Chương 32

Thân phận Quý Thanh Hòa đặc biệt, lúc Kiều Hân đưa ra bản hợp đồng đầu tiên, Thẩm Thiên Trản đã tự mình điều chỉnh lại. Không ngờ, trợ lý của Quý Thanh Hòa cũng khó khăn giống như anh, nhằm vào cô đưa ra nghĩa vụ của bên B khiến người ta giận sôi máu.

Thẩm Thiên Trản nhíu mày, vừa ghi chú sửa chữa ý kiến vừa trả lời lấy lệ cho Tô Tạm: "Không phải trước đó cậu nói với chị là Thiển Thiển tự tìm chỗ dựa sao? Không ra tay từ chỗ này à?"

Tô Tạm ai oán lườm cô một cái rồi kể khổ: "Cô ấy không muốn nói, em gặng hỏi mãi liền chuyển qua nói chuyện hợp đồng, bảo rằng không có nghĩa vụ kể chuyện riêng tư cá nhân."

Tay Thẩm Thiên Trản đang gõ bàn phím chợt dừng lại, không dám tin liếc nhìn anh ta một cái: "Cậu cứ như vậy mà bị cô ta lừa?"

Tô Tạm thở dài một hơi, miệng nhả ra mùi hương: "Quả nhiên em chỉ thích hợp làm phú nhị đại, không làm gì khác ngoài tiêu tiền."

Thẩm Thiên Trản điều chỉnh xong bản cuối cùng, nhìn lên nhìn xuống một chút rồi lặng lẽ thêm vào một khoản ở bên A —— trong lúc hợp tác, bên A sẽ không đe dọa bất kỳ lợi ích hay ước định ban đầu của cả hai bên, không được ép buộc bên B làm trái quy tắc liên quan đến tình cảm riêng tư.

Lập tức lưu lại rồi gửi đi.

Làm xong những việc này, Thẩm Thiên Trản rốt cuộc cũng rảnh rỗi, cô nhấp một ngụm cà phê Geisha mà Tô Tạm gửi gần đây, lương tâm phát giác mới an ủi vài câu: "Cậu cũng không phải là không làm được gì, bản lĩnh đầu thai này người bình thường thật sự học không được."

Tô Tạm khóc không ra nước mắt, tiếp tục nằm xuống: "Kết quả ban đầu của buổi thử vai với đạo diễn Lôi rất tốt, bận trước bận sau, nỗ lực nhiều như vậy, cố gắng nhiều như vậy, cuối cùng scandal nổ ra, giờ chỉ nhận được một câu rằng có cơ hội lại hợp tác."

Thẩm Thiên Trản khinh thường: "Có phải chị đã dạy cậu rằng muốn bảo trì khoảng cách thích hợp với nghệ sĩ, để cho cô ấy chút không gian riêng tư thì điều kiện tiên quyết là cô ấy phải đủ tin tưởng cậu, đủ nghe lời cậu?"

Thiên Đăng chưa bao giờ quản nghiêm hay khống chế nghệ sĩ, luôn tự do dân chủ, hòa khí sinh tài.

Hết lần này đến lần khác, sau khi cô rời khỏi Hướng Thiển Thiển, cô ta liền giống như ngựa hoang đứt cương, kéo cỡ nào cũng không trở lại.

Thiên Đăng có lỗi với cô ta? Không có.

Tô Tạm có lỗi với cô ta? Cũng không có.

Trong tay Tô Tạm chỉ dẫn dắt một người nghệ sĩ là Hướng Thiển Thiển, đảm nhiệm chức vụ quản lý kiêm công tử lớn của nhà giàu, cậu ta đối đãi với Hướng Thiển Thiển như châu như báu, tiền lương mỗi tháng cũng trích ra một nửa để giúp cô ta kéo tài nguyên.

Cộng thêm việc thân phận Tô Tạm là thái tử của Thiên Đăng, về phương diện tài nguyên ở Thiên Đăng hoàn toàn là nghiêng về phía cô ta. Cũng không biết rốt cuộc cô ta có cái gì không hài lòng mà liều mạng như vậy.

Ánh mắt Thẩm Thiên Trản rơi vào khuôn mặt thảm thương của Tô Tạm, bất đắc dĩ đành cho cậu ta một lời nhắc nhở: "Cậu đi tra xem khoảng thời gian này Hướng Thiển Thiển hợp tác với bên nào mà đã nghênh mặt rồi? Cô ta tìm chỗ dựa, cũng không có khả năng mù quáng mê muội, nhất định sẽ có nơi đòi hỏi quà cáp hay gì đó khác, không phải nhà ai cũng mở từ thiện đâu."

Ánh mắt Tô Tạm sáng lên giống như đẩy ra mây mù tìm lại được ánh sáng, cậu ta nhảy cẫng lên rồi ùa ra khỏi phòng như cơn bão.

Cùng lúc này, WeChat của Thẩm Thiên Trản vang lên một tiếng nhỏ.

Cô mở khóa vào xem.

Nick WeChat của Quý Thanh Hòa từ lúc được thêm vào danh sách liền không có tin tức giờ lại giống như xác chết vùng dậy.

Anh hỏi: "Câu "Trong lúc hợp tác, bên A sẽ không đe dọa bất kỳ lợi ích hay ước định ban đầu của cả hai bên, không được ép buộc bên B làm trái quy tắc liên quan đến tình cảm riêng tư", vậy "Tình cảm riêng tư" cụ thể là chỉ phương diện gì?"

Máy tính vẫn chưa đóng, Thẩm Thiên Trản rơ chuột lên xuống xem trang thứ tư của hợp đồng, nơi khuất nhất vừa tăng thêm một điều khoản.

Cặp mắt kia của Quý Thanh Hòa chắc là mắt chó rồi, như thế tặc.

Cô cắn ngón tay, sau khi suy nghĩ khoảng ba phút mới trả lời: "Điều kiện thỏa "Tình cảm riêng tư" hẳn là số người trong không gian kín không được ít hơn ba, khoảng cách không được âm." Gửi xong, Thẩm Thiên Trản kiểm tra mấy lần mới bổ sung: "Nếu như cần biết chi tiết hơn về điều khoản này, Quý tổng có thể phản hồi ý kiến điều chỉnh cho trợ lý của tôi."

Thẩm Thiên Trản nghiêm túc gõ dấu ngắt câu, cô nhìn kỹ một chút, nhịn không được mà giơ ngón tay cái cho bản thân.

Ám muội nhưng không thấp kém, uyển chuyển nhưng không mất mạnh mẽ, câu trả lời này của cô hoàn toàn có thể đưa vào bộ kỹ năng "Hướng dẫn cậu ấm cách từ chối quy tắc ngầm cấp tốc", chuyên cung cấp Tô Tạm học tập và ứng dụng.

Nhưng mà… Ánh mắt cô rơi vào khung chat nhỏ với Quý Thanh Hòa, khẽ xì một tiếng —— Cái tật biết rồi mà còn cố hỏi này của Quý Thanh Hòa đúng là xấu mà.

Trước kia là biết rõ chỗ mẫn cảm của cô mà vẫn muốn chọc vào.

Hiện tại là biết rõ cô kiêng kị nói chuyện tình cảm thì thỉnh thoảng lại muốn giúp cô tạo thêm ấn tượng.

Không làm chó thật quá đáng tiếc.

——

Thẩm Thiên Trản chờ một chút, thấy Quý Thanh Hòa có vẻ không có ý định trả lời thì dứt khoát khép lại máy tính, chờ tan làm.

Buổi tối có một bữa tiệc, vốn dĩ sắp xếp vào 22 giờ nhưng phút cuối đạo diễn có việc nên cho hoãn lại, đến sáng nay đối phương mới thông qua Wechat xác định lại thời gian.

Đối với việc phút cuối thay đổi Thẩm Thiên Trản đã không còn thấy kinh ngạc, trước đó công ty có một hạng mục, vì để cân đối thời gian của nguyên tác và biên kịch nên đã điều chỉnh ròng rã gần hai tháng mới đưa người sang họp mặt.

Một bữa cơm kéo dài ba giờ, chỉ vì ba giờ này mà cô và Kiều Hân đợi đến hai tháng.

Mắt thấy thời gian hẹn càng ngày càng gần, Thẩm Thiên Trản đứng dậy đi trang điểm lại.

Từ trước đến nay cô đối với dáng vẻ của bản thân đều rất chú trọng, ngay cả sợi tóc cũng phải chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, vẻ ngoài có thể so với nghệ sĩ đi thảm đỏ hay chụp bìa tạp chí.

Tô Tạm nhìn cô trang điểm lại, từ nhỏ cậu ta đã trưởng thành trong đóng đồ con gái nên không giống như bọn trai thẳng hoàn toàn không hiểu gì về trang điểm. Có đôi khi Thẩm Thiên Trản vừa cầm hộp phấn má hay phấn mắt thì cậu ta có thể lập tức phân biệt được loại cọ chuyên dụng và lấy đưa ra.