Chương 50: Nhuốm Máu

Trong lúc Đỗ Địch An suy tư thì phía sau bỗng nhiên truyền đến rất nhiều tiếng bước chân, hắn quay đầu nhìn lại, chính là Scott cùng Mia mang theo nhiều thập hoang giả chạy đến.

Scott cùng Mia chạy trước tiên đều cách những người khác một khoảng cách lớn, tốc độ lại cực kỳ kinh người giống như một con báo hình người, lướt qua khoảng trăm thước liền đến trước mặt bốn người Đỗ Địch An.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Scott vội vàng nói.

Đỗ Địch An nhìn thấy bọn họ xuất hiện, đáy lòng căng cứng mới nới lỏng, liền nói:

- Chính là hành thi!

Vừa nói vừa chỉ về hướng đầu ngã rẽ.

Scott cùng Mia biến sắc, lúc nghiêng đầu nhìn lại nhìn thấy hai người thập hoang giả kéo lấy Alan đã hôn mê rời khỏi. Bọn họ cũng gặp được Scott, trên mặt cũng lập tức lộ ra sự vô cùng kinh hỉ, vội vàng nói:

- Cứu mạng, chính là hành thi, nhanh đi cứu Pise!

Scott cùng Mia vội vàng chạy tới liền trông thấy hình ảnh hành thi kia đang gặm thanh niên mập lùn, hai người lập tức biến sắc, Scott lập tức rút đoản kiếm điềm nhiên nói:

- Chuẩn bị tác chiến, hợp lực đánh gϊếŧ nó, nếu không nó sẽ một mực truy tìm mùi mà chúng ta lưu lại!

Lúc này, Mia thấy Alan đã hôn mê, gương mặt xinh đẹp trở nên tái nhợt, run giọng nói:

- Hắn, thương thế của hắn chính là…?

Một người trong đó liền nói:

- Bị hành thi cắn, lúc chúng ta chạy tới đã thấy hắn đang chống cự.

Nghe nói như vậy, sắc mặt Scott đang chuẩn bị tác chiến liền biến sắc, cắn răng nói:

- Trước khi hắn bị cảm nhiễm phải lập tức gϊếŧ chết hắn, nếu không thì chúng ta phải đối mặt với hai hành thi bất tử!

- Cái này, cái này……

Hai người kia nghe nói thế liền sắc mặt khó coi, bọn họ không phải lần đầu thu thập nên sớm đã biết, bị ma vật bên ngoài cự bích cắn bị thương liền sẽ bị cảm nhiễm.

Chỉ là biết thì biết, nhưng muốn tự thân gϊếŧ chết một người vẫn còn sống mà đã từng là đồng bạn, thật sự rất khó mà hạ quyết tâm.

- Không thể cứu giúp sao?

Một người thanh niên cao bên trong nhìn Scott.

- Nói không chừng hắn có thể chống đỡ…..

- Ngu xuẩn!

Scott hét to tràn đầy phẫn nộ nói:



- Nếu ngươi muốn chết thì ôm hắn rời đi, hoặc lập tức gϊếŧ chết hắn!

Lúc này, một thanh niên khác run giọng nói:

- Hành thi đến rồi kìa.

Scott run lên, cấp tốc tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm hành thi nữ nhân kia, chỉ thấy nó bỏ con mồi trong tay, con ngươi màu xanh lục rơi trên thân mấy người bọn họ, lắc lắc người sau đó phi tới với tốc độ vô cùng nhanh.

- Thật nhanh!

Trong lòng Scott giật mình, nhưng lại không lùi bước mà cắn răng nghênh chiến.

Bành một tiếng, Scott dẫn đầu đá ra một cước vào phần bụng của hành thi nữ nhân, nó không hề có ý tránh né liền bị đá đến ngã nhào trên đất. Scott nắm lấy cơ hội cấp tốc đi lên gần, thấy nó bò dậy từ mặt đất liền lập tức đá thêm một cước vào mặt nó.

Mũi ủng bằng sắt thép đánh trên cằm khiến nó lần nữa ngã lăn.

- Chết đi cho ta!

Scott gầm nhẹ một tiếng, giơ đoản kiếm đâm về phía mặt của hành thi, phốc một tiếng, đoản kiếm đâm xuyên vào từ chính giữa khuôn mặt nó, hành thi nữ nhân phát ra tiếng rống trong cổ họng, toàn thân kịch liệt run rẩy không ngừng vặn vẹo trên mặt đất.

Nhưng đầu lại bị Scott đóng trên mặt đất nên nó giãy dụa một hồi, sau đó dần dần ngừng động đậy.

Thấy vậy, Scott lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, từ từ rút đoản kiếm ra khỏi xương cốt. Bị siết chặt nên lúc rút ra khiến cho đầu của nó xách rời lên trên mặt đất tựa như sống lại, làm cho hai thanh niên quan sát đằng sau giật mình sợ hãi.

Đỗ Địch An thấy cảnh này liền biết phỏng đoán của mình quả nhiên không sai. Lúc này những người khác cũng chạy tới, trông thấy mấy cỗ thi thể máu tanh tại hiện trường, sắc mặt đều trở nên rất khó coi.

Scott xoay người nhìn qua hai thanh niên vẫn không động thủ, giận dữ nói:

- Các ngươi muốn chết sao, nếu còn giữ hắn, chờ tỉnh lại thì điều đầu tiên hắn làn chính là cắn chết các ngươi!

Nói xong liền cầm theo đoản kiếm đẫm máu đi vào trước mặt hai người nhìn thoáng qua Alan, sau đó hít một hơi thật sâu, cắn răng đâm ra một kiếm từ cổ họng xuyên vào bên trong, đoản kiếm uốn éo cắt đứt đầu Alan.

Tiên huyết phun ra ngoài như trụ.

Sắc mặt hai người kia trắng bệch, hai chân nhũn ra không ngừng lui lại.

Scott lạnh lùng nhìn bọn họ, lắc lắc vết máu trên thân kiếm, âm thanh lạnh lùng nói:

- Đây là pháp tắc sinh tồn bên ngoài cự bích mà các ngươi không học được tại nơi huấn luyện, hoặc là thích ứng, hoặc là chết!

Nói rồi, Scott nhìn thoáng qua Mia đang trầm mặc đứng bên cạnh thở dài, sau đó quay mặt về phía những thập hoang giả khác nói:

- Đốt đuốc lên, đốt thi thể nơi này đi đừng để mùi máu tươi dẫn dắt những ma vật khác.

Trong những thập hoang giả này có không ít những người mới như bọn Đỗ Địch An, giờ phút này nhìn thấy hình ảnh tàn khốc chân thật như vậy cũng từng cái sắc mặt trắng bệch không ngừng lui lại, một tiểu hài tử dáng lùn trong đám hoảng sợ nói:

- Ta, ta muốn về nhà, ta ngừng việc thu thập lại, ta không cần tiền….

Nói xong quay người chạy đi như điên.

Scott tức giận nói:



- Bắt hắn lại cho ta!

Lập tức có hai thập hoang giả đuổi theo.

Lúc này, một thập hoang giả bên trong bỗng nhiên mở to mắt, run rẩy giơ tay chỉ hướng sau lưng Scott nói:

- Lão, lão đại…hắn… bọn hắn đứng lên….

Tất cả mọi người giật mình, vội vàng nhìn lại.

Đỗ Địch An lập tức trông thấy chỗ cửa hàng nơi xa, người thanh niên bị cắn đầu tiên cùng với một nữ thập hoang giả sớm đã không biết sinh tử bên cạnh hắn, giờ phút này thân thể lại khó khăn ngồi thẳng dậy, đầu lại giống như cổ bị gãy ngửa lên trời, sau đó dưới ánh nhìn soi mói của tất cả mọi người mà đầu cứng đờ chậm rãi giãy dụa, tựa như đang nhanh chóng thích ứng.

- Đáng chết!

Sắc mặt Scott khó coi, gầm nhẹ nói:

- Tất cả mọi người chuẩn bị theo ta lên!

Nói xong liền dẫn đầu xông tới.

Mia cắn răng dẫn đầu đuổi theo, những thập hoang giả khác chần chừ một lúc cũng cấp tốc đuổi theo, những người mới như Đỗ Địch An thì ngơ ngác nhìn một màn, hai chân như nhũn ra ngồi sập xuống đất.

Đỗ Địch An lúc trước chứng kiến được thân thủ của Scott, xem chừng hắn cùng Mia hẳn là có thể giải quyết hai hành thi kia, nên lúc này mới nắm chặt đoản kiếm đi theo.

Ba người Mig, Rage, Sam trông thấy Đỗ Địch An xông ra, vội vàng kéo hắn lại nói:

- Ngươi điên rồi sao?

Đỗ Địch An trả lời thật nhanh:

- Ta đi phá hủy hai bộ thi thể khác, để tránh bọn họ cũng chuyển biến thành hành thi sống.

Ba người sững sờ nói:

- Ta cũng đi.

Bốn thập hoang giả chạy đằng sau đi qua trước thi thể bọn chúng, hai bộ thi thể này theo thứ tự là thanh niên tuấn lãng kia cùng thanh niên mập lùn, Đỗ Địch An có chút do dự nhìn qua thi thể, hay là cắn răng dùng đoản kiếm chém tới sau gáy bọn chúng.

Dù sao cũng đạt được hai lần tăng phúc, lực lượng của hắn so với người trưởng thành phổ thông còn mạnh hơn gấp đôi, một cái đoản kiếm sắc bén liền chặt đứt xương cổ của bọn họ.

Trong lòng Đỗ Địch An đập mạnh, mặc dù biết bọn họ đã chết nhưng lúc chém tới vẫn có cảm giác sợ hãi cùng tội lỗi gϊếŧ người, tay hắn nắm đoản kiếm nhẹ run rẩy, trong lòng không ngừng an ủi mình. Đúng lúc này, đột nhiên nghe được một tiếng kêu to hoảng sợ từ phía trước truyền đến, hắn vội vàng quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy tập đoàn thập hoang giả xông đến phía trước, bao gồm Scott cùng Mia đều là mặt mũi đầy hoảng sợ, quay người vọt trốn về phía đồng hoang.

Từ khoảng cách bọn họ chạy trốn, Đỗ Địch An lập tức trông thấy con đường trước mặt bọn họ lại loạng choạng vọt tới mười mấy bóng người…. Tất cả đều là hành thi!

Dịch: Hồng

Biên: Khangaca