Chương 2

“Cậu nói xem có cậu ta có tật xấu gì không, nơi đó không được, bị lãnh cảm?”

Thành Hựu lẩm bẩm.

Triệu Văn Thanh giật giật khóe miệng nháy mắt với cậu.

“Một cô gái đáng yêu như Tống Thiến Thiến suốt ngày lắc lư trước mặt Tống Cẩm Trình thế mà cậu lại không động tâm.”

Thanh Hựu không thể tin nổi, càng chắc chắn rằng Tống Cẩm Trình bị lãnh cảm.

Tống Thiến Thiến thổ lộ với hắn nhưng đã bị cự tuyệt, làm sao cậu có thể không ghét Tống Cẩm Trình, mẹ nó vậy mà hắn lại bị lãnh cảm.

Thứ mình cần mà người ta lại không muốn, nghĩ đến là khó chịu.

Triệu Văn Thanh ho khan hai tiếng, Thành Hựu cảm giác có tầm mắt dừng trên người mình, quay đầu lại thì thấy Tống Cẩm Trình.

Cho dù Thành Hựu nhìn hắn không vừa mắt, nhưng lại không thể không thừa nhận Tống Cẩm Trình lớn lên rất đẹp, không phải là cái loại đẹp nữ tính, theo Tống Thiến hình dung là chính nhân quân tử, ôn nhuận như ngọc, lúc nghe thấy mấy từ này Thành Hựu xuýt nữa đã nôn luôn.

Nói xấu sau lưng người khác bị chính chủ nghe được, Thành Hựu không sợ, cậu khıêυ khí©h nhìn về phía Tống Cẩm Trình.

“Tôi nói không sai đúng không Tống Cẩm Trình.”

Thành Hựu không chỉ nói sau lưng, mà còn nói trước mặt hắn.

Tống Cẩm Trình lạnh lùng nhìn cậu một cái rồi xoay người rời đi.

“Người ta còn không thèm phản ứng cậu.”

“Cậu còn muốn tôi và cậu ta cãi nhau sao, hay muốn chúng tôi đánh một trận?”

“Nói cũng đúng, nhưng mà một mình cậu ta đến đây, vậy Tống Thiến Thiến không ở cùng với Tống Cẩm Trình sao?”

“Đúng, để tôi hỏi một chút.”

Thành Hựu vỗ vỗ đầu, nhớ đến chuyện này, cậu lại đuổi theo hắn.

“Này.”

Thành Hựu đuổi theo Tống Cẩm Trình, muốn khoác tay lên vai hắn giống như anh em thân thiết, nào ngờ lại bị người ta né tránh.

“Chậc, không chạm thì không chạm, cậu có thấy Tống Thiến Thiến không?”

“Cơ thể cô ấy không thoải mái, đến phòng y tế rồi.”

Tuy rằng hắn cũng không thích Thành Hựu nhưng vẫn rất kiên nhẫn trả lời vấn đề của cậu.

“Cô ấy bị sao vậy?”

Kỳ sinh lí.”

Tống Cẩm Trình bình tĩnh trả lời.

“Vậy tôi phải đi mua cho cô ấy một ít nước đường nâu, thuận tiện mua thêm túi chườm nóng và băng vệ sinh.”

Thành Hựu lắp bắp đi chuẩn bị.

“Cậu rất có kinh nghiệm với loại chuyện này sao?”

Vốn Tống Cẩm Trình đang muốn đi nhưng lại nghe cậu nói như vậy nên hắn không nhịn được mà hỏi.

Rốt cuộc là luyện ra kinh nghiệm này từ bao nhiêu bạn gái cũ vậy.

“Liên quan cái rắm gì đến cậu.”

Thành Hựu không muốn phản ứng tình địch, dùng xong thì vứt, cực kỳ vô tình.

Sắc mặt Tống Cẩm Trình lạnh xuống, xoay người rời đi.

Thành Hựu bất giác sờ bụng, không phải cậu có nhiều bạn gái cũ, chỉ là vừa nghe đến kỳ sinh lý của con gái, thì ngay lập tức có cảm giác đau bụng.

Tuy rằng rất chán ghét và không muốn thừa nhận cơ thể này là của mình, nhưng không thể phủ nhận trên thân thể cao một mét tám tràn ngập nội tiết tố nam này…

Lại có thêm một cái nữ huyệt.

Nói thật Thành Hựu không muốn nhớ đến thứ này một chút nào, nhưng mẹ nó tuy rằng mỗi tháng không rụng dâu, nhưng lại vẫn đau bụng hai ngày, khiến cậu bất đắc dĩ có kinh nghiệm với việc đau bụng của con gái.

Không phải Thành Hựu không muốn phẫu thuật cắt nó đi, nhưng mà bác sĩ nói có nguy cơ dẫn đến tử vong, mà cậu lại không muốn chết, nên Thành Hựu nghĩ thôi cứ tiêu sai đi đã.

Cậu lẩm bẩm đi về phía siêu thị.