Chương 36: Bị bỏ thuốc (2)-(H)

"Hừm"-Nên làm gì với cô ta bây giờ nhỉ, Giang Tử Luật tự hỏi sau khi "thả rơi tự do" Diệp Tư Nhã xuống giường. Hắn vốn không phải là người hay thương hương tiếc ngọc gì.

Diệp Tư Nhã, người vừa va chạm với mặt phẳng giường bằng mặt của mình, chỉ phát ra một tiếng rên nhỏ bé trầm đυ.c rồi lặng yên.

Hắn nhàn nhã ngồi lên phía mép giường, đưa tay lật người Diệp Tư Nhã ra. Đôi mắt hắn chạy dọc theo từng đường nét trên cơ thể cô như thể đang xem xét một món hàng. Gương mặt thanh tú, dễ nhìn, cũng là một tiểu mỹ nhân. Thân hình có lồi có lõm. Làn da trắng mịn hoàn hảo.

Không phải cực phẩm nhưng cũng là hàng loại A.

Hết hứng thú, hắn quay mặt đi nhìn vào phía bức tường đối diện. Là con trai trưởng của Giang gia khét tiếng giang hồ, từ lúc còn là thiếu niên, đã không thiếu những tên muốn nịnh nọt bằng cách trao tặng hắn những thiếu nữ, mỹ nhân trẻ tuổi, thậm chí có người còn sẵn sàng hy sinh cả vợ và con gái mình. Nhưng hắn đâu phải tên ngốc, cũng đâu phải ngựa đực. Chạm vào chúng khiến hắn bẩn tay. Ha. Chúng thậm chí còn không đẹp bằng em trai hắn.

Rút ra một điếu thuốc, hắn lặng lẽ châm bật lửa. Những đường khói mỏng manh uốn lượn gợi hắn nhớ về cái đêm mẹ hắn chết.

Hắn rất ít khi hút thuốc, nhưng hôm nay là ngoại lệ. Hôm nay là ngày giỗ của mẹ hắn. Sẵn tiện có công chuyện cần bàn ở đây, xong xuôi hắn tiện thể ngồi lại làm vài ly giải sầu. Ngẫu nhiên nhận ra Diệp thiếu gia đang giằng co giữa hai thiếu nữ, hắn thản nhiên quan khán như đang xem một vở kịch. Mang tiểu thư Diệp gia vào đây hoàn toàn là một hành động bộc phát. Mặc dù hắn cũng thấy khó hiểu với hành động của mình nhưng đã đâm lao thì phải theo lao thôi.

"Ưʍ...nóng quá..."-Thân thể trên giường khẽ vặn vẹo, hai bên đùi ngọc ma sát vào nhau cố làm giảm đi cảm giác hư không khó chịu. Những chuyển động biên độ lớn dần nhưng ngọn lửa lấp liếʍ trong lòng cô không có cách nào nhỏ đi-"Khó...chịu...quá...ưʍ..."

Giang Tử Luật nhàm chán liếc mắt sang.

Một bên quai váy bị trượt xuống lộ ra non nửa đôi thỏ ngọc mềm mại. Hai chân liên tục cọ xát hơi co lên kéo theo chân váy bị tốc khiến cho chiếc qυầи ɭóŧ ren đen như ẩn như hiện.

Trước một "bữa tiệc" thịnh soạn đầy hấp dẫn như vậy, không một người đàn ông trưởng thành bình thường nào lại có thể ngồi yên.

Nhưng Giang Tử Luật hắn không phải người bình thường.

Bản thân hắn bây giờ đối với phụ nữ vẫn có du͙© vọиɠ nhưng còn nhiều hơn cả là xúc động muốn chà đạp, cắn xé, hủy diệt.

Trong khi Giang Tử Luật lại đắm chìm trong tâm tư của mình, Diệp Tư Nhã ở bên này thì đang không được dễ chịu cho lắm. Dược hiệu mạnh mẽ khiến cho Diệp Tư Nhã tâm trí mơ màng, cả người nóng như lửa đốt, trong lòng như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang bò xung quanh cắn loạn.

Hai tay cô vô ý thức tự sờ nắn, mát xa bản thân. Một tay đặt ở trên một bên mềm mại không ngừng nắn bóp, tay còn lại trượt xuống đến nơi thần bí giữa hai chân. Qυầи ɭóŧ đã sớm bị tẩm ẩm ướt. Bàn tay cách lớp vải mỏng bắt đầu ma sát lên, cả người rùng mình vì kɧoáı ©ảʍ, động tác trên tay bất giác dùng lực hơn.

Giang Tử Luật cười lạnh nhìn một màn này, chợt nảy ra một chủ ý. Rút ra điện thoại từ túi quần tây, hắn bật chế độ camera lên.

Không đến vài phút, chỉ có sự ma sát không thôi là xa xa chưa đủ. Cô lờ mờ nhận thấy lớp vải phía bên dưới thật vướng víu, tay bắt đầu cầm lấy mép quần kéo nó xuống, động tác hơi chậm nhưng chắc chắn. Chiếc qυầи ɭóŧ từng chút một men theo đôi chân dài xuống đến gót chân thì bị cô mất kiên nhẫn đá đi xảo diệu rơi vào lòng hắn.

Những đốt ngón tay thon dài vội vàng thâm nhập, mất hút rồi lại xuất hiện nâng niu, thưởng thức hai cánh hoa mềm mại. Đôi khi cô phát ra những tiếng rêи ɾỉ khó nhịn khi vô tình chạm vào nhị hoa hay tìm thấy một điểm đặc biệt nào đó khiến dây thần kinh trở nên nhức nhối, tê dại.

Trong căn phòng chỉ có ánh đèn ngủ màu vàng cam mập mờ và ánh đèn từ chiếc camera, một mùi thơm ngọt ngấy càng lúc càng dày đặc. Tiếng rêи ɾỉ xen lẫn tiếng thở dốc to dần trong không gian cách âm tách biệt với thế giới bên ngoài.

Bàn tay đưa lên đưa xuống thật nhanh. Lòng bàn tay bao lấy thân long trụ thô to nóng bỏng. Da thịt ma sát bức ra những giọt dịch nhầy trong suốt nhỏ xuống theo thân long trụ.

Đáy mắt thăm thẳm hiện lên từng đợt lốc xoáy, tập trung vào từng cử động của thiếu nữ qua màn hình. Khuôn mặt vô biểu cảm nhưng yết hầu chuyển động cùng l*иg ngực phập phồng đã tố cáo tâm tình thực sự của hắn. Từng đợt kɧoáı ©ảʍ quen thuộc mà cũng xa lạ dồn dập chạy dọc theo sống lưng. Cơ bụng căng chặt vì hưng phấn.

Ba ngón tay không ngừng ra vào huyệt động. Âm đế cũng bị mạnh bạo vuốt ve. Đầu ngón chân co rúm lại đột ngột, thắt lưng hơi cong lên thành một đường vòng cung rồi sụp xuống, cả người cô nhũn ra như mất hết sức lực.

Một tiếng rên khàn khàn đầy gợi cảm từ sâu trong cổ họng thoát phá ra ngoài. Từng tia bạch trọc nồng đậm bắn lên vào không trung xảo diệu hạ cánh xuống phần đùi và 1 góc váy cô, còn lại đa số tạo thành vài vệt khá rõ ràng trên mặt ga giường màu đen.

Khoảng 5 phút sau, khi dư vị kɧoáı ©ảʍ đã nguôi ngoai, cái đầu của hắn đã lạnh trở lại. Ánh mắt đen thăm thẳm nhìn cô, nhiều suy nghĩ và cảm xúc phức tạp xẹt qua cùng một lúc.

Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ. Nhận ra người gọi là ai, hắn nhanh chóng lưu video rồi chấp nhận cuộc gọi.

"Ừ anh nghe"-Hắn hơi hắng giọng khi thấy giọng mình có vẻ hơi khàn.

"Anh...giúp em...Ah..."-Từng hơi thở nặng nề truyền đến từ phía bên kia khiến cho mi tâm hắn cau lại. Hắn biết rất rõ em trai hắn là một nhân vật khó nhằn, không bao giờ biểu lộ ra dù chỉ một chút yếu đuối chứng tỏ lần này thương thế khá nghiêm trọng.

"Được rồi đang ở đâu anh đến ngay!"-Hắn cấp tốc nói. Sau khi nghe được địa chỉ, hắn lập tức đứng dậy xử lý qua hạ thân rồi tiện tay nhét chiếc qυầи ɭóŧ của cô vào trong túi quần.

Hắn âm trầm nhìn Diệp Tư Nhã một lần nữa trước khi lướt nhanh ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Chúng ta sẽ còn gặp lại, Diệp tiểu thư...

~***~

Diệp Mộ chạy vội đến nhưng khi đứng trước cửa phòng, hắn bỗng khựng lại. Có lẽ vì một phần trong hắn sợ rằng mình đã đến quá muộn, sợ cái cảnh tượng đau lòng mà hắn có thể phải đối mặt đằng sau cánh cửa kia. Nhưng hắn chỉ khựng lại trong một sát na mà thôi. Sau tất cả, an toàn của cô vẫn là quan trọng nhất.

"Tiểu Nhã..."-Hắn lo lắng gọi, khẽ thở ra một hơi khi chỉ có một mình cô ở trong phòng, quần áo vẫn còn nguyên vẹn... Từ từ, có đúng là còn nguyên vẹn?

Càng lại gần, Diệp Mộ càng nhận ra có gì đó không ổn.

Trên giường, Diệp Tư Nhã thân hình hơi vặn vẹo, cặp đùi liên tục cọ xát vào nhau. Đôi mắt vẫn nhắm chặt nhưng mày nhíu, gò má ửng hồng. Cao triều trước đó mới chỉ là một món khai vị mà thôi, cơ thể cô đang khát gào cần hơn nữa. Những cử động của của cô khiến cho chiếc váy ngắn hoàn toàn xộc xệch.

Hô hấp Diệp Mộ như ngừng lại rồi lại tiếp tục với tần suất nhanh hơn nhiều. Đồng tử mắt mở to hấp thu hình ảnh trước mắt. Đôi thỏ ngọc trắng nõn mượt mà, hai viên hồng mai ngạo nghễ đứng thẳng. Cảnh xuân ướŧ áŧ lúc ẩn lúc hiện. Cổ họng hắn trở nên khô khan. Một cỗ nhiệt hỏa bốc lên từ hạ phúc. Hắn biết lúc này mình nên quay mặt đi nhưng hắn không thể. Không thể khi mà trước mặt hắn lúc này là người con gái mà hắn thèm khát nhất, trân trọng nhất.

Đứng bên chiếc giường nhìn xuống, thân hình hắn không kiềm chế được hơi run rẩy. Ánh mắt hắn nhìn cô đầy nóng bỏng, si mê nhưng khi lướt mắt qua phần ga giường, một vài vết tích màu trắng đυ.c quá rõ ràng đối lập với nền đen ngay tức thì đưa một phần lý trí hắn trở về với hiện tại. Là một người đàn ông, hắn thừa biết chất lỏng này là gì, một nỗi kinh hoàng chiếm cứ lấy đầu óc hắn.

Không, tiểu Nhã không thể có việc!

Tâm trí hắn gần như hỏng mất nhào lên giường. Một ý tưởng táo bạo lóe lên, tay hắn đặt lên hai bên đầu gối cô. Diệp Trần dám chắc bản thân mình đang điên rồi.

"Tiểu Nhã, anh xin lỗi.."-Hắn hít vào hơi thật sâu rồi từ từ... tách hai chân cô ra.

Cảnh xuân hoàn toàn bại lộ trong không khí, toàn bộ bị hắn thu vào trong mắt không sót một tý gì. Hai cánh hoa hồng hồng hoàn toàn nở rộ, nhụy châu sưng đỏ cương cứng, lộ khẩu mấp máy đầy dụ hoặc lấp lánh thủy quang. Một mùi thơm ngọt ngấy lan tỏa len lỏi vào cánh mũi mời gọi hắn.

Làn da cô phần quanh bắp đùi vẫn nhẵn nhụi mềm mại không hiện vết tích gì cho thấy có ép buộc hay bạo lực xảy ra. Còn chưa yên tâm hẳn, hắn thử thăm do cho một ngón tay vào trong. Huyệt khẩu ướŧ áŧ mà ấm nóng lập tức bao vây mυ"ŧ chặt lấy ngón tay hắn không để lại dù chỉ một kẽ hở. Rút ngón tay ra, hắn thở phào khi không thấy dấu hiệu nào của chất lỏng trắng đυ.c đặc trưng kia.

Nhìn ngón tay mình bị cô làm ướt đẫm, Diệp Mộ như bị ma xui quỷ khiến cho ngón tay ấy vào miệng. Hương vị thật khó tả nhưng hắn không hề ghét bỏ một chút nào. Đến bây giờ thì hắn có thể tạm thời kết luận rằng cơ thể cô chưa bị ai xâm phạm nhưng chắc chắn một điều là đã có một gã đàn ông khác ở đây và...khá là thích cơ thể cô.

Vòng hai cánh tay ra sau lưng Diệp Tư Nhã, hắn nhẹ nhàng nâng phần thân trên cô dậy rồi áp vào lòng ôm chặt lấy.

"Dọa gần chết anh rồi..."-Diệp Mộ khẽ thì thầm ở hõm vai cô, vuốt ve mái tóc mềm mượt.

Diệp Tư Nhã rất hài lòng với mùi hương nam tính trước mặt cùng vòng ôm mạnh mẽ nhưng chỉ thế thôi thì còn xa xa mới đủ.

Diệp Mộ cảm thấy cái đầu trong lòng mình bắt đầu cựa quậy. Có gì đó mềm mềm chạm vào phần da lộ ra ngoài cổ áo. Đó là môi cô, từ mềm mại ma sát sau đó là mυ"ŧ vào, phần da bị đầu lưỡi lướt qua trở nên hơi ướŧ áŧ.

"Nhã nhi...ưʍ..."-Hắn nửa muốn nửa không muốn Diệp Tư Nhã dừng lại. Yết hầu hắn được môi cô âu yếm, mát xa thật thoải mái.

Du͙© vọиɠ trong Diệp Tư Nhã liên tục thét gào. Chưa đủ, còn chưa đủ. Giờ đầu óc cô không còn lại một tia lý trí nào, tất cả hành động đều đến từ bản năng nguyên thủy nhất.

Tay cô luồn xuống dưới lớp áo phông, nhiệt tình vuốt ve cảm nhận l*иg ngực cùng cơ bụng rắn chắc. Những ngón tay chạm đến hai đầu ngực thì nghịch ngợm vân vê, kí©h thí©ɧ hắn.

"Nhã nhi đừng nghịch.."-Diệp Mộ banh cằm lại, khẽ hít vào một hơi.

Lòng bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của cô trượt xuống bao lấy du͙© vọиɠ từ lâu đã cứng rắn của hắn, vuốt ve lên xuống.

Pằng. Đó là tiếng dây thần kinh tỉnh táo cuối cùng của hắn bị chặt đứt.

Trước người con gái mình thích, một người đàn ông bình thường như hắn chỉ có thể nhẫn nhịn được đến đây mà thôi.

Hắn cướp lấy đôi môi mềm mại, điên cuồng ngấu nghiến cho đến khi cô gần như ngạt thở thì mới hơi tách ra.

"Nhã nhi, Nhã nhi! Anh là ai?"- Hắn cần cô xác nhận lần cuối.

"Mộ ca a..."-Đôi mắt cô sóng sánh nước đầy mê ly, hai gò má ửng hồng, dù đang dục hỏa đốt người nhưng Diệp Tư Nhã vẫn theo năng vẫn nhận ra được người trước mắt mình là ai.

"Nhã nhi. Đừng có hối hận. Mộ ca sẽ không nhịn được mà ăn em đến không còn một căn xương cốt."- Diệp Mộ đầy nhu tình nhìn sâu vào mắt cô nói, giọng hơi khàn khàn đầy gợi cảm.

Nói xong tiếng lòng, hắn một lần nữa xâm chiếm lấy môi cô, đầu lưỡi mạnh mẽ tiến vào khoang miệng cô tiến quân thần tốc, quyết không buông tha bất kỳ một ngóc ngách nào.

Không lâu sau, hai thân thể nam nữ trưởng thành trần như nhộng dán sát vào nhau. Đôi môi hắn say mê hôn lấy từng tấc da thịt cô, để lại từng hàng dấu vết như những dấu chân nhỏ đánh dấu lãnh thổ vừa đi qua. Đôi tay cô cũng không chịu thua kém, vuốt ve từ cơ ngực đến cơ bụng rắn chắc rồi lại vòng qua hông bám lấy phần lưng to rộng gợi cảm.

Những ngón tay của hắn đâm vào bên trong cô, khuấy động, đem đến từng cơn rêи ɾỉ thoát ra khỏi đôi môi đỏ mọng đang hé mở. Ngón tay cái hắn đột ngột đè ấn lên hạt le, kɧoáı ©ảʍ bén nhọn lập tức khiến cô tiết thân, phần lưng ong cong lên như cánh cung.

Nhân lúc này, Diệp Mộ đỡ lấy phân thân đã cứng đỏ dữ tợn không chút chần chừ đâm vào đến lút cán. Âʍ đa͙σ vừa trải qua cao trào đặc biệt nhạy cảm như trăm cái miệng nhỏ hút chặt lấy phân thân hắn, qυყ đầυ va chạm mạnh với cổ tử ©υиɠ càng khiến từng thớ thịt run rẩy.

Cả hai đều run lên vì thỏa mãn. Diệp Mộ cúi đầu xuống ngậm lấy một nụ hồng mai ngấu nghiến rồi bắt đầu tấn công thần tốc. Hắn biết cô không phải là lần đầu tiên nhưng không sao cả, cô là người đầu tiên của hắn là được. Từng cú nhấp không chút lưu tình như đang trừng phạt cô đối hắn liên tục đùa giỡn. Kɧoáı ©ảʍ đến từ cả thể chất lẫn tinh thần khiến đầu óc hắn tê dại, eo chuyển động cành nhanh.

Động tác của hắn không chút kỹ xảo, chỉ thuần va chạm một cách gần như dã man nhưng vẫn đem lại cho Diệp Tư Nhã kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt. Sau vài hiệp, dược hiệu đã nhạt hơn, Diệp Tư Nhã nhận thức được rõ hơn người đang điên loan đảo phượng với mình và biết quan hệ của họ sẽ trở nên phức tạp hơn nhiều sau đêm nay. Nhưng trong những giây phút này, cô thầm nghĩ mặc kệ vì dù thật ích kỉ và tồi tệ ra sao cô biết trong thâm tâm mình, cô muốn hắn.

"Ahhh...anh yêu em.."-Diệp Mộ thở hổn hển, giọng khàn khàn rủ rỉ bên tai cô, một lần nữa đưa tinh hoa nóng bỏng của mình bắn vào sâu trong cô. Sau đó, hắn thỏa mãn ôm trọn ôn hương nhuyễn ngọc vào trong lòng, một đêm không mộng mị.

Chẹp, chào các nàng *gãi đầu, che mặt*

Ta biết ta đã vắng bóng rất lâu :p Cuộc sống mà, có quá nhiều sự ngoài ý muốn mà ta thì không muốn ép buộc bản thân, chung quy thì ta viết vì sở thích mà thôi. Yên tâm, truyện sẽ còn viết tiếp, cái này ta chắc chắn. Sr vì đã không trả lời cmt của các nàng (tại ta xí hổ quá T.T) và cảm ơn các nàng đã ủng hộ ta cho đến tận bây giờ. Luv u all <3!