Chương 8: Tối qua sao anh không trốn vào nhà tên gay hàng xóm đi?

"Cảm ơn em tối qua đã ‘giúp’……" Sulla đánh vỡ cục diện bế tắc, "Tôi không phải người xấu." mới là lạ, "Tôi là người Mexico, tới Hong Kong du lịch, đến khu đèn đỏ không cẩn thận bị mấy cô ‘gái’ bên trong bỏ thuốc, tôi không muốn làm loạn ở nước ngoài nên mới bỏ chạy, trên đường trốn vào nhà em, đúng lúc thuốc phát tác……"

Biết rõ người phụ nữ đối diện không muốn nhắc đến chuyện tối qua, nhưng anh vẫn không nhịn được khen: "Tối hôm qua rất tuyệt."

Tiểu huyệt chặt khít ấm áp, cảm giác mất hồn khi được chôn ở bên trong hãy còn lưu lại trong xương cốt, giống như chỉ một lần đã khiến anh nghiện cô gái phương Đông này, cô còn rất non, không biết anh có thể nhấm nháp đến khi cô trở nên phong tình vào mười năm sau không nhỉ?

Côn ŧᏂịŧ được quấn trong khăn tắm nảy lên, anh kinh ngạc, chỉ dựa vào tưởng tượng đến sự phong tao của cô trong tương lai mà du͙© vọиɠ của anh đã dễ dàng bị khơi mào, đấy là anh mới chỉ ăn cô mỗi một lần.

Hai mắt Sulla nhìn về phía Hoàng Tiểu Thiện bỗng trở nên sâu thẳm, ánh sáng bên trong nhanh chóng biến thành du͙© vọиɠ hắc ám, anh không nên dễ dàng bị ảnh hưởng bởi người phụ nữ xa lạ mới ngủ qua một lần như vậy, đạo tặc Sulla ý chí sắt đá, vì giao dịch kim cương kếch xù mà đường xa lặn lội đến đây, hiện tại lại có chút hối hận vì hành trình đến Hong Kong lần này.

Anh thốt ra một đống câu từ hoa mỹ trong ngôn tình cẩu huyết, Hoàng Tiểu Thiện chỉ tin đúng câu cuối cùng kia "Trên đường trốn vào nhà em, đúng lúc thuốc phát tác", còn lại toàn coi như anh đang bốc phét, có điều, gương mặt cùng thân thể kia đúng thật là dễ trêu hoa ghẹo nguyệt.

"Rốt cuộc anh muốn thế nào, đừng vòng vo tam quốc, nói thẳng cho dễ hiểu." Hoàng Tiểu Thiện vừa mệt thân lại mệt tâm, anh cọ tới cọ lui ở nhà cô không chịu đi, cô đã nghĩ đến câu cách ngôn "Mời Thần dễ tiễn Thần khó" này rồi, hơn nữa vị tôn "đại thần" nọ còn nghênh ngang xông vào chứ không ai mời.

"Cô gái, em tên gì?" Lần đầu tiên anh muốn nghe một cô gái nói cho anh biết tên của mình, trong lòng có chút chờ mong.

Hoàng Tiểu Thiện cân nhắc một lúc, nghĩ bụng người cũng cho ngủ rồi, nói cái tên thôi đâu có gì phải sợ, vì thế người lí nhí như muỗi kêu trước mặt Sulla cả sáng bỗng lớn tiếng báo ra tên họ:

"Hoàng Tiểu Thiện." Đi không đổi tên ngồi không đổi họ, sau khi mẹ mất, cô là chủ nhà họ Hoàng, gặp chuyện sợ hãi rụt rè cũng không phải tác phong của Hoàng Tiểu Thiện cô!

Sulla bị hư trương thanh thế của cô chọc cười, càng cười càng to, anh đứng dậy đi đến nơi hôm qua vứt loạn quần áo, dùng chân kẹp lấy một chiếc thẻ đen từ trong đống quần áo ướt nhẹp, sau đó quay trở lại đưa tới trước mặt Hoàng Tiểu Thiện.

"Tôi còn muốn ở Hong Kong chơi mấy ngày, thẻ này là phí ăn ở cùng bồi thường cho em." Vì đang trong thời điểm nhạy cảm nên anh không thể rời khỏi Hong Kong, lần giao dịch này tự dưng chuyển hướng đã kinh động đến FBI và cảnh sát quốc tế, chỉ sợ kỹ nữ Tịch Lâm kia đang tìm mọi cách tìm anh, nơi an toàn nhất địa chính là tránh ở nhà dân chờ hội hợp với cấp dưới.

Bồi thường là vì tối hôm qua đã ngủ với cô đúng không, Hoàng Tiểu Thiện chán nản, cảm thấy nhân cách của mình đã bị sỉ nhục, người này coi cô thành gái bồi rượu hầu ngủ, thế mà còn nói không muốn làm loạn ở nước ngoài, chắc là ngại mấy cô gái ở phố đèn đỏ bẩn nên mới vào bừa một nhà, tính tìm người phụ nữ sạch sẽ để phát tiết đi.

Hoàng Tiểu Thiện âm u nghĩ: tối hôm qua sao anh không trốn vào nhà tên gay hàng xóm đi!

………….