Chương 28

"Dù sao tôi lấy cũng vô dụng, cho cô vậy."

Khương Dư Miên đâm thủng lời nói dối của cậu ấy trong một giây.

Cô nhìn không rõ Lục Yến Thần, cũng nhìn không rõ Lục Tập.

Rõ ràng đêm đó còn thương lượng với bạn sẽ chuốc say cô, đảo mắt lại bắt đầu các kiểu lấy lòng, chịu nhận lỗi, Lục Tập có âm mưu gì đây?

Tim khó chịu, cô đẩy đồ mà Lục Tập đưa tới trở về, biểu thị không nhận.

Lục Tập không nói lời nào đặt đồ lên bàn: "Đồ tôi đặt ở đây, không cần thì cứ ném đi."

Dường như sợ bị từ chối, cậu ấy nói xong cũng rời đi, hai cái đùi chạy còn nhanh hơn thỏ.

Bóng lưng đã biến mất không còn nhìn thấy, Khương Dư Miên cũng không còn sức đuổi theo trả lại cho cậu ấy.

Tùy tiện vậy, bây giờ trong lòng cô rất mệt mỏi, không có sức để suy nghĩ về lòng người phức tạp nữa.

Khương Dư Miên mang vẻ mặt buồn bực, ban đêm đều không ăn gì cả. Chậm chút đến lúc đói bụng, cô mới đi xuống lầu kiếm ăn.

Ở một nơi nào đó trên đường tại lầu một, bỗng nhiên nghe thấy ông cụ Lục đang gọi điện thoại: "Giờ cũng đã nửa năm rồi, vẫn còn chưa tra rõ hay sao?"

Cô vốn dĩ không có ý định nghe, nhưng đúng lúc nghe thấy ông cụ Lục nhắc đến tên mình: "Ông bảo cháu chăm sóc Miên Miên, cháu chăm sóc như vậy đấy à? Ông thấy lúc quay về tinh thần cô bé không được tốt, hôm nay cháu đưa cô bé đến phòng tư vấn tâm lý, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì rồi?"

Không biết đối phương nói cái gì, thái độ của ông cụ Lục rất cứng nhắc: "Tra không được thì thôi vậy, đừng cố kí©h thí©ɧ ký ức của cô bé nữa, nhà họ Lục chúng ta muốn che chở cho một cô bé vẫn còn che chở rất tốt mà."

Sau một lát, ông cụ Lục lại căn dặn người trong điện thoại: "Tâm tư của Miên Miên rất mẫn cảm, cháu phải kiên nhẫn với con bé một chút."

Cô đứng ở phía sau, chỉ có thể nghe thấy giọng nói của ông cụ Lục, nhưng không khó suy đoán, đối phương chính là Lục Yến Thần.

Hoá ra chính là như vậy sao, là ông nội Lục muốn tra ra chân tướng, là ông nội Lục bảo Lục Yến Thần chăm sóc cô.

Đúng rồi, Lục Yến Thần vì chuyện ba mẹ nên có áy náy rất sâu với ông nội Lục, chỉ cần là chuyện ông cụ Lục mở miệng, gần như anh chưa bao giờ từ chối.

Chẳng còn ngon miệng nữa rồi.

Khương Dư Miên nện bước chân nặng nề trở lại phòng ngủ, khoá mình ở trong phòng.

Cô lướt điện thoại, phát hiện tất cả ghi chép trong đối thoại đều là cô đang nói, Lục Yến Thần trả lời.