Chương 24: Sáng nhộn nhịp

Sáng thức dậy, Hoa Yên nhìn xung quanh, phát hiện đêm qua quả thực vẫn được ôm đến sáng, may mắn không có chuyện gì, nhưng tại sao Tuệ Ngôn lại nói khẩn cấp như vậy, nàng xê dịch một chút định xuống giường, vì hành đó mà đánh thức người bên cạnh, cả thân thể bị ôm chặt lấy, "Tiểu Thần?". Không có tiếng trả lời, nàng lại gọi vẫn không có gì, không thể rời đi cũng không thể thế này được

Y Thần đã vì hành động kia mà tỉnh nhưng cơn buồn ngủ nhiều ngày tham lam hơn, khóa chặt tay không cho nàng rời khỏi mình cũng không trả lời nàng tiếng gọi, chuẩn bị bước thêm một giấc ngủ nữa thì bên cạnh có tiếng nói

"Tiểu Thần bổn cung muốn đi"

Lại tiếp tục không trả lời, giọng nói cầu khẩn tha thiết

"Tiểu Thần không buông tay bổn cung sẽ đau bụng mà chết đấy, bổn cung đi nhất định quay lại ở bên tiểu Thần"

"Cùng đi"

"Nhanh đi"

Từ phòng đến nhà xí không xa, suốt chặn đường hạ nhân trong thấy một đôi mặc trung y, với mái tóc ngắn đặc trưng họ biết chính là phò mã, nhưng còn nữ nhân đi trước, mái tóc thả che đi khuôn mặt nên không thể nhận định được ai, thêm một lý do nữa chính là đại công chúa đang ở biên cương không thể nào là người, đây hẳn là tiểu thϊếp của phò mã, nhưng bộ dạng mơ hồ ngái ngủ được nữ nhân nắm tay dắt đi thật mới lần đầu nhìn thấy, không phải là một phò mã uy nghi, dưới một người trên vạn người, vị thần cơ diệu toán, đột phá những vụ án lớn nhỏ gần đây

Y Thần đương nhiên thính giác nhạy hơn người thường, lại thêm tình trạng mơ hồ không tấn công thì càng dễ lắng nghe, đương nhiên là nghe toàn bộ trong khi đợi nàng xử lý xong, rồi cũng bộ dạng quay về phòng tiếp tục ôm mỹ nhân ngủ không quản chuyện thiên hạ nghĩ gì

Trong giấc mơ lần này chính là mơ cả hai làm những chuyện lớn, nói đúng hơn một giấc mơ đầy du͙© vọиɠ, chân thực đến ngạt thở, cả người như nóng hẳn lên ôm người cũng khiến người cảm thấy lạ

"Tiểu Thần tỉnh lại đi"

"Tiểu Thần"

"Tiểu Thần"

"TIỂU THẦN"

Y Thần chính là vì thế mà bị đánh thức, mở mắt ra là khuôn mặt nàng, tên gọi tên mình, phải đợi một lúc Y Thần mới lấy lại ý thức, mới có thể kiểm soát được thần trí bản thân, "Không sao rồi"

"Tiểu Thần ngươi mơ gì đấy?"

"Một giấc mơ lạ nhất từng trông thấy"

"Lạ?"

"Trong giấc mơ có hai người thôi", nói đến đây Y Thần đỏ mặt muốn xịt cả máu mũi thân hình ấy, mùi hương ấy, thật sự mê người

"Hai người?", càng lúc Hoa Yên càng không hiểu nổi

"Không có gì đâu, cũng nên ăn chút gì đó, Yên Yên nàng muốn ăn gì?", nhướng người định ngồi dậy

"Tiểu Thần", Hoa Yên khó chịu kéo tay ngồi thẳng lên người, "Ngươi dám không giấu bổn cung sao, nói rốt cuộc đấy là chuyện gì, tại sao có hai người, là ngươi với ai"

Y Thần đỏ bừng, "Yên Yên chúng ta ăn cái gì rồi nói được không!", tay muốn kéo người phái trên xuống, nhưng có lẽ ông trời đã không đồng ý có điều đó được thực hiện, thay gì người xuống thì y phục xuống, lộ ra hẳn thân thể

Hoa Yên lấy tay che lại phần y phục bị kéo rách đi, nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc, đôi mắt mở to, trong lòng tự phát sinh một ý niệm và nương theo đó, "Tiểu Thần, ngươi hư quá đấy, nếu muốn bổn cung như vậy chỉ cần nói, không cần xé rách y phục của bổn cung chứ, không có y phục sao bổn cung đi ăn được đây"

Y Thân nhắm chặt mắt lại, "Nàng ... nàng thay ra từ khi nào?"

"Không nhớ nữa, mặc lúc không có ngươi thôi, đã có ngươi bên cạnh rồi thì bổn cung mặc làm gì, ngươi làm hư y phục vầy làm sao đây"

"Để ta lấy một bộ y phục khác cho nàng"

"Vậy bảo bổn cung cứ như vậy mà mặc sao?"

"Điều này ... vậy ta liền sai người đi mua ngay cho nàng tốt nhất"

"Để người khác bước vào nhìn bổn cung như thế này thật có chút mất mặc"

"Nàng xuống cái đã", đưa tay định mang nàng xuống, nào ngờ lại được ưu ái chạm đến nét đặc trưng được che giấu, làn không hiểu chuyện bóp mấy cái, ngay lập tức mở mắt ra, ôi máu mũi đã chảy, tay tay đang bóp, Y Thần máu dồn lên não quá nhanh gây đến hoa mắt chóng mặt ngất đi, trong mê man là hình ảnh một Yên Yên bán khỏa thân, tay chạm vào nơi mềm mại, sợi dây đỏ tôn lên làn da trắng của nàng, mọi thứ dường như quá hoàn mỹ, bộ não xử lý không đủ nhanh chóng rơi vào tình trạng treo

Hoa Yên không nghĩ trò đũa của mình lại có kết quả như vậy, cũng tại vì tiểu Thần không thèm nhìn đến nàng, nên tay kia từ tay đổi thành ngực, ban đầu chừng kiến biểu cảm thật sự hài lòng, nhưng nhìn người đang bị ngất có chút xấu hổ, bước xuống giường đến nơi treo đồ, mặc lại y phục, hai người dáng người gần bằng nhau nên mặc cũng rất dễ

Tuệ Ngôn sớm đã đợi sẵn, thấy công chúa đi ra cũng mang thau nước rửa mặt vào, liếc nhìn trên giường có chút máu nên hơi sững người, cả hai đã thực sự viên phòng, "Công chúa, người và phò mã đã ..."

"Chưa kịp đã ngất đi rồi, thật làm bổn cung mất hứng"

"Cái kia là ..."

"Máu mũi đấy, dám tự tiện làm ra mấy vụ này, thật sự phạt như vậy còn nhẹ"

"Công chúa tinh thần người hôm nay vô cùng thoải mái"

Hoa Yên xấu hổ nhưng rất nhanh điềm tĩnh trở lại, đương nhiên không thể qua mặt được nha đầu lắm chuyện Tuệ Ngôn được, đương nhiên nghe thấy giọng cười của nàng, "Chúng ta cũng nên sớm quay về thôi, lần này cũng biết sẽ có cuộc cải cách mạnh, tiểu Thần làm việc khiến bổn cung rất yên tâm"

"Công chúa, người không nghĩ nên thay đổi một chút xưng hô với phò mã sao?"

"Cách xưng hô?"

"Giống như những nương tử bình thường, thường xưng là tiểu thϊếp, gọi là chàng, như vậy sẽ tăng tình cảm"

"Không bổn cung không phải người thường"

"Lúc hai người ở riêng với nhau kìa. Công chúa người lại mặc nam trang nữa rồi"

"Đừng nói nhiều nữa, đợi một chút rồi bảo người mang thức ăn vào, tiểu Thần còn lấy lại sức để phục vụ bổn cung"

"Vâng công chúa"