Chương 7

Trương Tuyết Minh nhíu mày một cái Trong xe bao trùm bởi tiếng thông báo tình trạng giao thông, có chút yên bình, nhưng hơi ồn, tiếng điều hòa chạy nhỏ vụn thổi ra, từng đợt truyền vào tai, khiến lòng phiền muộn.Tống nhân hắc hắc thêm mắm thêm muối bên cạnh, “Này này này lão Trương, tôi nói cho cậu biết, những thứ như FLAG này, đừng lập lung tung. Vốn dĩ cậu không có ý nghĩ như vậy, nhưng cuối cùng sẽ thành sự thật tôi quen mấy đứa bạn, cứ lập FLAG là sẽ nổ. Thực sự rất thảm, .”

Trương Tuyết Minh nghiêng đầu, khó hiểu nhìn nhìn Tống nhân, bỗng nhiên cười, một tay đặt lên cửa sổ xe, chống đầu nói: “Vậy bây giờ tôi lập flag cho cậu thông minh hơn nha”

Tống nhân buột miệng thốt ra: “Ồ thật vậy chăng, lão trương, anh em tốt, lập FLAG cũng không quên hẹn ước cho tôi.”

“……” Trương Tuyết Minh không nỡ nhìn thẳng quay đầu đi lập FLAG quả nhiên sẽ nổ banh

Trở lại trường.

Môn Trương Tuyết Minh phải thi lại bắt đầu lúc hai giờ ba mươi chiều, còn nửa giờ nữa.

Tống nhân sợ nóng, vào đến cổng trường liền chạy về ký túc xá với vận tốc ánh sáng ngồi điều hòa vậy Trương Tuyết Minh thong thả ung dung đến phòng học, lúc đi ngang qua sân bóng thì bị một nam sinh chặn đường lại Là một Omega nhỏ mỏng manh mềm mại, nhập học cùng năm với hắn, nhưng lại thấp hơn hắn gần một cái đầu do ảnh hưởng của gen AO.

“Bạn học Trương à đây là vé tham gia buổi biểu diễn của câu lạc bộ chúng tôi vào ngày mai, mời cậu đến xem.”

Omega nhỏ gương mặt hồng hồng hai tay giơ tấm vé, nhìn cũng không dám nhìn hắn, vùi đầu xuống ngực.

Trương Tuyết Minh cúi đầu nhìn cậu ta một cái, hoài nghi cậu ta có ngẩng đầu, cũng chỉ cao đến xương quai xanh hắn thôi.