Chương 18

"Du ca, thế nào, tên đó đẹp trai giống như anh, hơn nữa còn học chung một lớp, có phải là anh cảm thấy rất khó chịu không? Nhưng mà nhìn hắn có cảm giác rất lịch sự, nghiêm túc, sợ là tay trói gà còn không chặt, cũng không biết khi bị đám người Thân Lộ kia gặp được, có phải sẽ bị ức hϊếp hay không?"

Thân Lộ chính là học sinh lớp bên cạnh, cũng giống như Lạc Du, lúc đi học toàn là ngủ, còn không ít lần đánh nhau, trốn học. Hắn thích nhất chính là khi dễ học sinh mới tới, nhìn lịch sự văn nhã giống Khương Dục vậy.

Lạc Du hừ lạnh một tiếng.

"Còn chưa biết người nào sẽ bị đánh đâu."

Xem tình hình tối hôm qua, nếu như gặp phải Thân Lộ, thì Thân Lộ mới đúng là người bị đánh.

Nói xong, cậu nằm bò trên bàn, ở trong lòng âm thầm bất mãn với Uông Minh Viễn, chuyển trường thì cứ chuyển trường, chuyển đến lớp nào cũng được, tại sao lại phải chuyển đến lớp của cậu chứ?

Giây tiếp theo, trong tiếng kinh hô của Bàng Bạch, chỗ ngồi bỏ trống hai năm bên cạnh Lạc Du phát ra tiếng động, một thân ảnh cao lớn ngồi xuống, che hết ánh sáng phía trước.

Lạc Du ghé vào trên bàn, thong thả mà nhấc lên mí mắt, thấy được Khương Dục đang ngồi bên cạnh cậu.

Anh ngồi ghiêm chỉnh, bàn tay khớp xương rõ ràng đem đồ dùng trong cặp ra bỏ lên trên bàn, nhắm mắt làm ngơ đối với sự kinh ngạc và cảnh cáo trong mắt Lạc Du.

Nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh, không quan tâm đến bất cứ thứ gì của anh, Lạc Du cảm thấy rất phiền.

Cậu ngồi dậy, đập bàn nổi giận nói: "Ai cho phép cậu ngồi ở đây!"

Khương Dục liếc nhìn cậu, rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt, vẻ mặt vẫn như cũ đạm mạc.

"Nếu tai của cậu bình thường thì sẽ không hỏi như vậy."

"Tôi……"

Lạc Du đập bàn đứng dậy, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, liền nghe được âm thanh ôn nhuận, không chút cự tuyệt của Ninh Yến truyền từ trên bục giảng tới.

"Em tỉnh vừa đúng lúc, bạn học mới còn chưa nhận sách giáo khoa, em cho bạn học xem đi."

Lạc Du xoay người phản bác.

"Cho hắn xem rồi em xem cái gì?"

"Lạc Du, thầy làm chủ nhiệm của em hai năm, từ lúc nhận sách về em viết tên lên, em có bao giờ dùng đâu? Hơn nữa, thầy có nói là không cho em xem đâu, hai đứa có thể xem chung mà, em kích động làm cái gì."

Vì muốn chứng minh bản thân không thể dùng chung sách với người khác, buổi sáng ngày đầu tiên khai giảng, Lạc Du chống cằm, ngồi nghe giảng cả tiết.