Chương 9: Chiến tranh cùng hoàng hậu

Sáng hôm sau tỉnh dậy chính là một bãi chiến trường quần áo, bây giờ Y Thần đang khỏa thân trong chăn không biết là bị cởi từ lúc nào, đương nhiên đặc thù nữ nhân vẫn có, nhìn nhìn xung quanh không có ai mới tiến đến tủ lấy một bộ trung y mặc vào, đi khắp phòng một lượt phát hiện ra một dục vũng, nước còn khá ấm, chẳng nghĩ ngợi nhiều cởi đồ và tẩy rửa cơ thể. Tiếp đó là mặc y phục đàng hoàng lại bởi chỉ có duy nhất một nam trang kim sắc trong phòng, vừa vặn cơ thể đến trước bàn trang điểm tô tô vẽ vẽ để trở nên nam thần, tóc búi cao một châm vàng dường như đã đặt sẵn trên bàn, hoàn thiện nhìn mình một lần cuối rồi đẩy cửa

"Nô tì vấn an phò mã"

"Công chúa hiện đang ở đâu?"

"Bẩm phò mã, công chúa đang ở cùng hoàng thượng và hoàng hậu, mời theo nô tì đi hướng này"

"Được"

Một kim sắc ngoại bào, lớp da trắng như tuyết lại mịn màng thật khiến nữ nhân ghen tỵ với đại phò mã, khí thế vô cùng dũng mãnh bước vào nơi đang tràn đầy tiếng cười nói, "Thảo dân tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử, hoàng tử, công chúa"

"Được rồi đều là người một nhà cả, sau này giống Yên nhi gọi một tiếng phụ hoàng, đứng lên đi", Hoàng đế Minh Thiên Dân thân thiện nhất từ ngày gặp mặt đến giờ

Hoàng hậu Liễu Nguyên Nhi, "Đại phò mã mặc kim sắc thật hảo, chuyện đó xem ra Nguyệt nhi đã phạm sai lầm, đại phò mã đừng coi trọng quá"

"Hoàng hậu đừng nói vậy, dù sao công chúa vẫn là lá ngọc cành vàng nếu thật sự có ăn gan hùm thảo dân cũng không dám"

"Đại phò mã nói vậy nào nói phò mã của Nguyệt nhi là ăn gan hùm mới rước đi"

"Hoàng hậu đừng suy từ ta ra sang người, thảo dân nơi này có lẽ chỉ yêu thích có một người, giống như hôm đó thật sự khó ngửi"

"Vậy sao, thật sự bổn cung muốn xem dễ chịu đến khí nào"

"Có thể là cả đời"

"Vậy bổn cung yên tâm rồi, thời gian tới đại phò mã chăm sóc tốt cho đại công chúa nhé, nếu công chúa có chuyện gì bổn cung thật không muốn phanh thây đại phò mã ra đâu"

"Chuyện an toàn của đại công chúa, hoàng hậu đừng lo dù có mất thêm một cái mạng nữa cũng sẽ tìm mọi cách để đảm bảo an toàn cho công chúa"

"Phò mã đã nói vậy bổn cung cũng an tâm"

"Tạ hoàng hậu đã lo lắng rồi, chuyện nhà ai nấy lo vậy"

Hoa Yên hơi ngạc nhiên khi một Y Thần dám khiêu chiến với hoàng hậu, một nữ vương nội cung những câu từ có thể biến không thành có, mà chẳng ai có thể nói lại, nay lại ngang ngửa có đôi phần dưới cơ, trong lòng hiện lên một câu hỏi rõ to, "Y Thần rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào?"

Dù sao mấy hôm nay cũng đã ngủ đủ, nhưng bao tử chưa được lấp chỗ nào, cái bụng kêu giữa lúc đang nói chuyện vui vẻ làm Y Thần muốn tìm chỗ nào chôn đầu xuống đừng để ai nói đến

Hoàng hậu nào bỏ qua, "Xem ra phò mã đã đói bụng lắm rồi, dù sao cũng ngủ 2 ngày liền mà"

"Tạ hoàng hậu quan tâm, cơ thể suy nhược một chút không sao, bồi công chúa sau này nhất định phải thật khỏe mạnh"

"Thôi ăn bữa cơm cuối rồi trở về phủ đi"

"Thảo dân cũng không định ở lại lâu, sợ rằng sẽ không thể bảo vệ an toàn cho công chúa"

"Ý của phò mã là gì?"

"Thảo dân nào có ý nào, chẳng qua cũng nghe được câu chuyện trước đây của tiền hoàng hậu và tân hoàng hậu mà thôi, chuyện thực hư thế nào thảo dân không rõ nhưng giờ có lẽ đã hiểu được vài nguyên lý sống nơi này"

"Ngươi ..."

"Hoàng hậu đừng nổi giận làm gì, bữa cơm cũng còn chưa dọn lên không nến hấp tấp làm gì, thảo dân có đói bụng đi chăng nữa nhất định cũng chỉ một bữa mà thôi"

Hoàng đế bắt đầu thấy sợ tân phò mã này, "Được rồi, dọn lên đi", cũng an tâm giao Hoa Yên nữ nhi duy nhất với người đã khuất, coi như một sự bù đắp

Hoa Yên hơi bị kinh ngạc vì lần này Y Thần thắng thế quá nhanh chưa đầy 5 câu đã hạ đo ván hoàng hậu, nàng đương nhiên sau lần này cũng không ngu gì đôi co để chịu cơn tức giận như hoàng hậu bây giờ

Trong bữa cơm không biết bao nhiêu lần hoàng hậu thua dưới tay Y Thần, xem ra mọi người đã rút được kinh nghiệm đừng bao giờ chọc tức tân phò mã bởi ngay cả nữ vương nội cung còn thua thê thảm huống một số chữ như bọn họ

---

Trở lại phủ công chúa, Y Thần lại chìm vào hôn mê sâu một lần nữa, lần này lại phát sinh nhiều cơn co giựt liên hồi, cả một cơ thể bị trói chặt lại bởi không biết lấy đâu ra cái sức mạnh khủng khϊếp phá hủy đi chiếc giường của công chúa

Tri Liên bắt đầu lo lắng, "Công chúa, phò mã cứ như vậy không tốt"

Tuệ Ngôn xen vào, "Tri Liên à ngươi không thấy phò mã phá nát cái giường rồi sao, đây là lần đầu tiên rơi vào hoàn cảnh như vậy"

Hoa Yên đã ra một quyết định mà sau này khiến nàng dính phải những chuyện ảnh hưởng đến tính mạng, "Hai người ra ngoài canh cửa đừng cho ai vào, bổn cung hy vọng sẽ giúp được hắn, nhớ kĩ đừng để ai vào"

Tri Liên phản bác, "Không công chúa, nếu là chuyện đó xin để nô tì làm"

"Hắn là phò mã của bổn cung để ngươi làm thì còn ra thể thống gì nữa, với hại cũng chính bổn cung hại hắn như lúc này, nếu như lúc đó bổn cung không hạ độc không mang hắn về nơi này thì hắn sẽ có cuộc sống bình thường, rất bình thường"

Tuệ Ngôn giữ tay Tri Liên, lắc đầu rồi cả hai lui ra, đóng chặt cửa ngoài không để ai tiến vào làm phiền

"Y Thần, mau tỉnh dậy"