến càng sâu. Trong thời gian mang thai tiểu huyệt rất mềm mại, dễ dàng nuốt lấy sáu ngón tay thô dài của nam nhân trưởng thành.

Trình Hữu trên dưới đều bị đùa bỡn, hai chân không thể khép lại, cảm giác dâʍ ŧᏂủy̠ trong hậu huyệt bị hoàn toàn thao mở càng ngày càng nhiều.

Miếng vải đen kia lại một lần nữa che đôi mắt cậu lại, Trình Hữu có chút sợ hãi: "Đừng......"

"Thỏ con da^ʍ dãng không phải sợ," Tần Thành cười xấu xa xoa bóp tai Trình Hữu, "Chúng ta choi một trò chơi đi."

Trình Hữu khẩn trương hỏi: "Cái gì...... ưʍ...... trò chơi gì......" Cậu cảm giác được có người quỳ xuống giữa hai chân mình, qυყ đầυ cực đại cọ qua cọ lại giữa kẽ mông, chỉ chốc lát sau liền dính đầy dâʍ ɖị©ɧ sền sệt.

Khối thịt cứng rắn chậm rãi chen vào, thành ruột phá lệ mẫn cảm vào thời gian mang thai từng chút bị căng ra, Trình Hữu cắn hàm răng bủn rủn khẽ hừ một tiếng.

Bên tai hình như là tiếng Tần Thành: "Anh hai, căn côn ŧᏂịŧ này, lớn không?"

Giọng Trình Hữu phát run: "Lớ...... A......" Cậu còn chưa nói xong, dươиɠ ѵậŧ ở hậu huyệt liền hung hăng đỉnh vào hoa tâm, từ "Lớn" bị đâm đến biến điệu

Tần Thành tiếp tục trêu đùa: "Anh hai, vậy anh đoán xem đây là ai?"

Trình Hữu ủy khuất lắc đầu nức nở: "Đoán không ra a a...... Tới......"

"Rõ ràng mỗi một cây côn ŧᏂịŧ lớn anh đều đã từng ăn rất nhiều lần, sao lại đoán không ra được."

Thịt trụ thô dài no đủ dừng lại ở hoa tâm, qυყ đầυ đã ȶᏂασ mở một chút thịt mềm, sâu bên trong khoang sinh sản vừa sợ hãi vừa chờ đợi công kích ngang ngược. Nhưng dươиɠ ѵậŧ lại nửa vời dừng ở cửa tử ©υиɠ, thế nào cũng không chịu tiến vào.

Trình Hữu loạng choạng thân thể ý đồ muốn tới gần căn dươиɠ ѵậŧ kia, thần chí mơ hồ nức nở: "Đừng...... Đừng tra tấn em...... Ô ô...... Tiến vào...... Tiến vào hết đi......"

"Con thỏ đâm dãng" giọng Tần Duyên lạnh như băng, "Mang thai mà cũng da^ʍ như vậy, có phải muốn bị làm ra thêm một đứa nữa không?"

Trình Hữu ủy khuất: "Không phải...... Ô ô...... Không phải là con thỏ dâʍ đãиɠ mà......"

Dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể không chút lưu tình mà rút ra ngoài, Tần Duyên nói: "Vậy bọn anh đi đây, để con thỏ dâʍ đãиɠ tự mình xoa vυ" sờ c̠úc̠ Ꮒσα."

Cậu dưới sự trêu đùa lạnh như băng của Tần Duyên nhịn không được cảm giác bản thân thật sự biến thành một con thỏ, mang thai, nhưng vẫn không biết liêm sỉ mà khát cầu dươиɠ ѵậŧ nam nhân, mở chân ra cho nhóm Alpha trước mắt đυ. mang thai thêm một đứa nữa.

Trình Hữu hoảng loạn duỗi tay nắm quần áo một người nào đó: "Đừng đi...... Đừng......"

Qυყ đầυ no đủ dừng lại ở miệng huyệt, Tần Duyên lạnh giọng hỏi: "Thừa nhận bản thân là con thỏ dâʍ đãиɠ?"

Trình Hữu nghẹn ngào: "Em là...... Ô ô...... Em là con thỏ dâʍ đãиɠ...... Con thỏ dâʍ đãиɠ muốn...... Muốn bị đυ. ưm a......" Dươиɠ ѵậŧ thô to rốt cuộc cũng cắm nguyên cây vào huyệt da^ʍ, qυყ đầυ hung hăng đỉnh lên vách trong mềm mại, Trình Hữu khóc lóc kêu, "Con thỏ dâʍ đãиɠ bị ȶᏂασ...... A...... Thật lớn...... no quá......"

Giữa đầu ví bị hút sưng có màu trắng sữa chậm rãi tràn ra, chảy xuôi đến chiếc bụng nhô cao cao.

Tần Hàm đi đến đằng sau, ôm lấy nửa người trên của Trình Hữu, dươиɠ ѵậŧ đặt cạnh dươиɠ ѵậŧ Tần Duyên từ đằng sau cắm vào tiểu huyệt vốn đã căng đầy của Trình Hữu.

"A...... Hai ©ôи ŧɧịt̠ lớn...... Ô ô...... Căng quá...... c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ sắp hỏng rồi...... c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ của con thỏ sắp bị căng hỏng rồi......"

Tần Hàm nói nhỏ: "Con thỏ dâʍ đãиɠ có muốn bị ȶᏂασ đến mang thai không, sinh rất nhiều rất nhiều con?"

Trình Hữu rêи ɾỉ khóc kêu: "Con thỏ dâʍ đãиɠ muốn mang thai...... A...... Hai căn đều cắm vào tử ©υиɠ rồi...... Ô ô...... căng quá...... con thỏ dâʍ đãиɠ chịu không nổi...... Ba ba...... A......"

Hai đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng cùng đánh vào trên vách thịt non mềm mẫn cảm của cậu.

Trình Hữu ngay cả sức để giãy giụa cũng không có, cậu giống như thỏ con bị cố định ở trên dươиɠ ѵậŧ nam nhân, khóc lóc thừa nhậm từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Vất vả chờ đến khi dươиɠ ѵậŧ Tần Hàm cùng Tần Duyên rút ra, Trình Hữu còn chưa kịp sờ xem hậu huyệt của mình có khép lại được không, đã bị hai tên tiểu nhân không độ trời chung kia liếc nhau, một trước một sau kẹp Trình Hữu vào giữa.

Dươиɠ ѵậŧ thô to phía sau tiếp trước cắm vào tiểu huyệt sưng đỏ tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Trình Hữu vừa muốn nói chuyện, một cây dươиɠ ѵậŧ nửa mềm đã cắm vào trong miệng cậu, một cây khác cũng không cam lòng yếu thế mà đỉnh ở khóe môi.

Tần Hàm nói: "Tiểu Hữu, liếʍ sạch sẽ dâʍ ŧᏂủy̠ của em đi."

Trình Hữu đành phải ngoan ngoãn há mồm, hàm cậu không ngậm được hai cây dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy, đành phải liếʍ liếʍ cây này rồi lại chuyển sang cây kia, liếʍ sạch sẽ, nuốt toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ của mình vào bụng.

Hai căn dươиɠ ѵậŧ sức sống tràn trề bên trong mông vẫn đang ngươi truy ta đuổi liều mạng cắm vào trong.

Trình Hữu từ bỏ giãy giụa, bắt đầu hưởng thụ trận tra tấn đã nghiền này

Ba tháng sau, bệnh viện quân khu.

Trình Hữu trong sự thoát lực choáng váng mơ mơ màng màng mở to mắt, theo bản năng mà che lỗ tai lại: "Mấy người thật ồn......"

Đám người cãi cọ ầm ĩ khắp nhà câm miệng lại, chỉ có tiếng khóc chồng loạn của đứa trẻ vẫn vang vọng trong phòng bệnh.