Chương 28: Em ở Lệ Thành

Khương Nguyên không rõ ràng lời đồn từ chỗ nào mà tới, cùng lắm cô là lười đến tìm Trần Di Ninh soi mói.

Cô vẫn nên tập trung học tập, thứ sáu buổi chiều chỉ có hai tiết, Khương Nguyên cũng không cùng Phó Cảnh Thành làm gì đó, trước tiên cô dành hai ngày để đến chỗ quay ở Lệ Thành.

Đoàn phim《 Trường An hành 》 chủ yếu diễn viên và đạo diễn, nhà làm phim đều ở Lệ Thành ở trong mấy khách sạn lớn, nghe nói lầu 20 đã được đoàn phim bao hết.

Còn lại chính là chỗ cho nhân viên công tác, họ được phân ở phụ cận khách sạn cao cấp kia nhưng nơi được cấp hơi kém một chút.

Giống Khương Nguyên vậy, chờ tuần sau chính thức bắt đầu quay lúc đó cô mới vào đoàn phim.

Lúc Khương Nguyên từ sân bay Vân An đi ra đã hơn 8 giờ tối.

Cô bắt xe trực tiếp đi đến chỗ quay phim.

Bởi vì có đoàn phim hàng năm ở đây, nên khách sạn bên này y hệt kiểm duyệt di động, toàn chiêu đãi minh tinh hạng A, fans thì càng thích túc trực.

Khương Nguyên tự mình tìm nơi ở tốt, cách mấy cái khách sạn cao cấp kia có chút xa, tận hai ba km.

Nơi này độ ấm so với Kinh Thị có cao hơn chút, cô đơn giản sắp xếp đổi quần áo, đem hành lý xếp ngay ngắn, đi tới mấy quán ăn gần đó ăn mì.

Quán ăn rất náo nhiệt.

Các vài cái bàn có mấy diễn viên quần chúng mới vừa diễn xong trở về, họ vây quanh hai ba cái bàn.

Phó Cảnh Thành gọi cho Khương Nguyên, Khương Nguyên ngồi đó ăn, thuận tiện nghe bọn họ thảo luận nhiều chuyện, có thể so với mấy cuốn sách châm biếm xuất sắc hơn nhiều.

"Em đang ở đâu?" Hắn nhíu nhíu mày, nghe nghe cô đã bay đến đoàn..

"Em đang ăn cơm."

Phó Cảnh Thành xem đồng hồ, biểu cảm trên mặt càng cứng đờ: "Như vậy sao, muộn thế mà em còn ở bên ngoài, một người?"

"Vâng."

Khương Nguyên nói mấy lời cho có trả lời hắn.

Cô vốn dĩ nghĩ vẫn là tạm thời không đi tìm hắn sẽ tốt hơn, chờ tiến vào tổ làm phim sẽ nói, nhưng lúc này khi cô thật sự nghe được thanh âm của hắn, cô mới phát hiện mình nghĩ nhiều rồi.

"Vậy còn anh".

"Ừ, anh vừa trở về khách sạn." Hắn đi qua đi đem bức màn kéo sớm, "Cơm nước xong thì trở về ký túc xá sớm một chút, anh nói Tôn Phương đặt vé buổi sáng cho em?"

"Em đang ở lệ thành."

Cô phát ra thanh âm rất thấp, Phó Cảnh Thành ngẩn ra nháy mắt, rất nhanh hắn phục hồi tinh thần lại, "Đang ở chỗ nào, anh đi đón em."

Khương Nguyên báo cáo địa chỉ.

Phó Cảnh Thành chạy một chiếc xe xa lạ ngừng ở khách sạn đối diện Khương Nguyên.

Cô mang khẩu trang, mới vừa lên xe liền ôm eo hắn: "Phó Cảnh Thành, em nhớ anh."

Phó Cảnh Thành gần một tháng chưa gặp cô, giờ phút này nghe xong mấy lời này, hắn chỉ cảm thấy cả người khô nóng, nhìn chằm chằm cô một lúc lâu mới duỗi tay khắc chế xoa xoa đầu cô : "Hành lý đâu, mang đến chỗ anh đi."

"Em để ở trong phòng, khi đi đến chỗ của anh, Phó Cảnh Thành, em liền muốn gặp anh." Khương Nguyên buông tay.

Cô tuy còn chưa nhiều kinh nghiệm lăn lộn nhưng cũng biết có rất nhiều quy tắc, đặc biệt gần nhất hắn còn tiến vào giai đoạn đang bắt đầu quay, tuy rằng không phải lúc vào kỳ tuyên truyền, cũng nên yêu cầu chú ý nhiều, miễn cho bị chụp phải mấy thứ không nên chụp tạo thành ảnh hưởng xấu.

Phó Cảnh Thành trực tiếp giúp cô thắt tốt đai an toàn, khởi động xe.

Khách sạn có thang máy từ bãi đỗ xe thẳng tới tầng hai mươi.

Phó Cảnh Thành liếc mắt thấy cô gái vào thang máy hành xử như ăn trộm: "Nơi này không cameras, sao? Em sợ ở cùng anh à!"

Khương Nguyên lắc đầu.

Một tay hắn ôm cô, đi ra thang máy.

Thế là cô bị đưa tới địa bàn của hắn.

Ngoài cửa sổ lúc này bóng đêm ngập tràn, tất cả đều bị mấy tầng vải màn thật dày che lại.

------------------------