Chương 25

Hình ảnh chuyển sang tổ chuẩn bị, các vị khách quý trong phòng quan sát không khỏi đồng loạt kinh hô.

Hí Nhị mở to hai mắt, "Đạo diễn quá độc ác đi, không phải là tạp kỹ yêu đương sao? Tại sao để cho khách mời chặt củi gánh nước?"

Quách Túc ngược lại mặt mày rất chính phái cười cười, "Hai người chỉ nhìn thấy mặt ngoài thôi, lại nhìn hình ảnh này, nhất là Hoắc Diễn Chi."

Mọi người nghe vậy nhìn chằm chằm Hoắc Diễn Chi.

Chỉ thấy hoàng hôn màu xanh chiếu vào bả vai và cánh tay của hắn, đường cong cơ bắp săn chắc hiện ra lực bộc phát cực mạnh.

Nam nhân một đôi chân dài đứng trước cọc gỗ, chiều cao vượt trội cùng lông mày thẳng tắp đều dã khí bừng bừng, tràn ngập nam tính gợi cảm khiến người ta mơ tưởng.

Theo trong phòng quan sát vang lên một trận khẽ hô.

Quách Túc cười nói: "Không ai biết làm thế nào để "bắt" một người hơn Hồng Thịnh."

Hình tượng và khí chất của các khách mời trong Phòng Nhỏ không giống nhau, tuy rằng Hoắc Diễn Chi trong hoàn cảnh khắc này sức hấp dẫn trong ống kính tăng lên gấp bội, nhưng Vân Quan Thanh với diện mạo diễm lệ cũng không cam lòng yếu thế.

Chỉ thấy Vân Quan Thanh trong ống kính đeo một đôi găng tay trắng, hai tay hơi giơ cao sau đầu dùng dây buộc tóc dài ngang vai.

Diện mạo màn ảnh rộng diễm lệ quá mức sau khi vén lớp tóc dài che khuất kia lại càng thêm xinh đẹp.

Hai mắt Vân Quan Thanh nhìn về phía ống kính từ khe hở dưới cánh tay.

Ngay sau đó theo dõi ống kính, Vân Quan Thanh lại xinh đẹp nhíu mày về phía nhϊếp ảnh gia.

"Chặt củi?" Vân Quan Thanh hừ lạnh một tiếng: "May mà Hồng Thịnh nghĩ ra."

Nhϊếp ảnh gia run rẩy khi nắm tay ống kính.

Có lẽ là bởi vì nguyên nhân chiếu cố Diên Vĩ, hiện trường ngoại trừ Vân Quan Thanh và Hoắc Diễn Chi ra sức chặt củi ra, Bạch Lâm chỉ ngồi ở một bên gốc cây đưa nước lau mồ hôi.

So với Hoắc Diễn Chi, Bạch Lâm hiển nhiên biết quan hệ của mình với Vân Quan Thanh càng cần duy trì, bởi vậy cho dù là đơn giản đưa nước lau mồ hôi, hắn cũng có vẻ ân cần với Vân Quan Thanh một chút.

Quách Túc trong phòng quan sát nhìn những tương tác này không khỏi mở miệng phân tích: "Bạch Lâm là khách mời Diên Vĩ, thoạt nhìn hắn thích Vân Quan Thanh nhiều hơn một chút."

MC Khúc Thiệu thì nhìn thẻ tay, ném ra quan điểm trung hòa: "Cũng chưa chắc, Hoắc Diễn Chi với thể lực bền bỉ đều tốt hơn, hiển nhiên giờ phút này Vân Quan Thanh càng cần chiếu cố."

Khúc Thiệu vừa dứt lời, diễn viên từng hợp tác với Vân Quan Thanh quay phim liền không nhịn được chế nhạo nói: "Anh Thiệu, em phải cáo trạng với ảnh đế."

Khúc Thiệu nghe vậy vội vàng làm ra vẻ che miệng.

Hí Nhị đùa giỡn xong lại nghiêm túc gia nhập phân tích: "Quách Túc nói không phải không có đạo lý, đây dù sao cũng là một show tạp kỹ ân ái, trong lòng đạo diễn biết sẽ không cho hoạt động thể lực vượt quá, cho nên dưới tình huống như vậy lựa chọn của Bạch Lâm càng thêm trọng yếu."

"Hoắc Diễn Chi có lẽ sẽ cảm thấy Bạch Lâm thiên vị cũng không chừng." Hí Nhị thản nhiên nói: "Nhưng quan trọng hơn một điểm chính là, bọn họ là tổ chọn theo Bạch Lâm, kết quả trở thành tổ mệt mỏi nhất, Bạch Lâm hiện tại còn ngồi một bên không tham dự chặt củi."

"Không biết hoạt động tâm lý của hai vị khách mời Linh Lan lúc này rốt cuộc sẽ như thế nào đây?"

——

Hoắc Diễn Chi nắm chặt búa dùng sức bổ một cái, cơ bắp cánh tay căng thẳng lộ ra không thể nghi ngờ, hormone trong nháy mắt bạo liệt.

"Còn khúc cuối cùng." Hoắc Diễn Chi nói xong cũng không nghỉ ngơi, trực tiếp vung rìu chém.

Các cọc gỗ hình bầu dục được cung cấp bởi ê-kíp chương trình được bổ ra một cách vững chắc và lộng lẫy rơi xuống đất.

Bạch Lâm cầm ly nước kinh hỉ nói: “Anh Hoắc thật tuyệt vời a!"

Hoắc Diễn Chi tháo găng tay đen tay trái xuống, dùng hai ngón tay phải còn chưa kịp tháo găng tay lau khoé mắt mình, lại duỗi về phía ống kính.

"Ai nghĩ ra ý tưởng này? Hả?" Hoắc Diễn Chi ném rìu xuống thở ra một hơi sương mù, bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Thật sự là, cố ý nhìn bộ dạng xấu xí của chúng ta."

Hoắc Diễn Chi vừa nói ra lời này, các vị khách quý trong phòng quan sát bật cười.