Chương 1: Về tay thiếu gia ác ma

-Hạ Tiểu Nhi,con giúp ba 1 lần đi. Nếu không công ti sẽ phá sản mất.

Đó là câu nói của ba Tiểu Nhi. Câu nói ấy như đánh vào tâm trí lòng lương thiện của cô. Vì thương ba nên cô mới đến nhà họ Lâm để gặp con trai Lâm Thiên Minh-Lâm Thiên Phong.

Vào trong, quản gia nói:

-Cô là cô Hạ?

Cô nhìn rồi khẽ gật đầu.

-Mời cô theo tôi.

Cô đi theo quản gia bước vào một căn phòng. Đang ngồi trầm ngâm thì tiếng bước chân vang lên. Cánh cửa vừa mở ra, một chàng thiên sứ đẹp trai nhưng nhìn lại rất lạnh lùng, cô có cảm giác sống lưng lạnh toát. Anh buông điếu thuốc đang hút dở dang vất xuống đất, lên tiếng:

-Cô là Hạ Tiểu Nhi?

đang say ngắm nhìn vẻ đẹp tựa thiên sứ ấy thì nghe được tiếng nói liền khẽ gật đầu.

-Đúng vậy. Anh là...

-Lâm Thiên Phong.

-Ba tôi nói...

Không để cô nói hết, anh đã chen miệng vào, tay cầm chiếc váy ngủ 2 dây.

-Đi tắm đi.

-Nhưng....

-Cô bị điếc sao?

Anh quát lớn khiến cô run run đành phải làm theo. Lúc bước ra, Tiểu Nhi sợ sệt không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

-Sao vậy? Con gái chủ tịch Hạ đã ngủ với bao nhiêu thằng đàn ông rồi? Lại còn ra vẻ sao?

Anh lên giọng, khẽ nhếch môi khi thấy dáng vẻ lúc này của Tiểu Nhi. anh đang khinh thường ...

*Bốp*

-Cô...Cô dám tát tôi?

-Tôi không cho phép anh sỉ nhục tôi như vậy.

Cô vừa dứt lời đã bị anh đẩy xuống giường. Tim cô lúc này đập thình thịch. Anh nhếch mép khinh bỉ.

-Đừng ra vẻ nữa. Tôi ghét nhất loại người giả tạo đấy. Cô nên nhớ cô đã bị ba cô bán cho tôi rồi.

-Không.. Không thể nào...Anh... Anh nói dối...

-Để phục hồi công ti, ba cô đã bán cô cho tôi.. Để cô hầu hạ bổn thiếu gia. Một tiểu thư như cô cũng chỉ đáng vậy thôi. Thế nên từ giờ... Ngoan ngoãn nghe lời chút đi.

Anh thản nhiên nói hết cho cô nghe. Tiểu Nhi không tin vào lời anh nói bởi vì cô biết ba rất thương mình, không thể nào làm vậy. Cô liên tục lắc đầu chối bỏ rồi hét lên:

-Không phải... Đừng lừa tôi.

-A...khốn kiếp.

Tiểu Nhi cắn vào cánh tay anh, lợi dụng lúc anh buông tay thì chạy ra nhưng chưa kịp chạy thì cửa đã đóng.

-Được lắm. Dám cắn tôi, cô cũng to gan đấy. Vậy để tôi xem... Gan cô to đến đâu...

Không nói nhiều, cũng chẳng để cô kịp phản ứng gì cả, anh bế cô vất vào giường, nới lỏng vạt rồi tháo từng cúc áo. Đôi tay của Tiểu Nhi bị anh nắm chặt trên đầu. Thiên Phong cúi xuống hôn lấy cô không thương tiếc, bàn tay cũng không ngừng di chuyển trên dưới. Đêm hôm ấy sói ăn thịt chú cừu nhỏ ...Dù cho Tiểu Nhi la hét, kêu la thảm thiết, cầu xin nhưng những thứ đó càng khiến cho con sói ranh ma thích thú...

Ngày hôm sau...

Anh dậy tắm xong bước ra ngoài mới chợt phát hiện những vết máu trên giường.

Ánh mặt trời chiếu sáng, nắng chói vào mặt làm cô thức giấc... Trong đầu cô lúc này không dám nghĩ lại chuyện đêm qua. Ngồi dậy không thấy ai ở trong phòng vội vàng tắm rửa thay đồ trang điểm xong cô bước ra ngoài...

-Cô Hạ, thiếu gia dặn cô dậy thì ăn sáng.

Quản gia đứng ngoài nói, cô phất lờ, vẻ mặt giận dữ:

-Tôi không ăn. Tôi muốn về nhà.

-Cô Hạ. Thiếu gia dặn cô không được ra ngoài. Trừ phi có lệnh của cậu ấy.

#Su