Chương 3: Bị hạ dược

ưmm...

Cô cố gắng chống cự bao nhiêu lại bị hắn giữ chặt bấy nhiêu.

Có lẽ là ly nước sót lại vừa rồi hắn uống đã bị hạ thuốc, lại đúng lúc này phát huy tác dụng.

" xuân dược? Ly nước lúc nãy... " tuy bị thấm thuốc nhưng Đường Vũ Văn vẫn biết nguyên nhân do đâu mà hắn lại bị như thế.

Biết ai hạ thuốc thì đã sao? Hiện tại hắn cũng chẳng khống chế được bản thân mà dây dưa với em vợ của mình.

Lưỡi hắn cạy mở hàm răng nhỏ thẳng tắp đang cố che chắn khoang miệng của cô, không cần nhiều thời gian hắn đã mở cửa miệng thành công.

Khám phá từng hơi thở trong khoang miệng, mυ"ŧ lấy chiếc lưỡi thơm tho đang chạy loạn, nuốt lấy dừng tiếng ậm ừ trong cổ họng.

Tay hắn chống lên tường. Tay kia đặt sau tấm eo thanh mảnh ép sát người hắn.

Nơi hạ bộ hai người chỉ cách nhau lớp vải, hắn nhẹ nhàng ma sát.

Hắn buông tha môi cô, liền nhân đó mà thở dốc.

Chết tiệt, người cô nhũn ra, đầu óc choáng váng, suýt thiếu không khí mà ngất đi rồi.

Hắn ngậm lấy vành tai cô, hơi thở nóng rực phả vào.

- anh bị hạ thuốc rồi...xin em giúp anh.

Dù gì cô cũng chưa từng tiếp xúc quá gần gũi với người đàn ông nào như thế này.

Hắn lại tiếp tục gặm nhẹ cánh tai, sau đó lần xuống chiếc cổ trắng nõn tinh tế.

Thất Thất thở dốc, đôi chân nhũn mềm đứng không vững phải dùng tay ôm lấy cổ hắn làm điểm tựa.

em như vậy là đồng ý rồi?

Hắn nhếch lên cánh môi, cắn nhẹ lên cổ cô.

- ưʍ...ân...

Tiếng rên vừa thoát ra liền bị hàm răng chặn lại.

Nóng quá.

Nơi hạ bộ dường như nóng đến phát hoả.

Bàn tay to lớn đang đặt nơi eo di chuyển xuống bờ mông cong sau chiếc váy công sở, xoa nắn vài cái lại di chuyển xuống một chút đến nơi giao điểm giữa hai chân.

Sờ nhẹ.

"A..." Dù đã cắn chặt răng nhưng tiếng rêи ɾỉ vẫn cố chấp phát ra.

Hắn cúi người bế cô đặt lên giường.

Sau đó khom người, ánh mắt rực lửa nhìn cô.

- anh rể nhất định sẽ không để em chịu thiệt thòi. Thả lỏng đi!

Thất Thất khi biết được Đường Vũ Văn bị hạ thuốc, còn đoán được là do chị cô làm nên đã im lặng chấp nhận yêu cầu của anh, giúp anh làm thuốc.

Nhưng đến khi nghe anh nhắc đến hai chữ " anh rể " cô liền tự cảnh tỉnh lại bản thân tuyệt đối phải rút lui.

Cô và hắn là thân phận gì, người thế gian này đều biết rất rõ, bao gồm cả cô và hắn.

Cho nên mối quan hệ sai trái này cho dù xảy ra một lần cũng không được.

- buông em ra! Em cầu xin anh!

Thất Thất cố gắng dãy dụa để thoát khỏi vòng tay của hắn nhưng cô sức trói gà không chặt thì làm sao mà chạy được khỏi người đàn ông cao lớn đang đè trên người cô lúc này.

Bàn tay hắn liền không buông tha mà đặt lên ngực cô.

Hắn xoa nắn cách lớp áo mỏng manh, ngón tay đè lên nụ hoa dựng đứng nhẹ nhàng gảy.

- ưʍ...a...a...

Thất Thất chịu không được sự kí©h thí©ɧ này ma bất giác kêu lên.

Cô là một người vô cùng mẫn cảm với những hành động này, làm sao có thể im lặng giữ bình tĩnh được chứ.

- em cứ tiếp tục rên, anh chính là muốn nghe thấy âm thanh của em. Căn phòng này em cũng biết là cách âm cho nên cứ thoải mái, đừng cố gượng.

Giọng nói hắn trở nên trầm dục, hơi thở cũng có chút gấp gáp.

Lưỡi hắn lại tham lam càn quấy trong miệng cô, tay còn lại cởi ra từng nốt cúc áo.

Chiếc áo nhanh chóng bị vứt sang một bên, dưới ánh đèn lộ ra phần thân thể trắng trẻo, da thịt non nớt trắng nõn như da em bé.

Đầu lưỡi hắn dần dà chuyển từ miệng đến cổ, rồi tới vai, cuối cùng dừng lại nơi bầu ngực cao ngạo nghễ.