Chương 2: Côn ŧᏂịŧ thô to nhét vào hoa huyệt (H)

"Lão…Lão sư... Không cần... A ..." Nghiêm Mộc Mộc xấu hổ muốn ôm chặt hai chân, nhưng lại bị người đàn ông mở ra đùa bỡn lỗ nhỏ không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngón tay thon dài mảnh khảnh đẹp mắt nhưng lại không ngừng chét vào hoa huyệt chặt chẽ trêu đùa cô.

“Bạn nhỏ Nghiêm, em cứ mυ"ŧ lấy như vậy…em thích lắm phải không?” Cảm giác được trong cơ thể không ngừng mυ"ŧ chặt lấy ngón tay anh, Cố Ngữ Hãn đôi mắt sâu thẳm tối sầm lại, cười nhẹ rút ngón tay ra, xoay người đem chân thiếu nữ càng mở rộng hơn.

“A…” Cảm giác được ngón tay bị rút ra khỏi cơ thể, Nghiêm Mộc Mộc khó chịu rêи ɾỉ, cắn môi nhìn động tác của người đàn ông với đôi mắt mờ mịt, “Tiểu bảo bối, có biết đây là cái gì không?”

Đem du͙© vọиɠ cương lên phóng thích ra ngoài, côn ŧᏂịŧ của người đàn ông dày như cánh tay em bé ngay lập tức hiện ra trước mặt thiếu nữ sau khi cương cứng, Nghiêm Mộc Mộc sợ hãi quên cả phản ứng.

Côn ŧᏂịŧ thô dài đến đáng sợ, trên thân là những mạch máu căng phồng nhìn vô cùng kinh hãi, thoạt nhìn thạt dị thường to lớn, qυყ đầυ to giống như trứng ngỗng, vừa to vừa dài như vậy nhét vào trong cơ thể... Nghiêm Mộc Mộc thậm chí không dám nghĩ tới...

"A… Đừng… A..." Cảm giác được côn ŧᏂịŧ nóng bỏng chống đỡ tại hoa huyệt không ngừng cọ sát, Nghiêm Mộc Mộc cuối cùng cũng có phản ứng, giãy dụa muốn thoát khỏi sự khống chế của nam nhân, nhưng tất cả sức lực của cô gái không bằng của người đàn ông.

"Không phải nói thích anh sao ..." Cố Ngữ Hãn đè cô gái xuống dưới thân mình, giọng nói gợi cảm của anh thì thầm bên tai cô, "Vậy để cho anh đi vào ..." Nhìn thấy cô gái quên mất vùng vẫy, Cố Ngữ Hãn nở một nụ cười hài lòng, qυყ đầυ nóng bỏng áp vào cửa huyệt chặt chẽ của cô gái và bắt đầu từ từ tiến vào…

"Ưʍ...A... Đừng…Đau quá..." Âʍ ɦộ mềm mại chặt chẽ chỉ nhét được vào qυყ đầυ to lớn, Nghiêm Mộc Mộc cũng không chịu được mà thân thể run lên, đau đớn kêu lên, đôi mắt ửng đỏ bắt đầu trở nên ươn ướt "A ..."

Cố Ngữ Hãn hôn lên nước mắt của cô gái từng chút một, hai tay nhu hòa phủ lên da thịt mềm mại cố gắng để cô giảm bớt đau đớn, cảm thấy Nghiêm Mộc Mộc dần dần bắt đầu chấp nhận bản thân mình, liền thừa dịp thiếu nữ động tình mà một lần đi…

Côn ŧᏂịŧ thô to trong chốc lát đã cắm sâu vào hoa huyệt chặt chẽ của cô gái, chỉ để lại một nửa côn ŧᏂịŧ nhỏ và hai túi trứng dái nặng trĩu bên ngoài.

"A ... Không nên… Đừng nhét như vậy ... A...Ưm…A..." Nhận thấy người đàn ông còn muốn đẩy sâu côn ŧᏂịŧ vào, quy dầu to lớn đã đè lên tử ©υиɠ nhỏ của cô rồi, nếu đen hết cả côn ŧᏂịŧ cắm vào…

Nghĩ đến đây, Nghiêm Mộc Mộc sợ tới mức bắt đầu yếu ớt giãy dụa, cánh tay mảnh khảnh không ngừng ra sức đẩy người đàn ông trên người mình ra.

"Ư ...A... Không muốn... Từ bỏ ...A… Muốn hỏng mất…A ..." Cô gái dưới thân không ngừng giãy dụa, Cố Ngữ Hãn cũng biết rằng Nghiêm Mộc Mộc chỉ vừa mới phá trinh, thật sự không thích hợp để bắt đầu làʍ t̠ìиɦ bây giờ, nhưng anh không muốn để tiểu huynh đệ của mình ủy khuất, vì vậy anh nắm lấy bàn tay của cô gái, nắm lấy côn ŧᏂịŧ lộ ra bên ngoài, một phát đâm sâu vào hoa huyệt nhạy cảm chặt chẽ…

"Tiểu Mộc Mộc, ngày hôm qua cũng không nói như vậy... hôm qua em chủ động để tôi đút sâu hơn, mạnh hơn như thế này..." Cố Ngữ Hãn nâng hai chân của Nghiêm Mộc Mộc lên cao hơn, côn ŧᏂịŧ to dài càng lúc càng đâm vào tử ©υиɠ mềm mại của cô gái một cách nặng nề, nhưng sau một vài cú đâm, Nghiêm Mộc Mộc không thể chịu đựng được cơn cực khoái, trong hoa huyệt không ngừng co rút đè chặt côn ŧᏂịŧ, để Cố Ngữ Hãn không chịu nổi gầm nhẹ một tiếng.

"A..." Người đàn ông va chạm càng lúc càng nhanh, khi qυყ đầυ to lớn lại va vào tử ©υиɠ nhỏ bé mềm mại của cô gái, chônga đỡ thật sâu rồi dừng lại bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi lấp đầy tử ©υиɠ nhỏ bé của cô gái…

Có một nửa tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực như chảy ra ngoài, không ngừng tràn đầy tử ©υиɠ của Nghiêm Mộc Mộc, khiến cô gái hoàn toàn mềm nhũn chịu đựng nam nhân bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên…