Chương 9

Linh Lan và Diên Vĩ đung đưa trên gương thủy tinh trong gió biển tràn ngập ánh sáng, sóng biển bắn tung tóe, tiếng chim mòng biển du dương.

Vưu Miên đứng ở giữa vườn hoa, nghiêm túc suy tư rồi mở miệng nói: "Ở bên vách núi chết chóc cảm thụ mị lực của sinh mệnh, rất mâu thuẫn, không phải sao?”

"Thiên nhiên động cùng kiến trúc tĩnh lặng đan xen cùng một chỗ, kết cấu thủy tinh lại tăng thêm cảm giác tương lai khoa học kỹ thuật, có chút lạc quẻ, nhưng nơi này lại là một bãi hoa..."

Vưu Miên nhướn mày cười hỏi: "Nhà thiết kế rốt cuộc là muốn dung nhập, hay là chia rẽ."

Sóng biển nhấp nhô, Vưu Miên nhẹ giọng nói: "Tòa biệt thự này mặc dù nhìn tĩnh mịch, nhưng nếu coi sóng biển là miệng lưỡi của nó, vậy nó tại thời thời khắc khắc ở trên vách núi gào thét, hay là hát ca?"

"Tôi càng nghiêng về phía nhà thiết kế đang biểu đạt tinh thần hiệp sĩ phản kháng bất công." Vưu Miên kết luận: "Đây là một tòa nhà rất độc đáo, không hổ là JL.”

Đạo diễn Hồng Thịnh ngồi sau màn hình hiện trường nghe thấy đoạn này trực tiếp nắm bộ đàm sững sờ.

Chờ Vưu Miên đẩy cửa đi vào phòng nhỏ, Hồng Thịnh mới có thể lấy lại tinh thần, lau mặt kinh hỉ nói: "Bùi tổng, tôi có thể đã tìm được một bảo bối cho anh.”

Làm người tuyên truyền vốn là một chuyện nguy hiểm cực lớn, Hồng Thịnh ngay từ đầu cũng không ôm bao nhiêu hy vọng, dù sao kiến trúc của JL bày ở chỗ này, hắn lia máy quay chụp nhiều vài lần cũng có thể đạt được mục đích tuyên truyền.

Nhưng điều khiến người ta kinh hỉ chính là Vưu Miên cư nhiên nửa phần cũng không sợ hãi, thậm chí tìm được phương thức thích hợp nhất để cho người xem tập trung ở trên tòa kiến trúc, không cần giảng giải, ngược lại dùng biện pháp ném ra vấn đề khiến cho người nghe tự suy nghĩ.

Không cần suy nghĩ, Hồng Thịnh cầm bộ đàm quyết đoán mở miệng nói: "Để ống kính trong phòng đều nhắm ngay Vưu Miên, chụp thêm một chút tài liệu, hậu kỳ có thể sẽ dùng được."

Cách Phòng Động Tâm mấy chục cây số, trong phòng thu ở trung tâm thành phố đang vì vài câu giới thiệu của Vưu Miên mà dấy lên một cuộc thảo luận khác.

Tất cả các khách mời ngôi sao đều đang suy đoán thân phận của Vưu Miên rốt cuộc sẽ là cái gì.

Nhưng Vưu Miên hoàn toàn không biết gì về tất cả những chuyện này ,thoải mái bước vào Phòng Động Tâm.

Vừa vào cửa, Vưu Miên liền nhìn thấy một tấm bảng thông báo thật lớn, trên đó dùng phông chữ đáng yêu viết ba hướng dẫn check-in trong Phòng Nhỏ:

1.Khách mời sau mỗi cuộc hẹn phải gửi một tin nhắn văn bản rung động, đối tượng tin nhắn văn bản và nội dung không thể tiết lộ.

2. Khách mời không được phép tỏ tình công khai trong thời gian lưu trú tại Phòng Nhỏ.

3. Khách mời không được phép phát triển mối quan hệ tình yêu với các đối tượng rung động trong thời gian lưu trú trong Phòng Nhỏ.



Vưu Miên chỉ nhìn lướt qua một cái liền thu hồi ánh mắt, dù sao hắn tới nơi này tham gia tiết mục cũng không phải là vì hưởng thụ hành trình động tâm, mà là muốn thực hiện điều kiện rời khỏi Vưu gia.

Cho nên Vưu Miên sẽ cố gắng hết sức lấy tâm tính của một người ngoài cuộc để hoàn thành tất cả quá trình.

Về phần Bạch Lâm muốn cùng những người đó sinh ra tia lửa tình yêu như thế nào, đều không liên quan đến hắn.

Mô hình của phòng thủy tinh được chia thành hai tầng trên và dưới, tầng một là phòng khách và bốn phòng, tầng hai là phòng xem phim và bốn phòng.

Xem ra tổ tiết mục lần đầu tiên ghi hình đã cho bọn họ không gian đệm, cục diện lúng túng như phòng đôi cũng không xuất hiện.

Trong Phòng Nhỏ khắp nơi đều là ống kính máy ảnh, tùy ý nhìn qua đại khái cũng có hai mươi mấy người, điều này làm cho Vưu Miên cảm thấy một loại cảm giác bất thình lình tùy thời tùy chỗ đều bị theo dõi.

Là khách mời đầu tiên tiến vào, Vưu Miên chỉ hơi ứng phó vài vòng liền ngồi trên sô pha chờ đợi.

Nhân viên công tác hiểu đầy đủ lời nói của đạo diễn Hồng Thịnh, lúc này tất cả các máy quay đều chuyển hướng về Vưu Miên, không tiếc công sức tiến hành quay phim từ mọi góc độ.

Cô gái vừa rồi cùng Vưu Miên tiến hành tiếp xúc đứng ở bên ngoài Phòng Nhỏ biểu diễn máy móc thấp giọng hô: "Thật sự là mỹ mạo ba trăm sáu mươi độ không góc chết a."

Nhân viên bên cạnh cô đỡ máy móc đồng ý líu lưỡi: "Hình ảnh này thả ra nhất định sẽ hot."

Vưu Miên không biết bộ dáng mình cố ý che đậy phong mang lười biếng ngồi trên sô pha bị ghi lại từ đầu đến cuối.

Theo lý thuyết, đây hẳn là mười phút vô cùng nhàm chán lại trầm mặc, nhưng không chỉ là nhân viên quay phim bên ngoài Phòng Nhỏ hay là khách mời ngôi sao trong phòng thu giờ phút này đều nhìn không chớp mắt, bộ dáng tập trung tinh thần giống nhau.

Hí Nhị nói: "Vừa rồi tôi còn tưởng Vưu Miên là một tính cách rất ấm áp rất vui vẻ, nhưng hiện tại xem ra mặc dù anh ấy ấm áp, nhưng trên thực tế rất hưởng thụ những khoảnh khắc yên tĩnh một mình như vậy."

MC Khúc Thiệu nhìn thẻ tay, cười rất thần bí nói: "Nhân cách nội khu."

Hí Nhị và Quách Túc mấy người đều nghiêng đầu nhìn lại, kinh ngạc hỏi: "Nhân cách nội khu là gì? Khúc ca còn hiểu tâm lý học a."