Chương 31

Quý Thanh Hòa nhướng mày, Thẩm Thiên Trản sợ ba ba cảm thấy đắng bèn nhỏ giọng hỏi thăm: "Không hợp khẩu vị? Tôi đổi cho anh ấm khác nhé?"

Quý Thanh Hòa ngước mắt nhìn cô, Thẩm Thiên Trản sợ ba ba khó chịu, cô sửa sang lại dáng vẻ một chút, thiếu chút nữa là đã lấy phấn ra dặm lại, giữ vẻ ngoài mỹ lệ tinh xảo của bản thân để có thể cung cấp cảm nhận tốt đẹp cho kim chủ ba ba khi đàm phán.

“Tô Tạm là trợ lý của em?” Quý Thanh Hòa khẽ hắng giọng, đầy ý vị nói: “Em đào tạo ra một người vô cùng đặc sắc.”

Thẩm Thiên Trản nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, cô nói thầm: “Chỉ là làm sinh động bầu không khí mà thôi.” Suy nghĩ một chút, cô nhịn không được mà biện giải cho mình: "Đa số vẫn là Tô Tạm tự học, mà lại học cái tốt không học cái xấu, chỉ là một chút đức độ của tôi cũng không kế thừa được, chuyên môn chọn những thói quen xấu."

Cô nâng cổ tay nhìn đồng hồ, rõ ràng không muốn lãng phí thời gian cho những việc râu ria không liên quan, hai con ngươi cô sáng rực nhìn chằm chằm vào anh: "Quý tổng muốn bàn chuyện hợp tác làm cố vấn đặc biệt trước hay bàn chuyện đầu tư trước?"

Quý Thanh Hòa đối mặt với cô hai giây, anh nhắc nhở: "Biện pháp xử lý?"

Thẩm Thiên Trản áy náy không thể quên, cô hỏi lại: "Vậy điều kiện của Quý tổng?"

Anh không phải người dây dưa dài dòng, Thẩm Thiên Trản cũng vậy.

Hai người nói chuyện xoay quanh về việc hợp tác. Lúc mới bắt đầu còn có thể cảm thấy thú vị, nhưng lâu dài lại chỉ dẫn đến chán ghét.

Thấy tốt thì lấy làm đạo lý, hai bên đều biết rõ lẫn nhau.

Quý Thanh Hòa không thừa nước đυ.c thả câu, đầu ngón tay nhẹ nhàng đặt bên tách trà, anh nói: "Một là việc nghệ sĩ dưới trướng quý công ty xâm hại danh dự của tôi và Bất Chung Tuế, em có nên cho tôi một lời giải thích không?"

Thẩm Thiên Trản nhíu mày, âm thầm oán: vậy mỗi ngày anh đều mở miệng nói muốn tưới nước cho hoa mẫu đơn thì không sợ làm hư hình tượng sao? Đàn ông chó một khi đã “Tiêu chuẩn kép(*)” thì gì cũng không buông tha.

(*) Tiêu chuẩn kép: thiên vị.

Oán thầm cũng chỉ là oán thầm, sắc mặt Thẩm Thiên Trản lộ vẻ khiêm tốn nghe dạy bảo, thậm chí thần sắc vô cùng hổ thẹn, giọng nói sa sút trả lời: "Chắc chắn rồi, tôi đang điều tra, nhất định sẽ cho Quý tổng một công đạo. Sau này cũng sẽ không cho phép loại chuyện này phát sinh lần nữa. Vậy thứ hai là gì?"

Hiếm khi Quý Thanh Hòa thấy được bộ dạng nhu thuận của cô, ánh mắt hơi nhạt, ngay cả bản thân cũng không biết lúc này khóe mắt đã ẩn ẩn vài phần ý cười: "Thứ hai là việc liên quan đến tôi, Chế tác Thẩm không được phép mượn tay người khác, nhất định phải tự mình đi làm."

Thẩm Thiên Trản từng ký kết với vô số nghệ sĩ khó chiều, vì vậy cô không nghĩ yêu cầu này của Quý Thanh Hòa có gì đặc biệt, cô thầm nghĩ mấy giây, cô nghiêm túc suy nghĩ vài giây rồi cẩn thận hỏi lại: "Bao gồm cả đi lại, ăn uống và chỗ ở?"

Giai đoạn đầu chắc chắn sẽ mời cố vấn đặc biệt tham gia xây dựng kịch bản, đưa ra những nhận xét chuyên môn cho đoàn đội, sau này khi tiến vào giai đoạn hậu kỳ cũng cần tham khảo ý kiến anh. Thậm chí là dàn cảnh đóng phim hay thao tác ở hiện trường cũng cần Quý Thanh Hòa chỉ đạo.

Nghĩ như vậy, Thẩm Thiên Trản càng gấp gáp, cô hỏi: "Không phải anh cho tôi cách liên lạc với trợ lý anh sao? Tôi sẽ lập tức cùng anh ta soạn ra một bản hợp đồng chi tiết."

Cô nêu ví dụ: "Chỉ có hợp đồng mới có thể đưa ra những điều khoản ràng buộc lẫn nhau, giữ gìn lợi ích của hai bên. Tôi phải xác định có thể ký với anh bao nhiêu ngày, lịch trình của anh ảnh hưởng đến công tác chuẩn bị cho giai đoạn đầu của tôi." Thấy Quý Thanh Hòa giống như không hiểu, Thẩm Thiên Trản quyết định nói thẳng: "Anh quá đắt, kinh phí trước mắt có hạn, tôi đã bỏ tiền ra ký với anh thì phải ép đến không còn nước mới thôi."

Quý Thanh Hòa không nói gì.

Nét mặt anh nhìn qua có chút khó nói hết trong một lời.

Thẩm Thiên Trản rất vui với việc bản thân thành công trấn áp Quý Thanh Hòa cô chậm rãi nói: "Đương nhiên, nếu như Quý tổng không muốn bị sử dụng với cường độ như vậy thì có thể giảm giá một chút." Dứt lời, cô cong môi cười một tiếng, nụ cười vừa giảo hoạt vừa tà mị.

Anh cho là tôi đang nói đùa sao? Không, tôi chỉ là trả giá thôi.

——

Sau khi đạt thành hợp tác sơ bộ, Thẩm Thiên Trản lập tức chạy về công ty bảo Kiều Hân liên lạc với trợ lý của đối phương, nhanh chóng soạn hợp đồng để phòng Quý Thanh Hòa hối hận.

Thủ tục là phải làm, chuyện đã hứa cũng phải làm.

Thẩm Thiên Trản giao thiệp rộng, nhiều tài nguyên, quan hệ của cấp dưới với các tài khoản quảng cáo nhiều vô số, rất nhanh đã tra được người ngày đó vạch trần "Kim chủ bóng đêm" của Hướng Thiển Thiển. Nhưng trước mắt nếu muốn biết thân phận thật sự của kẻ nặc danh còn cần phải đưa đi tố tụng từng bước.

Thẩm Thiên Trản đợi không được, cô tạm thời bỏ qua con đường tắt này, tạo áp lực lên Tô Tạm.

Từ sau khi giao Hướng Thiển Thiển cho Tô Tạm, cô chưa từng trực tiếp nhúng tay quản lý chuyện của cô ta. Chỉ khi Tô Tạm bất lực, mới có thể lựa thời cơ thích hợp mà tham dự, như vậy sẽ giữ được quyền chủ động cho bản thân.

Hai ngày nay Tô Tạ vì điều tra chuyện này mà sứt đầu mẻ trán.

Mặc dù chuyện xấu của Hướng Thiển Thiển vừa tuôn ra Thiên Đăng kịp thời gỡ hot search xuống nhưng vẫn không ngăn được phía bên đối thủ ra tay hắt nước.

Cũng may ban đầu có cư dân mạng vạch trần số ảnh kia độ phân giải quá cao, bình thường Quý Thanh Hòa lại quá kín tiếng, cũng không gây nên chấn động mạnh. Sau đó bọn họ cũng phát hiện tin tức tuôn ra phần lớn cũng chỉ là tin đồn thất thiệt, không liên quan gì với Quý Thanh Hòa.

Manh mối không ngừng đứt đoạn, muốn có điểm đột phá đã khó nay lại càng thêm khó.

Đến nỗi hai ngày này mỗi khi Tô Tạm trông thấy cuộc gọi từ Thẩm Thiên Trản liền phải bức tóc rối rắm một phen.

Cậu ta phờ phạc ngồi phịch trên ghế salon trong phòng làm việc của Thẩm Thiên Trản, vô cùng đáng thương: "Em thật sự không tra được, lần này đăng thông báo toàn mạng mà cũng không nhìn ra là nhà nào ném đá giấu tay."

Thẩm Thiên Trản đang xem trang thứ ba trong bản hợp đồng mà trợ lý Quý Thanh Hòa vừa trả lại.