Chương 43

Khiến Thành Hựu không nghĩ đến đó là đến giữa trưa Tống Thiến thiến lại mời cậu ăn cơm, cũng không phải cô ấy chưa mời bao giờ, nhưng vừa rồi rõ ràng Tống Thiến nói chuyện với Tống Cẩm Trình rất vui vẻ.

Khi ăn cơm, cô ấy lại khóc.

Thành Hựu có chút khó hiểu nhanh chóng rút khăn giấy đưa cho người ta, nhưng sau khi nghe thấy Tống Thiến Thiến nói cậu lại càng khó hiểu hơn.

Cái gì gọi là Tống Cẩm Trình chủ động thừa nhận mình có người yêu thích, thừa nhận hắn mua băng vệ sinh cho người kia.

“Thành Hựu, càng quá mức hơn đó là cô gái kia còn không thích cậu ấy ô ô ô, sao lại có người không biết quý trọng như vậy, tôi muốn biết người kia trông như thế nào mà có thể khiến cậu ấy si tình như vậy.”

Thật không dám giấu giếm, ở ngay trước mặt cậu.

“Thành Hựu, có phải là tôi hết hy vọng rồi không…Ô ô ô.”

Mắt Tống Thiến Thiến đẫm lệ mông lung nhìn Thành Hựu, sau đó cô ấy càng khổ sở hơn.

“Thành Hựu, tôi đã như vậy rồi thế mà cậu còn cười.”

“A? Tôi có cười sao?”

Thành Hựu nâng mặt mình, đột nhiên cậu có chút sướиɠ, loại sung sướиɠ này thậm chí còn bao phủ qua việc Thành Hựu sợ làm gay.

“Cậu đang cười!”

“Cậu biết tôi thích cậu mà, lúc này chắc chắn là vận may đến với tôi rồi.”

Sao Thành Hựu có thể dốc lòng an ủi, cậu làm thẳng nam liếʍ cẩu đủ rồi, bây giờ nhìn khuôn mặt từng khiến mình động tâm của Tống Thiến Thiến, Thành Hựu cũng không còn cảm xúc gì nữa, ngược lại khi nhớ đến bộ dáng Tống Cẩm Trình chăm sóc mình, mặt mày thanh lãnh như họa, đẹp vô cùng.

Tống Thiến Thiến cho rằng Thành Hựu đang dỗ dành mình, bị cậu chọc cười.

“Ngày kia được nghỉ, cậu có muốn ra ngoài chơi không, tôi muốn thay đổi tâm trạng một chút.”

Mỗi tuần đều sẽ được nghỉ hai ngày cuối tuần, Thành Hựu nghĩ đến khi đó hẳn là mình sẽ không bận nên đã đáp ứng.

Buổi tối về nhà, Thành Hựu thấy mẹ mình đang tìm đồ.

“Mẹ, ngài đang tìm cái gì vậy?”

“Hai ngày trước mẹ mới mua một cái quần, đặt ở trong tủ quần áo mà bây giờ không tìm thấy.”

Mẹ Thành Hựu cũng không có mặt mũi nói đó là qυầи ɭóŧ, nhưng cậu vừa nghe đã biết, giả vờ nói mình cũng không nhìn thấy rồi trở về phòng.

Thành Hựu đến tháng ba ngày là hết, khiến cậu thoải mái nhẹ nhàng thơ ra vì kỳ sinh lý hết trước ngày nghỉ một ngày.

Ba ngày này Thành Hựu không nói gì với Tống Thiến Thiến, cũng không đưa đồ ăn cho cô ấy nữa.

Vốn dĩ cậu nghĩ nếu Tống Cẩm Trình đã nói những lời kia thì sẽ tìm đến mình, nhưng ngẫm lại thì cũng không có khả năng lắm, bên ngoài không ai biết quan hệ giữa hai người bọn họ đã hòa hoãn lại, Tống Cẩm Trình không chủ động đến, Thành Hựu cũng không thể chủ động đi tìm hắn được, như vậy mấy lời lúc trước cậu nói còn không phải đắm rắm sao.

Ngày nghỉ hôm đó, lúc rời giường Thành Hựu thu được tin nhắn, Tống Thiến Thiến hẹn cậu đi công viên nước chơi.

Nữ thần tình cảm mãnh liệt ướt thân bên mình cả ngày, Thành Hựu phát hiện ra thế mà bản thân mình không hề gợn sóng, dươиɠ ѵậŧ không có một chút phản ứng nào, lòng cũng không hề xúc động.

Cậu cũng đã hiểu ra rồi, chỉ là có muốn chọc phá lớp giấy này hay không thôi.

Đại khác là tự tôn của thẳng nam đang chống cự lại cảm xúc chân thật, nɧu͙© ɖu͙© thoải mái khiến lý trí giao động, mà người công hãm Thành Hựu lại quá ôn nhu.