1.1-Nhảy lầu

“Hi Cẩm, sinh nhật vui vẻ, đây là mình học được trên mạng , có thể đeo cho cậu không?”

Nói xong đồng học cũng đã cúi xuống, đem một cọng dây màu đỏ đeo lên cổ tay mảnh khảnh của Hi Cẩm

“Cảm ơn.” Hi Cẩm ngẩng đầu, nhìn cọng dây đỏ trên tay phải, đôi mắt đào hoa cười ấm áp.

【 sợi tơ hồng sẽ bị cắt vụn , hắn chạm qua ngươi thì hai tay cũng liền bị chặt đứt 】

“Hi Cẩm, sắc mặt cậu nhìn có vẻ tốt hơn nhiều rồi, hiện giờ khoa học kĩ thuật phát triển, mình tin cậu thực mau có thể ra ngoài du lịch cùng bọn mình.” Một bạn học khác bước đến gần Hi Cẩm, món quà cậu ấy tặng là một cuốn album ảnh.

Mở cuốn album ra, mặt trên đều là những tấm ảnh chụp ở nhà nghỉ mà lúc trước mọi người cùng nhau đi du lịch , có mấy tấm ảnh Hi Cẩm trước kia cũng chưa từng thấy qua, được lưu trong di động của bọn họ, lần này Hi Cẩm sinh nhật, tất cả ảnh Hi Cẩm chụp đều được rửa ra, làm quà đưa cho Hi Cẩm.

Nhìn bản thân khỏe mạnh trước đây của mình, Hi Cẩm cũng không có chút nào cô đơn hay thống khổ hiện lên trên mặt, tuy rằng không lâu trước khi tai nạn xe làm Hi Cẩm phải cắt đứt hai chân, nhưng Hi Cẩm lại biểu hiện cực kỳ lạc quan.

Vốn dĩ các bạn học đã chuẩn bị sẵn câu từ để an ủi cậu nhưng họ còn chưa kịp nói ra, ngược lại Hi Cẩm đã kêu mọi người đừng lo lắng cho mình.

“Được rồi , hẹn trước đi.” Hi Cẩm đem album nhận lấy.

【 album sẽ bị xé bỏ,chân của bạn học này sẽ bị chính hắn lấy thiết chùy, một chùy một chùy mà toàn bộ đập nát 】

“Hi Cẩm, cái này cho cậu.” , Cậu bạn cùng lớp sống ở kí túc xá cách vách trong tay cầm một lọ nước hoa bước đến.

Nước hoa mang hương thơm của gỗ tuyết tùng, ở trong mắt mọi người, Hi Cẩm cũng giống như tuyết tùng, bất luận khó khăn hay thất bại đều sẽ ảnh hưởng đến cậu, đem ánh sáng cắn nuốt nơi đáy mắt.

Nhận lấy chai nước hoa, Hi Cẩm trực tiếp mở nắp, liền hướng trên cổ tay xịt một ít, nâng cổ tay lên, nhẹ nhàng ngửi một chút.

“Rất thơm.” Hi Cẩm thích loại dư vị này lạnh lẽo này, tựa hồ làm cho trái tim cậu thêm phần ấm áp.

【 chai nước hoa sẽ bị bạn học nuốt toàn bộ vào trong bụng, cậu ta sẽ thống khổ vì hít thở không thông mà chết 】

“Hi Cẩm……”

Từ trường học tới đồng học bằng hữu, đều tặng quà sinh nhật Hi Cẩm, mà sau khi mỗi người tặng quà, trong đầu Hi Cẩm đều sẽ xuất hiện một âm thanh trò chơi, âm thanh cho Hi Cẩm biết, sau khi tặng quà xong, các bạn cùng lớp sẽ phải đối mặt với hậu quả gì.

Hi Cẩm có thể lựa chọn không nhận những món quà đó, nhưng anh biết rằng, cho dù là không nhận nhưng một khi bọn họ đã bước vào biệt thự này và những người có quan hệ với anh, liền không có kết quả tốt đẹp gì.

“Hi Cẩm, uống chút nước ấm.” Một giọng nói dịu dàng, ôn nhu vang lên bên tai Hi Cẩm, hướng theo âm thanh đó, anh ta nhìn về phía cậu, một gương mặt tuấn tú nhìn cậu đầy trìu mến bước ra.

Hạ Triều, bạn trai hiện tại của Hi Cẩm, bưng ly nước ấm lại.

Sau khi Hi Cẩm cầm lấy liền uống hai ngụm.

“Mọi người vào bên trong ngồi, cảm tạ các vị hôm nay có thể lại đây chúc mừng sinh nhật Hi Cẩm, mọi người cứ tự nhiên, không cần khách khí, coi đây như nhà mình, không cần lo lắng gì cả.”

Hạ triều tươi cười phi thường có sức cuốn hút.

Tất cả mọi người đều nhìn Hạ Triều với ánh mắt ngưỡng mộ, có thể nói thân thể Hi Cẩm có thể một hai tháng khôi phục đến nhanh như vậy, tất cả đều là bởi vì hạ triều cẩn thận tỉ mỉ mà chiếu cố.

Hi Cẩm nhẹ nhàng nói : “Cảm ơn.”

Hạ triều mỉm cười gật đầu.

Hi Cẩm trong tay còn cầm ly nước, hôm nay có rất nhiều người tới, không chỉ có bạn cùng lớp của Hi Cẩm, còn có cả người cùng chuyên ngành và khác chuyên ngành, bao gồm các khối lớp khác, cũng tới không ít.

Hi Cẩm ở trong trường học, có thể nói được xem như nhân vật phong vân, ở trong trường học, fanboy fangirl của cậu rất nhiều, người theo đuổi càng bất kể nam nữ chính là nhiều đếm không xuể.

Hi Cẩm cầm ly nước lên lại cúi đầu uống một ngụm, cậu rũ mi mắt, con ngươi màu hổ phách được che đi bởi hàng lông mi dài.

Bốn phía mọi người đều an tĩnh nhìn chăm chú vào Hi Cẩm, Hi Cẩm trên người chính là có một loại hơi thở bình yên như vậy, bất cứ ai nhìn cậu, đều sẽ theo bản năng cảm nhận được sự yên bình và tĩnh lặng trong tiềm thức.

Ở cửa có người tiến vào, Hi Cẩm như là có điềm báo trước, ngẩng đầu liền nhìn qua đi, một người dường như xa lạ, nhưng là cực kì quen thuộc.

Bạn trai cũ, Lâm Trầm.

Lâm Trầm không biểu hiện ra bất cứ biểu cảm dư thừa nào trên mặt, ngũ quan anh tuấn, nhưng lại bởi vì quá mức băng lãnh, liền chỉ có thể cảm nhận được cổ lãnh.

Lâm Trầm bước nhanh đi đến trước mặt Hi Cẩm.

“Tiểu Cẩm, sinh nhật vui vẻ.” Bạn trai cũ mở miệng nói, con ngươi đen nhánh nhìn chăm chú Hi Cẩm, phảng phất như thể chung quanh những người khác đều không tồn tại, bàn tay Lân Trầm hướng về phía Hi Cẩm, mắt thấy hắn như muốn đυ.ng chạm đến Hi Cẩm, người bên cạnh liền bắt lấy tay anh ta, đem Lâm Trầm thủ đoạn đè xuống.