Chương 1: Ngũ Nhất là hamster nhỏ

Tết Âm lịch đã sắp kết thúc, trên bãi cỏ ngoài phòng vẫn còn lưu lại vài mẩu xác pháo màu đỏ, khí trời vẫn chưa ấm lên, khẽ thở ra một hơi liền xuất hiện một mảng sương mù trắng xóa.

So với cái lạnh bên ngoài, nhiệt độ trong phòng cao hơn hẳn, ấm áp tới mức không ai muốn ra cửa nửa bước. Vào buổi sáng, ổ chăn ấm áp càng trở thành lý do để vô số người bám giường.

Thành phố Vân, khu biệt thự Phượng Sơn.

Trong một biệt thự kiểu Âu nằm giữa sườn núi, một người đàn ông anh tuấn đang nằm trên giường lớn, có vẻ như cũng đang bị ổ chăn ấm áp "giam cầm".

Rõ ràng hai mắt sáng suốt mở to lại không có dấu hiệu nào cho thấy đang "tỉnh".

Người đàn ông nằm trên giường, đôi mắt thâm thúy chuyên chú nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, rõ ràng là đang bám giường nhưng đôi con ngươi lại rất nghiêm túc, cứ như đang suy tư về việc hệ trọng đời người.

Nếu người ngoài thấy được, nhất định sẽ nghĩ như vậy, dù sao cái hành vi bám giường không đứng đắn như vậy, tuyệt đối không phải việc một người đàn ông "hung dữ bên ngoài" sẽ làm.

Nhưng mà chuột nhỏ nó là một ngoại lệ.

Nó không chỉ biết lúc này người đàn ông anh tuấn nghiêm nghị kia đang bám giường, mà còn là tồn tại duy nhất nắm giữ toàn bộ bí mật nhỏ của Nhϊếp Tiêu, cũng không bị diệt khẩu.

Trên tủ đầu giường sát bên phải Nhϊếp Tiêu, một ổ bông đáng yêu lớn cỡ nắm tay đang bình yên nằm tại chỗ.

Trên ổ bông tròn vo may hai cái tai thỏ nhỏ mập mạp trắng trẻo, bổ sung thêm quả cầu bông ở giữa, nét đáng yêu lập tức nổi bật rõ ràng so với phong cách cả phòng.

Nếu tỉ mỉ quan sát căn phòng này sẽ phát hiện, các vật đáng yêu như vậy hiện diện ở khắp mọi nơi, gần như ngập hết cả các ngóc ngách bên trong căn phòng.

Ngay lúc này, hai cái tai thỏ trên ổ bông đột nhiên rung lên một chút, quả cầu bông chặn cửa động nhằm giữ ấm bị một chiếc móng vuốt nhỏ đẩy ra, bộp bộp lăn qua một bên.

Sau đó một con hamster nhỏ màu trà sữa liền thò cái đầu nho nhỏ ra khỏi ổ. Híp mắt nhỏ, hai móng vuốt nhỏ chống xuống, thoải mái chậm rãi xoay người.

Hamster nhỏ ngủ một đêm no giấc, giờ khắc này cả người bừng bừng sức sống, nhìn người đàn ông còn đang bám giường, vung cái chân ngắn ngủn ra vọt tới. Quen cửa quen nẻo bò lên gối Nhϊếp Tiêu, sau đó bám vào sợi tóc ngắn ngủn trèo lên trên, nhanh chóng đứng trên trán Nhϊếp Tiêu.

Hamster nhỏ chiếm cứ "cao điểm" vui vẻ nheo mắt lại, hiển nhiên, ngày hôm nay lại là một ngày tốt đẹp có thể "làm mưa làm gió" trên đầu Nhϊếp Tiêu.

Sau đó hamster cúi đầu nhỏ, thân mật dúi lên trán Nhϊếp Tiêu một hồi, như là hôn chào buổi sáng.

Trên trán bị một khối thịt mềm mềm ấm áp đè lên, cuối cùng lúc này Nhϊếp Tiêu cũng không tiếp tục nằm im, nâng tay túm nhóc vào lòng bàn tay, sau đó ngồi dậy.

Nhìn Nhϊếp Tiêu thành công rời giường, hamster nhỏ bị vây trong mấy ngón tay Nhϊếp Tiêu vui vẻ nheo mắt lại.

Hôm nay dũng sĩ hamster nhỏ lại thành công chiến thắng đại ma vương bám giường, giải cứu ba ba chủ nhân bị nhốt bên trong!

"Chít!" Baba, chào buổi sáng tốt lành nha!

Nhϊếp Tiêu mở tay ra, nhìn cục lông bắn sức sống tứ tung trong lòng bàn tay, dùng gương mặt tuấn tú không chút biểu tình dứt khoát cọ cọ hamster nhỏ hai phát.

"Chào buổi sáng."

Hamster nhỏ bị cọ đến xù lông, đầu óc choáng váng. Nếu không phải đây là baba, nhất định nó đã trở mặt.

Dù cho nó bị cọ rất thoải mái rất hưởng thụ.

(^ - v - ^)

Nhϊếp Tiêu thoải mái cọ mấy cái xong mới thả hamster nhỏ về tủ đầu giường, sau đó đứng dậy bước về tủ quần áo cầm hai bộ rồi đi về phía buồng tắm.

Hamster nhỏ nằm nhoài trong hộc tủ chậm rãi hồi sức, rồi mới từ trạng thái bị cọ thoải mái trở lại bình thường, nhấc đầu nhỏ lên nhìn về hướng Nhϊếp Tiêu, nhất thời phấn chấn cũng chuẩn bị tự đi tắm.

Quen cửa quen nẻo trượt từ chiếc cầu thang cạnh tủ xuống thảm trải sàn, sau đó chạy vào góc phòng – khu vệ sinh rửa mặt của riêng nó.

Trước tiên kéo mành nhỏ vào cầu tiêu giải quyết vấn đề sinh lý một chút, kế đến liền chui vào buồng tắm ở một bên, lăn lộn mấy vòng trong bồn cát nhẵn nhụi vị dâu tây, lông mao khắp cả người đều được tắm sơ vừa trơn vừa sạch, cuối cùng run thân để rũ hết cát dư, một chiếc bánh "đại phúc dâu tây"* liền ra lò.

(*Bánh đại phúc dâu tây hay Ichigo Daifuku là một loại mochi của Nhật Bản.)Hamster Giàu Mỡ Thời Tận Thế - Chương 1: Ngũ Nhất là hamster nhỏHamster nhỏ tắm rửa thơm ngát ra khỏi buồng tắm liền đến đứng trước cửa phòng tắm Nhϊếp Tiêu, nghe tiếng nước sau tấm kính mờ, bắt đầu dài cổ chờ đợi.

Mắt nhỏ đen lay láy nhìn hình chiếu mơ hồ trên cửa kính, chuột nhỏ tắm rửa xong không còn việc gì, chuột nhỏ buồn bực ngán ngẩm, rỗi đến mốc.

Mỗi lần baba tắm đều rất chậm nha chít.

Chờ có hơi lâu, hamster nhỏ liền nhịn không được bắt đầu nghĩ miên man, trái tim nhỏ lo âu lập tức căng thẳng, nếu không phải thấy bóng người bên trong đang động đậy nó còn cho là Nhϊếp Tiêu đã chết đuối.

Cũng may là cửa mở ra rất nhanh, nhìn Nhϊếp Tiêu bình an vô sự bước ra, hamster nhỏ phun nước miếng thổi lên mấy cái bong bóng trắng.

Thiếu chút nữa lo chết bảo bảo rồi.

Nhϊếp Tiêu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bước ra khỏi buồng tắm, bất giác nhìn xuống chỗ thảm bên cạnh, đúng như dự đoán nhìn thấy cục lông nhỏ nào đó ngồi xổm ở kia trừng mắt nhìn mình, lập tức nhịn không được dùng ngón tay còn ẩm ướt đâm đâm trán nhóc, lưu lại một dấu ấn nhợt nhạt trên đám lông xù xù.

"Nhóc lưu manh."

"Chít!" Mới không phải!

Đám lông vừa được chải chuốt tạo hình đẹp đẽ chớp mắt liền bị chủ nhân xấu xa đâm loạn, hamster nhỏ tức thời thở phì phò ôm đầu xoay người, để lại cho Nhϊếp Tiêu cái mông tròn vo.

Đáy mắt Nhϊếp Tiêu không khỏi hiện lên nét cười, cầm khăn mặt bên cạnh lau khô nước trên người.

Vai rộng hông hẹp, cơ bụng rõ ràng, chân thẳng dài to, vóc người cao to hoàn mỹ không thô lỗ, trong lúc lau qua loa được triển lộ rõ ràng.

Những vết sẹo to to nhỏ nhỏ dữ tợn trước ngực và sau lưng càng tăng thêm phần nam tính.

Mặc qυầи ɭóŧ vào, mặc áo ngoài, tay to Nhϊếp Tiêu chụp tới, bắt cục bông nhỏ vẫn còn tức giận chải lông vào lòng bàn tay, trực tiếp bước ra cửa.

Là một người hốt phân tận tụy với công việc, Nhϊếp Tiêu quen cửa quen nẻo cầm lấy chiếc xẻng nhỏ màu xanh lam rồi ngồi xổm xuống trước chuyên khu rửa mặt của hamster nhỏ, xốc cái mành nhà xí lên, dùng đầu xẻng hốt phần đất bóng bóng bên trong ném vào thùng rác, sau đó liền đổ thêm chút cát mới vào.

"Thối thối nha, hôm nay Ngũ Nhất liền là nhóc thối thối."

Nhϊếp Tiêu làm bộ bóp mũi ghét bỏ, dẫn tới hamster nhỏ vừa thẹn vừa lúng túng kháng nghị, tiếng kêu "chít chít" vừa mềm vừa đáng yêu, quả thật đáng yêu động đến tâm Nhϊếp Tiêu rồi.

"Chít!" Ta đây mới không phải nhóc thối thối!

Hamster nhỏ oán niệm nhìn Nhϊếp Tiêu, từ tận sâu trong lòng nó cảm thấy không thích cái nhũ danh "thối thối" này, nhưng làm chuột thân bất do kỷ, có miệng lại không thể nói tiếng người, dù cho cả người đều kháng nghị, cũng không thể ngăn chủ nhân xấu xa độc tài.

"Đi thôi, nhóc thối, chúng ta đi ăn sáng nào."

Nhϊếp Tiêu cong môi cười yếu ớt, tinh thần sảng khoái ôm lấy chuột nhỏ đang cảm thấy cuộc đời không còn gì luyến tiếc xuống lầu ăn sáng. Đám người hầu trong biệt thự đã sớm chuẩn bị đồ ăn xong, trên bàn đặt hai phần ăn.

Một phần có độ lớn bình thường, một phần tí hon tinh xảo.

Nhϊếp Tiêu ngồi xuống xong liền thả hamster nhỏ lên mặt bàn. Hamster nhỏ ngửi thấy hương ngũ cốc mới mẻ trong chậu, bụng đói đã lâu kêu ục ục, không chờ kịp chạy tới víu chặt chậu nhỏ của mình, móng vuốt bé xíu nâng một hạt ngũ cốc bắt đầu gặm, cấp tốc bóc vỏ, ăn vừa nhanh vừa đáng yêu.

Nhϊếp Tiêu không khỏi mỉm cười, sau đó cũng ung dung tao nhã bắt đầu dùng bữa.

Lấp đầy bụng rồi, chuột nhỏ nhìn chút lương thực dư còn trong chậu, thiên tính tích trữ, quyết định nhanh chóng giấu mấy hạt ngũ cốc còn lại vào quai hàm của mình, hai kho gò má nhỏ nháy mắt phồng lên.

Mặt thịt vô cùng mập mạp đáng yêu làm Nhϊếp Tiêu không nhịn được vươn ngón tay xoa xoa, một lần xoa này thiếu chút nữa làm hamster nhỏ biểu diễn "mở kho quăng hàng" tại chỗ.

Cũng may hai móng vuốt be bé nhanh chóng lấp miệng nhỏ, lúc này mới không để lương thực chạy mất.

Hamster nhỏ lập tức ngẩng đầu lên, không nhịn được vừa ai oán vừa uất ức nhìn baba xấu xa, nếu không phải nhìn mức quan trọng của baba trong lòng, nó tuyệt đối có thể cắn gϊếŧ người đàn ông này ngay tại đây!

Kho của hamster nhỏ có thể tùy tiện xoa nắn hử! Xấu xa!

Bị nhìn ai oán, Nhϊếp Tiêu không khỏi ngượng ngùng thu tay về, nhìn cục lông nhỏ tự thân càn quét sạch sẽ chút lương thực dư cuối cùng trong chậu, cầm cái ấm nhỏ bên cạnh đưa tới mép đối phương.

Hamster nhỏ cũng quen với việc này, nhấc đầu nhỏ, ôm lấy vòi thủy tinh đặc chế hút nước "sụt sụt sụt", ngủ một đêm thật là khát.

Ăn uống no đủ, cũng đã trữ đồ ăn vặt xong, cục lông nhỏ nằm nhoài trên khăn ăn, thỏa mãn không muốn nhúc nhích.

Lúc này Nhϊếp Tiêu cũng đã dùng bữa xong xuôi, gọi người dọn bàn, sau đó tìm đến một cái cân điện tử lớn chừng một bàn tay, thừa dịp cục béo nhỏ không chú ý, nhanh tay vớt lên cân.

Nhìn con số trên mặt cân, một lớn một nhỏ đều lộ vẻ kinh ngạc.

Hamster nhỏ: OvO

"Thối thối, nhóc ăn một bữa xong lại có thể tăng thêm 10 gram! Nhóc sắp thành nhóc mập rồi." Nhϊếp Tiêu nhìn mà than thở, chớp mắt ăn xong đã nặng thêm một phần năm: "Nhóc là cái thùng cơm nhỏ!"

"Chít!" Em không phải, em không có!

Hamster nhỏ cảm thấy thân chuột không xong rồi, vội vàng leo xuống, hai cái móng vuốt be bé nâng quai hàm nhỏ căng phồng, phảng phất bày tỏ đây không phải thể trọng thực của mình.

Nhϊếp Tiêu mặt lạnh vô tình: "Hiện tại chỉ là tích trữ, sau đó còn không phải cũng bị chú chuột nhóc ăn đi."

Tiểu hamster: QAQ

Để chứng minh không phải chuột mình ăn, hamster nhỏ dùng móng vuốt nhỏ đẩy đẩy một bên quai hàm thịt thịt, sau đó lấy một hạt lúa mạch ra khỏi kho nhỏ đặt vào lòng bàn tay Nhϊếp Tiêu, mắt nhỏ trông mong nhìn Nhϊếp Tiêu.

"Chít!" Ngũ Nhất không ăn một mình, cho nên Ngũ Nhất không mập.

Nhϊếp Tiêu nhất thời bị chọc phát cười, nhìn hạt lúa mạch trong lòng bàn tay, tâm cảm thấy ấm áp, không nhịn được dùng đầu ngón tay ấn ấn trán chuột nhỏ: "Được rồi, hiện tại thối thối không mập chút nào, tích trữ đồ ăn nhiều một chút, sau này lớn rồi có thể nuôi ba ba!"

Hamster nhỏ được thổi phồng đến mức vui vẻ, nhảy nhót "chít" một tiếng, liên tục đáp ứng. Nhìn Nhϊếp Tiêu một người lớn như vậy, nhất thời dấy lên lý tưởng nuôi gia đình đầy hào hùng.

Sau này Ngũ Nhất sẽ nuôi baba!!

Ngay lúc này đột nhiên có một cú điện thoại gọi tới. Nhϊếp Tiêu nhìn tên hiện lên liền bắt máy, hamster nhỏ đứng trên bàn ăn kiễng chân nhìn qua, hai lỗ tai nho nhỏ nhạy bén dựng lên.

Điện thoại vừa thông, một giọng nói hào sảng ngập tràn sức sống từ ống nghe bên kia truyền tới.

"Lão đại lão đại, năm mới vui vẻ nha! Chị Nghiên kiếm đâu được đơn mới, chuẩn bị làm đầu cá mè hoa nước ngọt tới chiêu đãi chúng ta, hỏi chúng ta có muốn ăn hay không."

"Ăn." Nhϊếp Tiêu nhíu mày, lời ít ý nhiều.

"!!!?"

"Lão đại! Sao anh lại có thể đáp ứng!!!"

Có vẻ bên kia không ngờ tới Nhϊếp Tiêu sẽ đáp ứng, âm thanh trong sáng nhất thời không còn sức sống như vừa nãy, vô cùng đau đớn chất vấn: "Lão đại, không phải anh nên nhân dịp tết Âm lịch nghỉ thêm mấy ngày với lễ lao động sao? Tết Nguyên tiêu còn chưa tới nữa đó, em còn muốn dạo chơi thêm hai ngày ở Hawaii QAQ!"

Nhϊếp Tiêu: "..." Lễ gì lung ta lung tung.

[Người già ngồi trên tàu điện ngầm nhìn di động.jpg]Hamster Giàu Mỡ Thời Tận Thế - Chương 1: Ngũ Nhất là hamster nhỏLúc này hamster nhỏ nghe trộm bên cạnh đang rất tức giận, thở phì phò "chít" một tiếng với người bên kia di động bày tỏ kháng nghị.

Ngũ Nhất mới không phải lễ lao động, Ngũ Nhất là hamster nhỏ!!!

-----------------------------------------------------

Vì có vài bạn phản ánh truyện bị lỗi hiển thị nên mình xin phép được đăng lại chương 1. Sorry nếu có ai đang theo dõi truyện hụt hẫng khi thấy thông báo - tối sẽ có chương mới nhé.

Nếu chương này vẫn bị lỗi hiển thị các bạn có thể để lại một tin nhắn giúp mình không? Dù mình cũng không biết nên khắc phục thế nào :< Nhưng chắc có thể gửi bạn chỗ chương bị lỗi ạ.