Chương 3

Lời nói của Lý Thúc khiến cả người ở hiện trường sợ ngây người.

Lệ Vô Nhai là người đầu tiên phản ứng lại.

Hắn điên cuống hét về phía Lý Thúc: "Mẹ kiếp! Đó là vợ ta! Vợ của ta!"

Thiên Đế cũng tâm sự nặng nề bắt đầu khuyên: "Lý Thúc, nàng là người trong Ma Giới, suy nghĩ kỹ đi!"

Ta liên tục gật đầu.

Tiên ma lưỡng giới, xưa nay là địch, ai cũng nhìn không quen ai, đối thủ một mất một còn làm sao có thể làm thông gia?

Lý Thúc lộ ra một nụ cười: "Lục giới khổ chiến đã lâu, tiên ma thông gia, lập định minh ước, bắt tay giảng hòa không tốt sao?"

"Có chút đạo lý?" Thiên Đế động tâm tư một chút.

Lệ Vô Nhai nổi giận.

"Đạo lý cái gì? Đoạt vợ ta, ngươi còn muốn ta và Thiên Giới các ngươi bắt tay giảng hòa, đầu óc các ngươi bị lừa đá sao?"

Lý Thúc "chậc" một tiếng, trả lời: "Làm nhà mẹ đẻ không tốt sao?"

"Chẳng lẽ, Ma Tôn nhiệt tình thích đổ vỏ?"

Lời này của Lý Thúc, thật sự là đâm vào tim.

Sắc mặt Lệ Vô Nhai trực tiếp đen thành than.

Tuy nhiên, hắn cũng nhanh chóng mỉm cười.

"Con của Lý Thúc ngươi, không nhận ngươi, ngược lại lại gọi ta là cha, xem ai mất mặt hơn!"

"Ta cũng không ngại, thay ta nuôi con, Ma Tôn đại khí." Lý Thúc lạnh nhạt trả lời.

Sắc mặt Lệ Vô Nhai lại khó coi.

Ta thở dài.

Lệ Vô Nhai không phải là đối thủ của Lý Thúc a.

Xem ra, vẫn phải để ta ra tay.

Nước mắt bị dọa trở về của ta lại bị ép ra.

"Cho dù ta là người trong Ma Giới, nhưng cũng không phải là lý do để Thiên Giới các ngươi chà đạp ta như thế. Hôm nay, các ngươi làm nhục ta chiết (thiệt) ta, ngày khác, ta nhất định sẽ hoàn trả gấp bội!"

Ta đã bí mật tập luyện rất nhiều lần.

Hốc mắt phải đỏ, biểu tình phải quật cường kiên định, nhưng thân thể phải biểu hiện ra là mình yếu đuối, có thể thêm vào một chút chi tiết, ví dụ như hai tay run rẩy.

Một hình ảnh bị ủy khuất, nhưng mạnh mẽ, tự nhiên sinh ra.

Cho dù là ai nhìn, cũng đều sẽ chỉ trích Lý Thúc, đồng tình với nạn nhân như ta không phải sao?

Còn không phải sao, Thiên Đế còn có đám tiên quan kia, đều đã lộ ra vẻ xấu hổ, có vào ánh mắt nhìn về phía Lý Thúc, đều đã có chút quỷ dị.

Lý Thúc thì sao?

Hắn khá bình tĩnh.

"Ý tứ chính là, đàm phán không thành."

À... Có vẻ như vậy.

"Không sao, vậy ta đi đây?" Lý Thúc lại nói.

Giống như hắn chỉ là một người qua đường đến góp vui.

Thiên Đế đều có chút nhìn không được, hắn hắng giọng: "Lý Thúc Thượng tiên, việc này liên quan đến hai giới Tiên Ma, vẫn phải thương lượng thật tốt mới đúng."

Lý Thúc gật đầu, trả lời: "Giải pháp ta đã cho, Ma Giới không chấp nhận, ta cũng không có cách nào."

Cái đó mà gọi là giải pháp gì?

Ta trực tiếp trợn trắng mắt.

Lòng trắng này của ta vừa mới lật lên, liền thấy Lý Thúc nhìn qua.

Ta lại vội vàng lật lòng trắng trở về, cố ý hung tợn nhìn chằm chằm hắn.

Lý Thúc bị ta trừng mắt... Lại cười.

Cười đến xinh đẹp.

Ta: "..."

Cười cái rắm!

Ta tiếp tục trừng hắn.

Lý Thúc cười càng vui vẻ hơn.

Ta tức giận không chịu nổi.

Những người khác thì không hiểu được, căn bản không biết Lý Thúc đang cười cái gì.

Một lúc lâu sau, Lý Thúc cười xong, hắn mới mở miệng lần nữa.

"Tiểu ma nữ, nếu muốn thành thân với ta, ngươi có thể tùy thời tới tìm ta."

Lời này vừa nói ra, ta còn chưa mở miệng, Lệ Vô Nhai đã hướng về phía Lý Thúc rống lên: "Cút!"

"Ai mà thèm gả cho con rùa đen vương bát đản như ngươi chứ!"