Chương 37: Y Thần người

Câu nói của Y Ma vừa dứt, lúc này OX - OY bản thể đã mất đi vài bộ phận, thật ghê gớm khi những bộ phận kia nhanh chóng mọc lại trên bản thể, hơn nữa những nơi bộ phận nằm xuống đều nổ tung, một quả boom hẹn giờ chính xác, Y Thần biết hai đứa trẻ này không bình thường chút nào, tuy đang ở doanh trại nhưng không thể để chuyện đó ảnh hưởng đến những người không liên quan.

Y Thần đưa tay lên cao triệu tập lưỡi hái, lập tức Y Ma hoá hình thành lưỡi hái mặc cho Y Thần nắm giữ điều khiển.

"Hai đứa đến lúc trở về rồi, nhớ gửi lời của ta đến Tư thị, nếu còn quay lại nơi này, ta sẽ tự đến tìm một lần nữa"

Bàn tay cầm lưỡi hái của Y Thần bỗng dưng xuất hiện sấm xét, nhìn đôi mắt mở rộng hết cỡ của 2 đứa nhỏ kia, bản thân tụi nhó biết tụi nhỏ sắp thất bại nhiệm vụ, OX nhìn sang OY nhận được cái gật đầu chắc nịch. Cả hai khuôn mặt nhỏ ấy đột nhiên đỏ rực còn phát ra khí nóng.

Khắc Tư Bạt nhận ra nhanh chóng hét lớn.

"Bọn chúng chuẩn bị tự nổ đấy, chạy mau"

Tà Dược Công dự định dùng Băng Tàng, đóng băng hai cơ thể đó, thế nhưng từ trên trời không rõ từ lúc nào một đám mây đen tích tụ, "Uỳnh" một dọc sấm từ đó đánh xuống, nơi đó ngoài cháy xém đen nhọ thì không còn hai cơ thể nhỏ kia nữa, Y Thần thở dốc vẫn giữ lấy Hoa Yên công chúa mà khuỵa xuống từ từ chìm vào bóng đêm.

"Tha lỗi cho ta, Yên Yên"

✍️ 10 ngày sau ✍️

Y Thần cuối cùng cũng đã tỉnh, đầu tiên người mà nàng muốn nhìn thấy chính là công chúa của mình, Tuệ Ngôn bên cạnh nhanh chóng đi gọi công chúa, Tri Liên đối với phò mã hỏi thăm

"Phò mã, 10 ngày rồi người cuối cùng cũng chịu thức dậy, chỉ cần chậm thêm vài canh giờ nữa thôi có lẽ Vĩnh tướng quân sẽ lục tung cả doanh trại tìm người đó, tướng quân rèn được vũ khí tốt muốn tìm người"

Y Thần được Tri Liên dìu dựa vào thành giường, rót nước ấm đưa, vừa hay công chúa đi vào.

"Tiểu Thần, thấy sao rồi?"

Đại công chúa ngồi ngay bên cạnh trên giường sờ trán, rồi quan sát tỉ mỉ có lẽ vì quá lo lắng cho đối phương. Y Thần nắm lấy bàn tay nàng trấn an.

"Yên Yên, bình tĩnh lại"

Vừa dứt câu thì Vĩnh Duy Trọng đẩy cửa đi vào, đôi mắt thâm quầng nhìn 4 người đang có trong phòng.

"Phò mã, nếu như người đã tỉnh thì xin phò mã hãy nói rõ tung tích của cao nhân, ngày hôm đó mạc tướng thấy cao nhân cùng rời đi cũng Tri Liên cô nương, mạc tướng đã hỏi cô nương ấy nhiều lần nhưng cô nương ấy khăng khăng phò mã là người biết rõ, quả thực nhiều ngày qua mạc tướng đã lục tung cả doanh trại nhưng không tìm thấy tung tích của người ấy"

Y Thần nhìn vẻ vội vàng của Vĩnh Duy Trọng, mà y lại không ngó ngàng đến công chúa của mình đương nhiên phòng ngự cũng giảm xuống không ít, đối với yêu cầu kia, bản thân nàng chỉ đáp lại một câu.

"Vĩnh tướng quân, lui về"

Vĩnh Duy Trọng nghe vậy liền hiểu bản thân mình đã sai phạm, lập tức cúi người rời đi, khi y quay lưng lại, Y Thần nhìn thấy cây thương đã được luyện xong, cũng tiện bản thân Y Thần lấy ra một đồng bún về phía cây thương, lực búng của đồng xu đánh thẳng vào cây thương đẩy cả người cằm một đoạn ra tận ngoài cửa, thế nhưng cây thương không hề có chút sây xác gì. Y Thần lên tiếng.

"Tri Liên, đem bộ binh pháp đệ thập phương chiến cho Vĩnh tướng quân xem qua, nếu như không rõ có thể hỏi những vị tướng lĩnh khác, hơn nữa còn đem bộ Phật pháp mỗi ngày đều ghi một Kinh đến khi đã rõ binh pháp, trước mắt cứ vậy đi"

Vĩnh Duy Trọng tưởng chừng cao nhân xuất hiện, viêc này khiến cho bản thân y muốn thừa nhận cũng không thừa nhận được, y cúi cười cảm tạ rồi rời đo.

Đại công chúa nhìn Y Thần của mình, có chút kì lạ.

"Tiểu Thần?"

"Sao vậy Yên Yên?"

"Người kia đâu?"

Nàng không hiểu tại sao mình lại hỏi câu đó, nhưng Y Thần chỉ cười nhẹ đáp lại.

"Nghỉ ngơi rồi, bây giờ Yên Yên đừng áp độc lên ta, cơ thể con người yếu đuối lắm, ta theo phản xạ sẽ đap trả lại đấy! Chỉ là Ta không nghĩ mình sẽ lại thức tỉnh đâu, nhưng người kia đã quá mệt cần nghỉ ngơi thời gian khá là dài"

Một đôi mắt tinh nghịch thông minh, hơn nữa không khí xung quanh có chút không giống như Y Thần mà nàng biết, có chút thích thú đầy tò mò, muốn hạ Y Thần này. Đại công chúa ngồi sáp lại, Tri Liên nhanh chóng kéo Tuệ Ngôn rời đi, đương nhiên cả hai không quên đóng cửa lại, kịch hay đâu miễn phí.

Trong phòng lúc này, Đại công chúa muốn dở trò châm chọc người, bàn tay nàng đưa vuốt dọc khuôn mặt xuống cổ trắng ngần kia.

"Tiểu Thần có vẻ như sau khi tỉnh dậy, thay đổi thực thú vị"

Tiểu Thần nắm lấy những ngón tay hư hỏng kia, nhưng không phải là phản ứng xấu hổ, né trách, mà là ma mảnh, mượn lực kéo tay ôm lấy cơ thể của nàng, mà buông lời trêu chọc.

"Yên Yên, thân hình nàng gợi cảm ấy vậy bản y không đυ.ng vào thực uổng phí"

Rồi hít một hơi mùi hương nơi cổ nàng, làm cho nàng cứng người.

"Hơn nữa còn rất thơm nữa, nàng cùng y đã cùng làm gì, ta nay đã tỉnh quả thực muốn cùng nàng trãi nghiệm, nàng yên tâm kinh nghiệm về chuyện này khiến ta hơn hản y, hơn nữa còn có thể khiến cho thoái mái nhất"

Nói rồi Y Thần thổi nhẹ vào tai của đại công chúa, nàng thì xấu hổ đỏ mặt đẩy người ra xa mình một chút, nhìn khuôn mặt đắc thắng kia, đại công chúa nàng càng thấy tức giận, nàng hít một hơi sâu rồi tiến đến gần khuôn mặt của Y Thần, không thấy được những thay đổi thường ngày, nàng xác định rõ hơn, Y Thần này khó mà trêu chọc lắm đây.

Thực ra Y Thần cũng ngạc nhiên lắm, nhưng khuôn mặt không biến sắc mà thôi, mồi đưa đến gần tại sao lại không đυ.ng, nghĩ là làm, bàn tay còn lại đặt vào thắt lưng nàng công chúa mà kéo sát lại, khiến cho đôi môi của cả hai chạm vào nhau, hương vị yêu thích gần lại càng khiến Y Thần tham lam muốn thêm, bàn tay nắm tay nàng công chúa buông ra để tay nàng công chúa hạ trên vai mình hơn nữa còn tiến đến giữ lấy gáy của nàng công chúa, kinh nghiệm của Y Thần sao lại không thể khiến miệng nhỏ xinh của công chúa mở ra được, rất nhanh nụ hôn nồng nàn khiến cho đại công chúa kinh ngạc, nhưng sao nhỉ đối phương khiến nàng không nhuc nhích được, chỉ là thể tiếp nhận, cùng hành động, hơi thở của công chúa nàng ngày càng ít.

Thực may khi Y Thần buông tha cho nàng ra vừa đúng lúc nàng cần không khí nhất, ấy vậy mà nàng chưa kịp lấy lại hô hấp thì Y Thần đã tiếp tục lần này tuy không phải miêng nàng mà là cổ của nàng, nàng cảm nhận được sự ướŧ áŧ, hơn nữa một lực kéo nhẹ, nàng công chúa tự hỏi Y Thần đang làm gì, tại sao những đυ.ng chạm đó lại có thể khiến nàng công chúa khó chịu hơn nữa nàng phải kiềm chế giọng nói của mình. Đột nhiên nàng cảm thấy cơn đau nhói bất thình lình khiến nàng không kiềm được giọng nói của mình.

"A..."

Y Thần không buông tay, giữ chặt nàng công chúa của mình nhiều hơn, Đại công chúa cựa quậy đẩy đổi phương ra, khuôn mặt đổ mặt, hơi thở không bình thường, hơn nữa trên cổ nàng có biết bao dấu hôn đang hiện hữu.

Tức giận Đại công chúa nhét vào cơ thể Y Thần một viên màu đỏ, nó khiến cho cơ thể Y Thần đứng khựng lại ngưng vài giây, nhưng ngay sau đó rất nhanh hoạt động. Đại công chúa hô lên.

"Định"

Lúc này Y Thần dừng lại mọi hoạt động, đại công chúa ta búng trán người mà thích thú.

"Tiểu Thần cứ ở đây phạt 1 canh giờ đi"

"Yên Yên, nàng ... đừng đi mà"

"Hôn xược, coi đây là hình phạt đi"

Đại công chúa ra bàn đối diện ngồi trên trường ghế mà nghỉ ngơi nhiều ngày qua lo lắng, hơn nữa nàng còn phải ổn định được cảm xúc của mình nữa, bởi nàng không rời khỏi tầm mắt của Y Thần nên thân thể của Y Thần không thể dễ dàng đυ.ng đậy mà phải chịu phạt 1 canh giờ.