Chương 22

Cô tự mình khuyên một lần, không hề đề cập đến chuyện tình cảm, chỉ nhắc nhở Lương Vũ Đồng chú ý học tập.

Sau đó nữa, Lương Vũ Đồng đau lòng vì bạn trai, mấy lần cô đều nhìn thấy hết, những vẫn không can thiệp vào quyết định của người khác. Mãi cho đến khi cô nhìn thấy bạn trai của Lương Vũ Đồng hôn một cô gái khác ở con đường phía sau trường học...

Tra nam đi quá giới hạn, làm đau lòng bạn, cô quyết định nói ra chân tướng với Lương Vũ Đồng.

Cô tìm tới Lương Vũ Đồng, mở miệng lại phát hiện mình nói không nên lời, Khương Dư Miên vội vàng sờ cổ họng, muốn phát ra âm thanh, đột nhiên bừng tỉnh khỏi mộng.

Hoá ra tất cả những chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mơ.

-

Khương Dư Miên tỉnh lại ở biệt thự Thanh Sơn, Lục Yến Thần không hề đưa cô về nhà họ Lục, mà là đưa cô từ bệnh viện đến nơi này.

Cô cuộn tròn bên giường, tóc dài rối tung che kín cả gương mặt, cứ lẳng lặng ngồi như vậy không để ý thời gian trôi qua.

Mãi cho đến khi cửa phòng mở ra, Lục Yến Thần từ bên ngoài tiến đến, mang theo tin tức mà cô mong muốn: "Người bạn tên là Lương Vũ Đồng kia của em bây giờ đang sống cùng người nhà, đã bắt đầu cuộc sống mới."

Trước khi Khương Dư Miên mê man, cô từng viết một chữ "Đồng" vào trong lòng bàn tay của Lục Yến Thần, Lục Yến Thần từng điều tra, đương nhiên biết cô đang nói đến Lương Vũ Đồng.

Anh không rõ cụ thể Khương Dư Miên nhớ được nhiều hay ít, chỉ nói với cô bây giờ Lương Vũ Đồng đang bình an sống cùng người nhà.

Khương Dư Miên khẽ gật đầu.

Cô nhớ đến người bạn duy nhất mình từng có, nhớ đến việc Lương Vũ Đồng chuyển trường vào hai tháng trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, mọi chuyện xảy ra sau đó vẫn trống rỗng.

[Anh nói người kia vì xâm phạm nên mới vào tù, vậy người mà anh ta xâm phạm là ai?]

"..." Lục Yến Thần trước giờ luôn quả quyết hiếm khi chần chờ, ánh mắt anh chớp chớp: "Người đưa gã vào tù chính là Lương Vũ Đồng."

Khương Dư Miên chậm chạp cắn môi: [Là vì chuyện này cho nên Đồng Đồng mới chuyển trường sao?]

Cô nhớ kỹ, Lương Vũ Đồng giống như cô, phải đợi tám chín tháng nữa mới thành niên.

Nhìn thấy nội dung Khương Dư Miên gõ ra trong điện thoại, Lục Yến Thần phát giác được dường như cô cũng không biết Lương Vũ Đồng chân chính trải qua những chuyện gì.

Thế là anh nói với Khương Dư Miên: "Đúng."

Cô đã có áp lực tâm lý lớn, nếu như lại nói với cô Lương Vũ Đồng từng sinh non, chỉ sợ sô sẽ càng khó tiếp nhận.