Chương 4

Người

bắt cá nhỏ dẫn

ta

trốn vào

trong một rừng cây,

con đường gập ghềnh khó đi,

cậu cõng

ta

trên lưng nhận

hết sức nặng đi về phía

trước,

xương nhô lên sau lưng cấn vào ngực

ta,

lòng

ta

trĩu lại,

khôi phục chút

thần

trí,

cúi đầu

hôn

hôn cổ cậu,

muốn xuống khỏi người cậu.

Người

bắt cá nhỏ quay đầu nhìn lại,

chắc chắn không ai đuổi

theo,

lúc này mới đặt

ta xuống đất,

sau đó kiệt sức ngồi liệt

bên cạnh

ta.

Ánh

trăng

từ khe

hở của lá cây chiếu vào

trên người chúng

ta,

cả người cậu chật vật,

mà cả người

ta cũng là máu,

khi khoảnh khắc ánh mắt của

hai

ta chạm vào nhau,

lòng

trào lên một loại cảm xúc khó có

thể diễn

tả

bằng lời,

người đánh cá nhỏ nhào về phía

ta,

ôm chặt lấy

ta.

Ngực chúng

ta kề sát,

hai

trái

tim dựa vào cực gần,

nảy lên

từng nhịp như đánh

trống.

Ta và

cậu

tựa trán nhau,

nhẹ nhàng

vuốt

vuốt

tóc của ta, vành mắt

đỏ bừng nhìn ta, ta

không chịu được hôn

lên

miệng

cậu,

trao

đổi

nước

bọt ướt dầm dề.

Bộ phận

thò ra giữa eo

bụng đã

thẳng đứng,

phần đầu cọ xát đỏ lên,

không ngừng chảy ra dịch nhầy

trong suốt,

lần đầu

tiên động dục,

thế đến cực kỳ

hung mãnh,

ta lắc lắc đầu cố sức khống chế ý

thức của mình.

Dường như người

bắt cá nhỏ cũng nhận ra được

tình

huống

hiện

tại,

cậu lộ ra vẻ ngượng ngùng co quắp,

cánh

tay cực kỳ có sức của ngày

trước khi đẩy

ta

trở nên mềm như

bông,

ta nghĩ có lẽ cậu nguyện ý giao phối với

ta.

Ta ghé vào

tai

cậu dùng giọng điệu

trầm

thấp

nói

ra

ngôn

ngữ

theo đuổi bạn đời

của

tộc

ta,

cậu

mở

to

mắt

nhìn

ta,

trong

mắt

tràn đầy

nghi

hoặc,

thẳng đến khi

ta đưa

tính khí vào

trong

tay

cậu,

cậu

mới bừng

tỉnh đại

ngộ.

Tay cậu nắm tính khí

của

ta, biểu tình trên mặt hoảng loạn giống

như đứa bé

không rành sự

đời,

ta hôn hôn

cổ cậu thúc giục, thở dốc ồ ồ, cậu

dưới

sự lôi kéo của

ta cuối cùng bắt đầu vuốt ve

lên xuống.

Ta sảng khoái phát

ra

tiếng gầm

nhẹ,

cậu xấu

hổ buồn bực

trừng

mắt

ta

một

cái,

cả giận

nói: “Không được kêu!”

Ta

liền

ngoan

ngoãn im

lặng,

cố gắng khống

chế

mình không phát

ra

tiếng quá

lớn,

tay

của

cậu

thon gầy



lực,

nắm

tính khí

của

ta xoa

nắn vuốt ve

một

cách vụng về,

cùng với dâʍ ɖị©ɧ

trào

ra

từ đỉnh phát

ra

tiếng phụt phụt,

dâʍ đãиɠ

lại sắc

tình.

Nhiệt độ cơ

thể cậu rất nóng,

tay vuốt ve sau lưng cậu của

ta chậm rãi

trượt xuống,

khống chế lực không để cho móng vuốt làm cậu

bị

thương,

bởi vì móng vuốt

ta

tác loạn ở

trên người cậu,

thở dốc của người

bắt cá nhỏ cũng dần

trở nên dồn dập,

ánh mắt mê ly nhìn

ta,

lòng

ta khẽ động,

duỗi

ta luồn vào giữa

háng cậu,

thứ đồ kia đang cứng rắn chống lại lòng

bàn

tay

ta.

Lòng

ta càng

thêm

hưng phấn,

đè cậu xuống đất,

vội vàng cởϊ qυầи cậu,

phía dưới

trần

trụi

thon dài liền

hiện ra

trước mặt

ta,

tính khí của cậu màu sắc nhạt nhẽo,

thẳng đứng

trên

bụng nhỏ,

phần đầu

trào ra da^ʍ

thủy.

Ta vừa muốn duỗi tay

cầm,

lại

khó khăn thu về, nhìn móng vuốt bén

nhọn

của

mình

gầm lên một tiếng ảo

não,

cậu

duỗi

tay xoa xoa ngực ta

dùng

làm an ủi,

sau

đó tự

mình

cầm thứ giữa háng bắt đầu chuyển động.

Trên

trán

người

bắt

cá nhỏ thấm ra

một tầng mồ hôi, lông mày

nhíu

chặt, phần môi

cắn

chặt

tràn

ra một chút rên

rỉ,

không

biết

là thống

khổ hay là

vui

thích. Ta

nhìn

bàn tay lên xuống không ngừng

của cậu có

chút

không vui, nghĩ một

chút

gạt

tay cậu qua một

bên,

cúi

đầu ngậm tính khí không lớn không nhỏ kia vào

trong miệng.

Chương 26.

Dường như người

bắt cá nhỏ không nghĩ

tới

ta có

thể làm như vậy,

lộ vẻ khϊếp sợ nhìn

ta,

lại dùng cả

tay cả chân giãy giụa.

Ta giữ

lại

tứ

chi giãy

loạn

của

cậu,

thò qua

hôn

hôn

mắt

cậu,

mặt

cậu ửng

hồng,

nhìn

ta bằng ánh

mắt sương

mù: “Không

cần…”

Ta

mắt điếc

tai

ngơ,

hôn

hôn

người

cậu

thẳng xuống phía dưới,

cuối

cùng dừng

lại giữa

háng

cậu,

ban đầu



liếʍ

thịt

mềm giữa

hai đùi

cậu,

sau đó

lại

ngầm vào

thứ

cứng

rắn kia.

Cậu như là đã chịu kích

thích lớn,

đột nhiên cong eo,

đưa

tính khí vào

trong miệng

ta,

đỉnh

thẳng vào cổ

họng

ta.

Dưới sự liếʍ mυ"ŧ không ngừng của

ta,

cậu run rẩy

bắn ra dịch

trắng đặc sệt

tanh nồng,

toàn

bộ rơi vào

trong miệng

ta.

Khoảnh khắc cậu

bắn

thứ kia ra,

biểu

tình mang

theo một chút khủng

hoảng,

còn lại đều là sảng khoái sung sướиɠ,

gương mặt ửng

hồng mướt mồ

hôi,

vô cùng xinh đẹp dưới ánh

trăng.

Cậu là

thuần khiết lại phóng đãng,

xinh đẹp quyến rũ

hơn

bất kỳ một giống cái nào

trong

tộc

ta.

Sau khi

người bắt



nhỏ sung sướиɠ xong,

tính khí

mềm

nhũn

lệch qua

trên bụng,

hơi

hơi

run

rẩy,

cậu

lấy

lại

tinh

thần dùng vẻ

mặt xấu

hổ buồn bực

nhìn

ta,

vỗ vỗ

mặt

ta ý bảo

ta

nhổ

thứ

trong

miệng

ra.

Ta không

nghe

cậu,

cổ

họng động

một

cái,

nuốt

thứ kia xuống.

Cậu

trố mắt nhìn

ta,

lập

tức cho

ta một cái

tát,

sau đó lại sờ sờ mặt

ta ôm

ta

hôn lên,

thấy

tính khí giữa eo

bụng

ta vẫn

thẳng

tắp,

lại đưa

tay cầm.

Chỉ dùng

tay vuốt ve đã không cách nào

thỏa mãn

ta,

dương v*t phẫn nộ muốn càng nhiều kích

thích.

Ta nâng

hai chân của cậu lên,

nhìn cửa

huyệt nhạt nhẽo phía dưới

tính khí của cậu,

tim đập

thật nhanh không

thể kiềm chế.

Nhưng nơi đó rất nhỏ,

ta dùng phần đỉnh chọc chọc vào

trong,

lỗ nhỏ co rúm khép mở giống như

thẹn

thùng,

nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy phần đỉnh của

tính khí,

làm

ta cảm

thấy vô cùng sảng khoái.

Người

bắt cá nhỏ đỏ mặt nhìn

hành động của

ta,

lại không ngăn cản,

chỉ dùng cánh

tay che lại mắt mình.

Ta

cúi đầu

hôn

hôn

miệng

cậu,

phía dưới

chen vào giữa

hai

chân

cậu,

đỡ

tính khí dần đút vào.

Chương 27.

Lỗ nhỏ của cậu ấm áp ẩm ướt,

lại không mất đi độ chặt,

dương v*t của

ta chỉ

tiến vào phần đỉnh liền sảng khoái không

thôi,

nhịn không được phát ra một

tiếng

thở dốc.

Trên

trán

người

bắt

cá nhỏ rịn ra mồ hôi, cắn

chặt

môi

dưới,

giống như

đang

chịu

thống khổ

cực

lớn.

Ta thừa dịp bản

thân

lúc

này còn tương đối tỉnh táo, liền lui ra

khỏi

thân

thể người

bắt cá nhỏ, tộc

của

ta một khi

động

dục,

sẽ liên tục rất lâu, thể

lực

và sức khỏe của

đồng

tộc

đều tương

đương, cho

nên

giao

phối

mấy ngày liên tục sẽ

không làm

cho

bên thừa nhận bị tổn

thương quá lớn.

Nhưng người

bắt cá nhỏ là người,

thon gầy mảnh mai như

thế,

tuy rằng

ta

biết cậu rất lợi

hại,

nhưng lỗ nhỏ của cậu

thoạt nhìn lại yếu ớt như vậy,

ta sợ một khi không cẩn

thận mất khống chế sẽ làm cậu

bị

thương

Cậu

thấy

ta không làm

tiếp,

ngược lại rút

tính khí ra,

liền nâng cánh

tay nhìn về phía

ta đầy nghi

hoặc.

Ta

lắc

lắc đầu với

cậu,

xoay

người bò về phía

chỗ sâu

trong

rừng

cây,

bởi vì phần đuôi

của

ta vẫn

luôn bị vòng sắt

móc,

lúc

này

còn

chưa khôi phục,

không

cách

nào đứng

lên,

chỉ



thể

trườn

trườn

một

cách vụng về dưới đất.

Ta biết

hình

tượng

này

rất khó

coi,

nhưng

ta

cũng không

còn biện pháp,

chỉ

nghĩ

tìm

một

nơi không



ai để

một

mình vượt qua

thời kỳ động dục,

sẽ không bởi vì không khống

chế được

mà xúc phạm

tới

người bắt

cá bé

nhỏ

ta yêu.

Cậu

thấy

ta phải đi,

sắt mặt

từ đỏ chuyển sang xanh mét,

chống dậy

thân

thể mềm như

bông liền chạy

tới níu đuôi

ta lại,

cậu

hung

hăng đạp mấy cái vào

bờ mông

hình dạng

hoàn mỹ của

ta,

hai mắt đỏ đậm gầm rú: “Thật vất vả vớt ngươi

từ

hồ ra,

ngươi mẹ nó lại muốn đi chỗ nào?

Ta cho ngươi chạy loạn,

ta cho ngươi chạy loạn!”

Cậu đá

ta rất có nhịp điệu,

nhưng lại không dùng sức mấy.

Cậu đá

ta mấy cái,

lại nhấc

ta

tới đây,

giống đang xử lý một nhân ngư ăn

thịt đã chết,

ta nhìn cậu nước mắt lưng

tròng,

vươn

tay muốn ôm,

cậu do dự một chút vẫn là ôm lấy

ta,

đánh

ta mấy cái,

lại sờ

tính khí của

ta.

Thứ kia cứng rắn nóng bỏng, gân xanh quấn quanh, bị cậu

nắm

trong

tay

thoạt

nhìn

rất

dọa người,

cậu

bình

tĩnh

nhìn

một cái, lại cúi người ngậm ta

vào.

Khoang miệng cậu ấm áp,

đầu lưỡi không ngừng đảo quanh phần đỉnh của

ta,

miệng

bị

ta căng ra

thành một

hình

tròn,

nước miếng chảy

từ khóe miệng đến cần cổ.

Bộ dạng này của cậu vô cùng mê người,

hấp dẫn

ta sâu sắc,

nhưng cậu liếʍ cho

ta chưa được

bao lâu liền

bắt đầu

thở không nổi,

ta vội vàng rút ra,

lại

thấy người

bắt cá nhỏ liếʍ ướt ngón

tay mình,

sau đó đút

từng ngón vào

huyệt sau của cậu.

Cậu mở rộng

hai chân

thon dài,

ngón

tay không ngừng

thọc vào rút ra ở lỗ nhỏ,

chau mày,

miệng

tràn ra

tiếng rêи ɾỉ khe khẽ,

dễ nghe muốn chết.

Ta

nhìn

chằm

chằm động

tác

của

cậu,

không

cách

nào

rời đi ánh

mắt,

cậu

liếc

nhìn

ta,

tay

còn

lại

ngoắc

ngoắc

ta,

đầu óc

ta ong

một

tiếng,

hưng phấn bổ

nhào qua

hôn

cậu.

Cũng không lâu lắm,

lỗ nhỏ của cậu liền

trở nên ướt đẫm,

cậu đỡ

tính khí của

ta chậm rãi ngồi xuống,

thẳng đến khi

hai chúng

ta

hoàn

toàn kết

hợp với nhau,

cậu đã là mồ

hôi đầm đìa cả người,

há miệng

thở

hổn

hển.

Tuy rằng bên trong ấm áp

chặt

khít,

nhưng ta

cũng

bị kẹp vô

cùng

khó chịu,

người

đánh

cá nhỏ nghỉ một chốc, chống ngực ta bắt

đầu

đưa mông lên xuống,

phát

ra từng trận rêи ɾỉ

trầm

thấp.



ta

bị cậu làm cho vừa đau vừa sảng khoái,

cảm giác khô nóng lập

tức lan khắp

toàn

thân,

ta ngửa đầu rống một

tiếng,

đổi vị

trí với người đánh cá nhỏ,

tính khí

hung

hăng cắm vào

bên

trong,

tiến vào đến một chiều sâu đáng sợ.

Chỉ

thấy người đánh cá nhỏ run rẩy kịch liệt,

tính khí đằng

trước

bỗng nhiên

bắn ra một luồng dịch

trắng,

bắn

tung

tóe ở

trên ngực cậu.

Ta

cúi đầu

liếʍ đi dâʍ ɖị©ɧ ở

trên

ngực

cậu,

phía dưới bắt đầu đưa đẩy.

Theo

đâm rút càng lúc càng kịch liệt của

ta,

ánh mắt của người đánh cá

nhỏ

cũng

càng

lúc càng trở nên mê

ly, rêи ɾỉ

đều

mang

theo

nức nở, ta

hôn

lên cậu đầy thương tiếc,

nhưng

động

tác

phía

dưới

lại hoàn toàn không

chậm

được.

Cậu vịn cổ

ta,

phát ra

tiếng nức nở khó nhịn ở

bên

tai

ta,

kêu khóc

bảo

ta mau

bắn,

cũng không

biết đâm rút như vậy

bao lâu,

thẳng đến khi

ta cảm

thấy một loại sảng khoái không khống chế được xông

thẳng lên gáy,

tính khí

bắn ra một lượng lớn

tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào

trong cơ

thể cậu.

Người đánh cá nhỏ chịu không nổi ngửa cổ lên phát ra một

tiếng rêи ɾỉ vặn vẹo dâʍ đãиɠ,

thân

thể run rẩy,

huyệt sau

theo

tϊиɧ ɖϊ©h͙

ta

bắn vào mà co rút mãnh liệt.