Chương 1

Trans+Edit: Cảnh Nhàn

Tập đoàn Triều Nguyên là một tập đoàn có quy mô lớn ở thành phố này, ngành sản xuất liên quan đến các lĩnh vực sinh hoạt của người dân. Là doanh nghiệp nộp thuế nhiều trong thành phố, cũng là một trong số 500 doanh nghiệp tư nhân đang phát triển hàng đầu trong nước.

Trụ sở chính của Tập đoàn Triều Nguyên nằm ở vị trí đắc địa tại trung tâm thành phố, tổng cộng 30 tầng.

Phòng làm việc của chủ tịch kiêm người sáng lập Tập đoàn Triều Nguyên Triều Lãng nằm trên tầng 22 của tòa nhà.

Bạn muốn hỏi tại sao ư, con số này không phải là con số may mắn và nó cũng không phải là sự hướng dẫn của cái gọi là thầy phong thủy.

Chỉ có một lý do.

Đó là Triều Lãng xuất thân là một luật sư, tính cách nghiêm khắc đối xử với mọi người bằng kỷ luật nghiêm khắc, mắc chứng sạch sẽ nghiêm trọng, rối loạn ám ảnh cưỡng chế, rối loạn lo âu...

Không thể nhìn thấy bất cứ sự vật không đối xứng, không đẹp, không thoải mái.

22, thật là một con số hài hòa và cân xứng biết bao.

Vì vậy ông múa bút, phòng làm việc chủ tịch rơi xuống tầng 22.

Triều Lãng ngồi trên ghế ông chủ mà ông cực kì hài lòng trong phòng làm việc mà ông cực kì hài lòng trên tầng lầu mà ông cực kì hài lòng, nhìn con dâu đang đứng trước bàn làm việc người mà ông cực kì không hài lòng - La Phu.

Đúng vậy, La Phu khiến ông cực kì không hài lòng!

Đây là một người phụ nữ háo sắc lại tham tiền!

Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, để bay lên cành cao không ngại mang thai trước khi kết hôn để gả cho con trai duy nhất của mình Triều Diên Hạo.

Tuy nhiên, điều càng đáng giận hơn cả là kết hôn rồi, những đứa bé lại không giữ được!

Bỗng dưng dành mất vị trí con dâu cả của nhà họ Triều.

Sau này cho dù Triều Diên Hạo có sinh thêm nhiều đứa con trai xuất sắc đi nữa, thì theo nghĩa truyền thống chúng cũng sẽ không phải là cháu trai trưởng đích tôn của ông!

Sao ông có thể không tức giận!

Đôi mắt phượng hẹp dài sắc bén của Triều Lãng nhìn con dâu qua thấu kính thủy tinh mỏng không gọng ánh lên một tia sáng xanh nhẹ.

Xuy! con nhà nghèo thì chỉ có tính của con nhà nghèo*.

*Nguyên gốc là "小家子气" chỉ người có thân phận thấp kém hoặc hình dung lời nói cử chỉ không làm được việc gì lớn.

Không gả cho con trai của ông thì thôi đi, nhưng giờ vào cửa đã gần nửa năm, toàn thân không sang lên được chút nào cả! Không phù hợp với cửa ngỏ nhà ông chút nào!

Trông thì cũng thanh tú, có chút khí chất mỹ nhân cổ điển, lông mày lá liễu, đôi mắt hạnh to tròn, khuôn mặt hình trứng ngỗng, môi màu nhạt, dáng người thì chẳng ưa nhìn như con trai ông, càng không xinh đẹp bằng con gái Triều Diên Song của ông.

Trông không bắt mắt đẹp đẽ là mấy, còn không biết cách ăn mặc, mặc một bộ vest công sở sẫm màu đen kịt, giống như một nhân viên lễ tân khách sạn.

Trên cổ đeo một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền hơi cong, khiến ông nhìn rất khó chịu.

Vạt váy bên phải hình như hơi nhăn, ông nhìn thấy liền nhíu mày.

“Chủ tịch, đây là đề án phát triển sản phẩm mới do bộ phận tiếp thị trình lên, mời ngài xem qua.” Giọng điệu La Phu nói chuyện với ba chồng rất kính trọng.

La Phu không dám bất kính, ba chồng cô là huyền thoại trong ngành, ở tuổi 45, ông đã một tay gây dựng nên sản nghiệp lớn như vậy Tập đoàn Triều Nguyên.

Không chỉ có năng lực làm việc mà ngoại hình của ông cũng cực kì có lực sát thương, trông không giống ba chồng mà ngược lại giống anh trai của chồng, anh chồng của cô, trông còn trẻ thì cũng thôi đi, lại còn có một khuôn mặt không thua kém gì nam chính trong tiểu thuyết.