Chương 5

Chúng

ta màn

trời chiếu đất,

tận

tình giao

hợp.

Tộc của

ta

trong

thời kỳ động dục có

thể không ăn không uống giao

hợp với

bạn đời

ba ngày

ba đêm,

nhưng người

bắt cá nhỏ rõ ràng không được,

khi

trời gần sáng,

bọn

ta

tìm được một dòng suối nhỏ ở gần đây.

Ta giúp người bắt cá

nhỏ

rửa sạch thân thể, trải một tầng lá

cây

thạt

dày bên bờ, lại

để cho cậu nằm

lên,

dùng

quần

áo rách nát che khuất bộ

phận

quan

trọng của

cậu,

miễn

cho

ta sau khi

nhìn

thấy

lại

thú tính quá độ.

Tới nơi có nước,

ta có loại cảm giác sống lại,

tuy rằng không phải nước

biển,

nhưng đỡ

hơn đất liền nhiều,

ta ở

trong suối

bắt được mấy con cá nhỏ lên

bờ,

người

bắt cá nhỏ

bị ném

tỉnh,

dụi mắt nhìn

ta,

muốn ngồi dậy lại lộ vẻ

thống khổ đỡ eo ngã xuống.

Ta vội vàng bò

qua đỡ cậu

lên,

cầm

cá nhỏ đưa

tới

bên miệng

cậu.

Người

bắt

cá nhỏ liếc mắt

nhìn

cá nhỏ vẫn còn

vui

vẻ nhảy nhót một cách ghét bỏ,

lắc

lắc đầu.

Ta bừng tỉnh đại ngộ, người bắt cá

nhỏ là không ăn

cá sống,

đang

lúc hết đường xoay sở, người bắt cá

nhỏ

tìm ra một

thứ

thật

dài từ trong quần áo

nát

của cậu, mở ra

thổi

thổi

liền

bùng

lên một ngọn lửa màu

đỏ.

Ta bị

giật

mình, cá

nhỏ trượt

khỏi

tay ta

Người

bắt

cá nhỏ bảo

ta tìm ít

củi

khô ở gần

đây,

nhóm

một đống lửa nho nhỏ, xiên cá

vào nhánh

cây đặt trên lửa bắt

đầu

nướng.

Mùi

thơm

của



nướng dần

tỏa

ra,

người bắt



nhỏ

thấy

ta

nhìn

chằm

chằm,

liền đưa

cá đã

nướng xong đến bên

miệng

ta,

ta

lắc

lắc đầu đẩy



trở về,

hôn

hôn

trán

cậu,

nhảy xuống

nước

tiếp

tục bắt

cá.

Bởi vì

thời kỳ động dục còn chưa qua,

lại

tìm được dòng suối nhỏ này,

chúng

ta không rời đi,

mà ở lại đây một

bên giao phối một

bên nghỉ ngơi lấy lại sức.

Cứ như vậy qua một đoạn

thời gian,

lúc người

bắt cá nhỏ đi săn

thú phát

hiện một đống dấu chân lộn xộn,

sau khi

trở về liền dẫn

theo

ta

bắt đầu chạy

trốn.

Người

bắt

cá nhỏ là

một người

vô cùng lợi hại, trong khoảng

thời

gian

chúng

ta dưỡng

sức này, cậu bắt được rất

nhiều con

mồi

lột da lọc

xương, thịt phơi thành khô, trong

quá trình

chúng

ta chạy trốn,

vẫn luôn ăn những thứ này

để đỡ đói.

Nhưng

rời

nguồn

nước

một

thời

gian

dài,

thân

thể càng ngày càng suy yếu, mái tóc

vàng

lộng

lẫy

cũng

dần dần mất đi

độ sáng, người

bắt cá nhỏ

nhìn

ta vô cùng nôn

nóng, mỗi

ngày

bôn

ba khắp nơi tìm

kiếm

vùng

biển.

Chưa đến

bất đắc dĩ,

cậu không muốn dẫn

ta về vùng

biển

ban đầu kia,

không

biết đám người xấu kia có còn mai phục ở chỗ đó

hay không,

hai

ta không

thể mạo

hiểm.

Khi vảy

trên

người

ta

cũng bắt đầu

mất đi ánh sáng,

cuối

cùng

chúng

ta

cũng gặp được biển

rộng xanh

thẳm.

Chương 29.

Nếu như không tìm được mảnh biển rộng này, đoán chừng không

được

mấy ngày nữa ta

phải

biến

thành cá

khô.

Lúc

này

chúng

ta định

cư ở đây,

người bắt



rời bến bắt



như

trước,

ta ở bên

cạnh phụ giúp,

mặt

trời

mọc bắt

cá,

mặt

trời

lặn về

nhà,

ngày

trôi qua đến

an

nhàn.

Lúc

nhàn

hạ

chúng

ta

nằm

trên

rạn đá

cùng

nhau phơi

nắng,

ban đêm

thân

mật giao

hợp

trên bãi

cát,

ta đặc biệt

muốn

làm

chuyện

này với

người bắt



nhỏ ở

trong

nước,

nhưng

cậu

chính

là không đồng ý.

Thỉnh

thoảng cậu sẽ mang một cái đùi vịt quay

trở về,

làm

ta

học gọi

tên cậu cùng mấy

từ đơn giản,

học xong liền cho ăn,

không

học được cậu liền ăn một mình.

Người

bắt

cá nhỏ quơ

quơ

đùi vịt quay trước mặt ta, “Kêu A Tinh.”

Ta thật nỗ

lực

cuộn

lưỡi

cắn răng:

“A…

Tây.”

Người

bắt

cá buồn bực vỗ

đầu ta một

cái,

hung

tợn

cắp xuống

một miếng

đùi vịt quay, “Ngu ngốc,

dạy ngươi

lâu như thế rồi

còn

chưa

học được.”

Ta nhìn đùi vịt

quay

trong tay

cậu

chỉ còn trơ lại

cục

xương

vô cùng ưu sầu, thất vọng liếc cậu

một

cái,

lặn vào trong nước.

Không

lâu

lắm,

người bắt



nhỏ xuống

nước

tìm

ta,

thấy

ta

rầu

rĩ không vui,

móc

ra

một sợi dây

màu đỏ xinh đẹp

cột

tóc

ta

ra sau đầu,

tóc

cậu dập dềnh

mềm

mại

trong

nước,

ôm

lấy

mặt

ta

cười

tủm

tỉm

thò qua

hôn

ta

một

ngụm.

Chiều

hôm đó

ta được giao phối một

hồi với cậu ở

trong nước như mong muốn.

Ngày

tháng

trôi

qua

bình

đạm mà ấm

áp, hôm nay khi

người bắt

cá nhỏ đi

đánh

cá,

vùng

biển

chúng ta cư trú

lại

nghênh đón

một

vị khách không

mời mà tới.

Khi gã

lật bay

thuyền

của

người bắt



nhỏ,

cùng

ta

lao vào đánh

nhau,

ta

mới phát

hiện gã

là đồng

tộc

của

ta,

một

hải yêu

tóc đen vảy đen.



nhìn

thấy

ta

rất



hưng phấn,

đầu

tiên khom

lưng

cúi

chào

ta

một

cái,

lại

lộ

ra vẻ khó

hiểu

nhìn

người bắt



nhỏ được

ta ôm vào

trong

ngực.

Thấy gã như

thế,

ta liền giải

thích với gã: “Đây là giống cái của

ta.”

Hải yêu vảy đen

nhăn

mày,

biểu

tình

trên

mặt

rất bất

mãn,

mắt

thấy

thời gian

người



nhỏ

lặn ở

trong

nước đã

tới

cực

hạn,

ta

liền

mang

cậu bơi về phía bờ biển,

Hải yêu vảy đen

tất

nhiên

là đi

theo sau.

Sau khi nói chuyện với nhau, ta mới

biết

được

trong tộc

đã xảy ra

chuyện không may, Vương

huynh

của

ta bị

gϊếŧ, trong tộc như

rắn

mất đầu, lại thêm ngoại tộc xâm lấn, lúc

này

mới muốn ta trở

về chủ trì đại

cục.

Người

bắt

cá nhỏ thấy chúng ta

nói

bô bô

mấy

lời cậu nghe không hiểu,

nhăn

mày thật sâu, trừng

mắt lên, như muốn ăn

ta.

Hải yêu vảy đen

liếc

cậu

một

cái,

nói với

ta: “Vì sao

ngươi

lại

tìm

một giống

cái

như vậy,

cậu

ta

thật đáng sợ.”

Ta cười nhạt một tiếng, đi đến

trước mặt

người bắt

cá nhỏ, há miệng muốn giải thích chuyện

vừa

rồi,

lại nhớ tới mình còn

chưa

học

được

ngôn

ngữ của bọn họ,

đành

phải

dùng

móng

vuốt

ngoáy dưới đất

cả buổi,

vẽ cho cậu

xem.

Người

bắt

cá nhỏ rất

thông minh, thoáng

cái liền bắt được trọng điểm,

chỉ vào Hải yêu

vảy

đen nói: “Gã là

tới

gọi ngươi

về?”

Ta gật đầu, khó

xử nhìn cậu.

Biểu

tình

trên mặt người

bắt cá nhỏ nhìn không ra vui giận,

giật nhẹ

tóc

ta,

“Vậy ngươi đi không?”

Ta nhìn chằm chằm người bắt cá

nhỏ,

chỉ

chỉ cậu lại chỉ

chỉ

mình.

Người

bắt

cá: “Ngươi

nói

muốn

ta đi

cùng

với

ngươi?”

Ta gật đầu

thật

mạnh.

Người

bắt

cá liếc ta

một

cái,

quay

đầu liền đi.

Ta duỗi tay lại

không bắt

được

cậu,

lòng

quýnh lên, thốt ra

tên của cậu, “A

Tinh!”

Cậu dừng

bước,

xoay đầu nhìn

ta đầy mừng rỡ,

lòng

ta vừa động liền nhào

tới ôm

hôn cậu,

Hải yêu vảy đen

thấy chúng

ta lăn vào

hôn môi còn vuốt ve,

chịu không được nhảy vào

biển.

Người bắt

cá nhỏ đồng ý trở về

cùng

ta,

bởi vì cậu

thấy

được

bố cáo bắt ta

dán trên tường

ở chợ, hiển nhiên chỗ này

không thể

ở lâu nữa

rồi.

Chúng

ta lênh đênh

trên

biển một

thời gian

thật dài,

dọc đường đi gặp phải vô số sóng gió,

Hải yêu vảy đen dưới

hoàn cảnh ác liệt này lại kiến

thức được sự lợi

hại của người

bắt cá nhỏ,

không còn khuyên

ta đổi giống cái.

Trở lại

trong

tộc,

ta với

tư cách Hải yêu

tóc vàng còn sót lại

trong

tộc,

được chúng

tộc nhân đề cử làm Vương,

mà người

bắt cá nhỏ làm giống cái mà

ta

thừa nhận,

cũng được

hưởng quyền lợi chí cao vô

thượng ở

trong

tộc.

Lúc

lên

ngôi,

cậu đeo vương

miện

cho

ta,

hôn

hôn

trán

ta.

Này

chỉ



một sự bắt đầu

của việc

trở

lại

tộc,

tương

lai vẫn

còn

nhiều

trắc

trở đang đợi

ta,

nhưng

ta sẽ

cùng A Tinh

nắm

tay

nhau đi

tiếp.