Chương 44: Tiên sinh Kurosawa 7

"Tất nhiên là nhớ rồi." Tsuburaya Mitsuhiko nói: "Mấy anh đã chuyển những cái thùng có dán băng xanh vào trong bếp, chị Nakayama Orisa đã tới dỡ đồ. Khi bọn tớ đang giúp đỡ làm việc thì chú Kawano có đến đây."

“Mở thùng đựng đồ nhà bếp trước sao?” Edogawa Conan cau mày nhìn người phụ trách Kawano Kuhei: “Không phải chúng ta nên sắp xếp những thứ đồ lớn như tủ lạnh, máy giặt trước, rồi mới dỡ những mấy thùng đựng đồ lung tung như quần áo, sách và bát đĩa sao?"

Để nâng cao hiệu suất công việc, quá trình chuyển đồ hầu như đều là chuyển từ những vật dụng lớn đến những vật dụng nhỏ, cuối cùng để lại hai người dọn dẹp chịu trách nhiệm sắp xếp đồ nhỏ và dọn dẹp.

"Là như vậy sao? Anh Kawano?" Cảnh sát Megure hỏi.

"Đây chính là ý của phu nhân Kurosawa." Kawano Kuhei nói.

Kurosawa Nyusa vẫn luôn đứng bên cạnh Kurosawa Jin, gật đầu: "Bởi vì có quá nhiều đồ, không thể dọn xong trong một ngày được, mà tôi lại không muốn ra ngoài ở tạm, nên đã bảo bọn họ dọn dẹp phòng bếp và phòng ngủ trước."

"Đồ dùng nhà bếp và đồ dùng trong phòng ngủ là những thùng hàng đầu tiên được chuyển ra khỏi xe.” Kawano Kuhei giải thích: "Nhưng bọn trẻ đã nói đúng một điều. Tôi có đi ngang qua phòng bếp nhưng tôi chỉ đứng ở ngoài cửa chứ không đi vào, cũng không chạm vào bất kỳ cái thùng nào cả.”

Mizuno Haruka cũng nói: "Mặc dù tôi vẫn luôn dọn dẹp trong phòng bếp, nhưng tôi vẫn ở trong bếp chưa từng ra ngoài mãi cho đến khi phát hiện ra thi thể. Cho nên tôi không có khả năng gϊếŧ người được." Cuối cùng, cô ấy chỉ vào người bên cạnh nói: "Trong lúc đó Nakayama Orisa đã từng rời đi một lúc."

"Này, ý cô là gì hả?" Nakayama Orisa vội vàng giải thích: "Khi đó tôi là đi uống nước chứ không phải đi gϊếŧ người, một con dao lớn như vậy, nếu tôi cầm đi chẳng nhẽ cô sẽ không thấy được sao?"

Edogawa Conan cau mày, luôn cảm thấy có gì đó sai sai.

Nakayama Orisa nói thêm: "Nếu là trộm mang con dao làm bếp đi, thì Fujii và Tanaka càng dễ mang đi hơn! Mấy cái thùng rỗng mà chúng tôi dọn đồ xong bỏ sang một bên, đều là bọn họ thuận tay mang đi khi chuyển thùng đồ vào. Có lẽ con dao làm bếp đã được giấu kín ở trong đó."

"Chúng tôi vẫn luôn bận rộn qua lại chuyển đồ đạc, lấy đâu ra thời gian đi làm loại chuyện này chứ." Fujii kêu gào nói.

Tanaka Komori nói: "Cô Nakayama, cô đang bí mật hẹn hò với anh Nohara! Nhưng anh ấy lại không chịu ly hôn để cưới cô. Có một lần ở trong công ty, tôi đã nghe thấy hai người cãi nhau, anh Nohara đã uy hϊếp cô, nói rằng nếu cô dám nói chuyện nɠɵạı ŧìиɧ của hai người cho vợ anh ấy, thì anh ấy sẽ gϊếŧ chết cô."

Bị tiết lộ bí mật trước bàn dân thiên hạ, Nakayama Orisa sắc mặt tái nhợt, nổi giận đùng đùng phản bác lại: "Chẳng lẽ mấy người không có động cơ gϊếŧ người sao? Tôi biết mấy người hay lén lút nói xấu sau lưng Nohara Yoichi, nói anh ta bởi vì có một người chú tốt nên mới được làm công việc nhàn hạ như vậy. Mấy người còn nói cái chức vị giám đốc vật phẩm chỉ là nói cho sang mồm, chứ thực ra cũng chỉ là một công nhân khuân vác như mấy người mà thôi."

Kurosawa Nyusa nhìn cảnh tượng mấy người thi nhau tiết lộ bí mật của nhau, tự nhiên cảm thấy hơi buồn cười.

Đây là cảnh tượng thường thấy trong Conan nha!

Một nạn nhân, ba nghi phạm.

Cảnh sát còn chưa nói gì đâu, bọn họ đã đào hết gốc gác của nhau lên trước rồi.

Dựa theo tình hình trước mắt, chỉ có hai công nhân khuân vác và Nakayama Orisa rời đi uống nước giữa chừng mới có cơ hội cầm dao làm bếp đi gϊếŧ người.

Mizuno Haruka đã ở trong bếp ngay từ đầu và chưa từng rời đi giữa chừng, nên cô ấy không có cơ hội gϊếŧ người được.

Kawano Kuhei chưa từng vào trong phòng bếp, nên không có cơ hội chạm vào con dao làm bếp.

Vậy nên, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì hung thủ là một trong ba người ở đây, là Nakayama Orisa, Fujii Kazuo và Tanaka Komori.

Kurosawa Nyusa dịch lại gần người đàn ông bên cạnh mình, hỏi nhỏ: "Anh nghĩ ai trong ba người họ là hung thủ?"

Kurosawa Jin cau mày, đằng sau cặp kính gọng bạc, một đôi mắt màu xanh nặng trĩu: "Khó mà nói được, tôi cứ cảm thấy vụ án này sẽ không đơn giản như vậy."

"Vậy sao?" Kurosawa Nyusa cười khẽ: "Nhưng không sao đâu, chuyện này sẽ sớm được giải quyết thôi."

Có vụ án phân tán lực chú ý của vị thám tử nào đó, kế hoạch của cô sẽ diễn ra càng suôn sẻ hơn.

Chỉ là đáng tiếc, nhà của cô.

Từ nay về sau cô không dám đến thư phòng một mình nữa.

“Đứa bé đó rất khác biệt.” Ánh mắt của Kurosawa Jin rơi xuống trên người Edogawa Conan đang cúi đầu suy tư.

Rõ ràng chỉ là một đứa trẻ, nhưng phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy thi thể là chạy đến xem liệu nạn nhân có thể cứu sống được nữa hay không, không hề sợ máu tươi lan tràn trên mặt đất.

Thủ pháp khám nghiệm tử thi cũng rất chuyên nghiệp, không thua kém gì một cựu cảnh sát như anh ấy.

"Đúng vậy! Một đứa trẻ rất khác biệt. Khi đối mặt với nó, anh phải cẩn thận đấy. Dù chỉ là một sai lầm nhỏ xíu thôi cũng sẽ bị nó nhạy bén phát hiện ra đấy. "Đôi mắt của Kurosawa Nyusa cũng rơi xuống trên người Edogawa Conan. Giọng điệu nghiêm túc chưa từng có: "Cậu ta chính là học trò của Holmes.”

Được mệnh danh là “học trò của Holmes” là một vinh dự rất cao đối với một thám tử.

Morofushi Hiromitsu, hiện tại đang đóng giả Kurosawa Jin, anh ấy không ngờ tới Kurosawa Nyusa lại có đánh giá cao như vậy cho một đứa trẻ.

Nghĩ tới chuyện sảy ra trước đó, anh ấy nhỏ giọng nói: “Tuy rằng không biết cô đã nhờ Kaito Kid giúp đỡ bằng cách nào, nhưng cậu ta có vẻ như không quá ngoan ngoãn đâu.”

Kurosawa Nyusa nhướng mày, ngạc nhiên nhìn Morofushi Hiromitsu.

"Cô không tin tôi?" Morofushi Hiromitsu hỏi.

"Không có. Tôi chỉ là không ngờ tới anh sẽ giúp tôi thôi." Kurosawa Nyusa cười như không cười nhìn anh ấy: "Bây giờ đã sảy ra án mạng, trong ngoài đều là cảnh sát, anh chỉ cần xé lớp da trên mặt xuống là có thể thoát khỏi sự kiểm soát của tôi ngay lập tức, còn nhận được sự bảo vệ tốt nhất nữa. Anh có muốn thử xem không?"

Morofushi Hiromitsu cúi đầu, im lặng nhìn Kurosawa Nyusa, như đang trầm tư: "Nếu tôi đoán không sai, thì mục tiêu của chúng ta hẳn là giống nhau phải không?"

Nhìn xem những gì Kurosawa Nyusa đang làm, Morofushi Hiromitsu thực sự đoán không ra cô muốn làm cái gì.

Nhưng có thể chắc chắn đó là, cô không phải cùng phe với tổ chức áo đen, thậm chí có khả năng là đang chiến đấu chống lại tổ chức áo đen ấy chứ.

Đối với Morofushi Hiromitsu mà nói, chỉ cần như vậy thôi là đủ rồi.

Kurosawa Nyusa nhướng mày, chỉ cười mà không nói lời nào.

Nếu là chỉ việc không muốn Gin tiếp tục làm việc cho tổ chức áo đen thì mục tiêu của họ quả thực là giống nhau.

“Về phần Kaito Kid, tuỳ cậu ta đi.” Ánh mắt của Kurosawa Nyusa rơi xuống trên người Edogawa Conan.

“Cái này khác với kịch bản cô đã viết.” Morofushi Hiromitsu cau mày.

Kurosawa Nyusa không thèm để ý xua tay: "Không sao hết, chỉ là một đứa trẻ muốn thể hiện cảm giác tồn tại của mình mà thôi. Chỉ cần cuối cùng anh có thể thuận lợi tiếp nhận thân phận của Uoka Saburou, thì nhiệm vụ của Kaito Kid có thể nói là hoàn thành."

Bên kia.

Haibara Ai cuối cùng cũng tìm được cơ hội, đem Edogawa Conan vẫn luôn hoạt động ở tuyến đầu kéo vào một góc: "Kudo Shinichi, cậu đang làm cái quái gì vậy?"

"Phá án nha!" Edogawa Conan thấy Haibara Ai lại đội mũ lên, sắc mặt tái nhợt, liền nói: "Hay là cậu về trước đi? Chờ vụ án giải quyết xong tớ sẽ về."

"Cậu điên rồi hả, ở đây có một người giống hệt Gin đấy."

Haibara Ai chỉ muốn cạy đầu Edogawa Conan ra, để xem bên trong có phải là gan hùm mật gấu hay không, nếu không thì làm sao cậu có thể to gan như vậy được chứ?

"Haibara, cậu đừng sợ. Tiên sinh Kurosawa là một người rất hiền lành và tốt bụng. Anh ấy không thể nào là Gin được. Có lẽ anh ấy chỉ là trông giống Gin mà thôi." Edogawa Conan an ủi Haibara Ai, nói cho cô ấy việc Morofushi Hiromitsu trước đó đã giúp đỡ đội thám tử nhí chuyển thùng sách vào thư phòng.

Haibara Ai nương nhờ sự che chắn của người khác, lén quan sát Kurosawa Jin.

Chỉ mới liếc nhìn một cái mà thôi, một nỗi sợ hãi mãnh liệt đã lan ra khắp cơ thể cô ấy.

Trong lòng cô ấy rất rõ ràng trên người người đàn ông tóc trắng mặc đồ đen này không có mùi của tổ chức áo đen, chứ đừng nói đến đó là Gin, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Dường như việc tránh xa người đàn ông này, đã trở thành phản ứng theo bản năng của cô ấy.

Haibara Ai vẫn luôn biết rằng, bản thân cô ấy rất sợ Gin, nhưng cô ấy không ngờ tới là chính mình lại hèn nhát đến như vậy, ngay cả một người có khuôn mặt giống Gin thôi mà cô ấy cũng có thể sợ hãi như vậy.

Haibara Ai kéo Edogawa Conan, cứng rắn nói: “Dù sao thì ở đây cũng không phải chỉ có một mình cậu là người thông minh. Tớ thấy tiên sinh Kurosawa hiền lành và tốt bụng kia, cũng không thua kém gì cậu đâu. Anh ta sẽ giúp cảnh sát giải quyết vụ án, còn cậu nhanh đi với tớ đi."

“Thám tử sao có thể bỏ qua vụ án và rời đi được chứ?” Hơn nữa, Kaito Kid vẫn còn ở đây.

Cái cảm giác bị người nhìn chằm chằm trước đó, cũng giống như những lần Kaito Kid xuất hiện trước đây, cậu chắc chắn chính mình không có khả năng cảm giác sai được.

Cậu phải tìm ra lý do tại sao Kaito Kid lại xuất hiện ở đây.

"Cậu quả thực là hết thuốc chữa mà." Haibara Ai tức giận nói.

Edogawa Conan nhìn Kurosawa Jin đang đứng trong đám người, một người đàn ông cao lớn và một cô gái nhỏ nhắn đứng cạnh nhau, một người ngẩng đầu nói chuyện, một người cúi đầu lắng nghe, bầu không khí rất là hòa hợp.

Người như vậy tuyệt đối không thể nào là người xấu được, có lẽ lại có thêm đồng bọn cùng nhau đối phó tổ chức áo đen rồi.

Sau khi trải qua sự việc đen thành đỏ như cô giáo Jodie, Akai Shuichi và Amuro Tooru, Edogawa Conan rất có niềm tin.

Hiện tại điều khiến cậu thực sự lo lắng nhất chính là, phu nhân Kurosawa.

Edogawa Conan hỏi: "Haibara, vừa rồi cậu và phu nhân Kurosawa nói chuyện gì vậy?"

Haibara Ai đột nhiên lộ ra vẻ mặt táo bón, cạn lời trợn trắng mắt: "Còn có thể nói chuyện gì được cơ chứ? Tất nhiên là, tránh xa người chồng đẹp trai của cô ấy ra."

Edogawa Conan: "..." Đây thực sự là việc mà phu nhân Kurosawa có thể làm ra được.

Nghĩ đến những gì Amuro Tooru đã nói, Edogawa Conan nói khéo với Haibara Ai: "Sau này cậu hãy tránh xa phu nhân Kurosawa ra một chút."

Nếu tổ chức áo đen tiếp xúc với phu nhân Kurosawa, bọn chúng có thể sẽ phát hiện ra Haibara Ai vẫn còn sống.

Hình ảnh Kurosawa Nyusa nhéo cằm mình hiện lên trong đầu Haibara Ai, khóe miệng cô ấy giật giật: "Đừng lo lắng, tớ không có hứng thú với hai vợ chồng nhà đó đâu."

Ký ức thật và giả đan xen vào nhau khiến Haibara Ai lầm tưởng rằng Kurosawa Nyusa nhéo cằm cô ấy là để cô ấy tránh xa Kurosawa Jin ra.

Thật sự là bệnh tâm thần.

"Cậu rất khả nghi đấy! Có phải đang giấu tớ điều gì đúng không?" Haibara Ai hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm Edogawa Conan.

“Ha ha, tớ có thể giấu cậu điều gì được chứ?” Edogawa Conan không ngờ Haibara Ai lại nhạy bén đến thế, chỉ có thể xấu hổ cười cười.

Cậu không dám nói quá nhiều với Haibara Ai, nếu không Haibara Ai vốn đã sợ hãi rồi, sẽ thực sự thu mình vào trong mai rùa của mình.

Đột nhiên, một tia cảm hứng lóe lên trong đầu Edogawa Conan.

Có lẽ đây là lý do tại sao tiên sinh Kurosawa lại cải trang thành Gin.

Nếu lúc trước phu nhân Kurosawa đến thôn Sankyo không phải là vì đi du lịch bình thường, mà là vì tổ chức áo đen mới đến thì sao?

Tiên sinh Kurosawa và phu nhân Kurosawa đã biết những người trong tổ chức áo đen sẽ đến thôn Sankyo, cho nên phu nhân Kurosawa vội vàng chạy đến thôn Sankyo, dùng một phương pháp mà cậu không thể phát hiện ra được để thu hút sự chú ý của tổ chức áo đen, hoàn thành bố cục.

Khi tổ chức áo đen điều tra phu nhân Kurosawa, bọn chúng chắc chắn sẽ phát hiện ra tiên sinh Kurosawa có ngoại hình giống Gin y đúc, đến lúc đó Gin chắc chắn cũng sẽ biết chuyện này.

Với phong cách làm việc của Gin, hắn chắc chắn sẽ muốn gϊếŧ chết kẻ giả danh mình, đến lúc đó sẽ dụ được con mồi vào bẫy, phản sát được Gin.

Tất nhiên, tất cả những điều này mới chỉ là suy đoán, chứ không phải là trinh thám ra, nhưng như vậy cũng đã đủ khiến cảm xúc của Edogawa Conan dâng trào.