Chương 8: Nhất định phải đứng đầu

Sáng sớm hôm sau, các đàn anh trong hội sinh viên đã đến ký túc xá của tân sinh viên để phát số phòng thi cho mọi người.

Các tân sinh viên sau khi lấy số báo danh, đã vào phòng thi để chuẩn bị cho kỳ thi này.

Ngay sau đó chuông reo, giáo viên và cán bộ hội học sinh cùng nhau vào phòng thi để phát bài thi cho mọi người.

Ôn Hạ Vi ngồi ở hàng thứ hai bên cửa sổ, nhận lấy tờ giấy kiểm tra, sau khi đọc lướt qua, cảm thấy rất tự tin tất cả đều nằm trong khả năng của mình.

Tân Niên cũng ở trong phòng thi này, hắn ngồi ở hàng thứ hai ở cuối cùng, sau khi nhìn qua đề thi, hắn biết rõ, bài này đối với hắn rất dễ dàng.

Anh ấy luôn ghi nhớ kế hoạch trở thành một người bình thường của mình, vì vậy anh ấy đã lên kế hoạch cố tình phạm một vài lỗi để có thể vượt qua kỳ thi ở mức gần như trung bình.

Hắn vừa cầm bút lên viết, trong đầu đột nhiên lướt qua một thanh âm khác.

[Câu này chỉ cần nối điểm B với điểm C rồi, chọn C ]

[Để chứng minh PM vuông góc với AB trong câu hỏi này, ta phải chứng minh...]

[Sau khi tìm được giá trị P trong câu hỏi này, ta có thể tìm được phương trình parabol...]

Ôn Hạ Vi thực sự đã nêu ra các bước giải đề trong đầu!

Tần Niên vốn định cố ý làm sai, nhưng khi nghe các bước giải, anh không thể không viết đáp án chính xác.

Anh bất lực ngẩng đầu nhìn Ôn Hạ Vi..

Lúc này, Ôn Hạ Vi đang ngồi ngay ngắn, gió từ cửa sổ thổi vào nhẹ nhàng lay mái tóc dài của cô, dáng vẻ nghiêm túc trả lời câu hỏi của cô đẹp như tranh vẽ.

Một số nam sinh cạnh chỗ ngồi của cô ấy nhìn chăm chăm vào Ôn Hạ Vi một cách ám ảnh.

...Mấy người đã làm xong chưa? Ôn Hạ Vi đã gần làm xong rồi! Tần Niên thực sự muốn lớn tiếng chất vấn họ.

Anh bất đắc dĩ nhìn tờ đáp án của mình, không thể cứ như vậy bị Ôn Hạ Vi quấy rầy.

Anh ấy vội vàng, cố tình sửa một số câu trả lời mà anh ấy đã viết vừa rồi.

Một giờ sau, chuồng reo.

Giám khảo lấy đi tất cả các phiếu trả lời của tân sinh viên, mà các tân sinh viên lần lượt rời sân.

Sau khi giám khảo xáo trộn số thứ tự của tất cả các bài thi, họ lập tức đưa chúng cho tất cả các thành viên của Hội sinh viên có mặt để chấm bài.

Trong hành lang, có người xì xào bàn tán: "Thi một bài nhận điểm luôn, thi không tốt, chẳng phải sẽ ảnh hưởng tâm trạng sao”

"Có thể là ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu. Nhưng những người xuất sắc nhất định phải có tâm lý tốt. Cho dù cậu làm bài không tốt cũng không thể bị ảnh hưởng"

“Trường này đúng là biếи ŧɦái."

Ôn Hạ Vi yên lặng ngồi trên chiếc ghế dài dưới gốc cây bên ngoài lớp học và chờ đợi.

Hai mươi phút sau, kết quả của tất cả học sinh trong môn học này được hiển thị trên màn hình lớn ở quảng trường của trường.

Ôn Hạ Vi đứng dậy định đi qua xem một chút.

Ngay sau đó, một học sinh nhanh chóng quay lại sau khi nhìn được điểm.

Khi nam sinh đi ngang qua Ôn Hạ Vi, hắn đang tán gẫu với bạn mình: "Tớ nói mà người đứng nhất phải là Cố Minh Ngạn. Anh ta là từ nhỏ đã thiên tài với bộ não như máy tính, anh ấy còn đã lên TV từ khi còn nhỏ."

Ôn Hạ Vi dừng lại và ngạc nhiên nhìn người nói.

Cái gì? Đầu tiên không phải là cô ấy? !

Cách đó không xa, Tần Niên cũng nghe được hai người nghị luận.

Anh cũng phân vân.

Anh ấy đã nghe hết các bước giải và đáp án từng câu hỏi của Ôn Hạ Vi đều chính xác, và như vậy sẽ là điểm tuyệt đối, làm sao có thể xảy ra sai sót được?