Chương 49: Bạn tình từ kiếp trước?!! (7)

Hôm nay thật sự là một ngày vô cùng xui xẻo, buổi sáng thì gặp đủ chuyện, tối đi làm thì cũng yên nữa.

"A Triết à, chỉ đành nhờ cậu!"

Cung Lăng Triết nhìn hình ảnh của bản thân được phản chiếu trong gương, đó là một người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ nhưng ánh mắt lại vô cùng hờ hững khác xa so với dáng vẻ ốm yếu, vàng vọt thường ngày.

"Sẽ không thành công đâu." Cung Lăng Triết lạnh nhạt nói. Với những kẻ già đời đầy kinh nghiệm kia, coi như một người đàn ông giả nữ qua mắt được, nhưng đó là không nói đến việc đυ.ng chạm hay nói chuyện đấy.

"Đừng, tốt nhất là đừng nói gì cả baby à, em chỉ cần an tĩnh làm một mỹ nhân thôi." Người phụ nữ xinh đẹp đứng bên cạnh lập tức cúi người, đưa một ngón tay che trước miệng hắn.

Cung Lăng Triết nhíu mày tránh né, lại tiếp tục buông lời lạnh lùng:"không được đâu Liễu tỷ, chuyện này chắc chắn không thành công!"

Vẻ mặt tươi cười xinh đẹp của Liễu tỷ như nứt ra, đau đớn hét một tiếng lùi về sau ngã vào vòng tay của Chu Phỉ.

Chu Phỉ nhẹ nhàng nói lời an ủi nhưng chỉ đổi lại vẻ mặt đau khổ của Liễu tỷ.

"Tại sao chứ, tại sao hai đứa không thể hợp thể làm một, baby à, với cơ thể của em và giọng nói của Phỉ Phỉ, chúng ta sẽ có một kỳ quan, một kỳ quan đó!"

"Bớt xem phim lại đi!"

"Không! Đừng có mở miệng! Em gϊếŧ chết tình nhân trong mộng của tôi rồi!"

Cung Lăng Triết còn muốn nói gì đó, nghe lời này chỉ đành ngậm miệng lại.

"Cạch" cửa phòng mở ra, người đàn ông nhanh chóng quét mắt nhìn toàn bộ tình cảnh trong phòng, hai ba bước đã đi đến bên cạnh Chu Phỉ, mạnh mẽ kéo cậu vào lòng, lạnh lùng nói.

"Liễu tỷ, xin tự trọng!"

Liễu tỷ suýt nữa ngã xuống, may là cô không dựa người vào nhiều bằng không thì chỉ có ngã sấp mặt.

"Con mẹ nó, các người hùa nhau bắt nạt tôi đúng không?!"

Thấy Liễu tỷ sắp nổi giận, người đàn ông chậm chạp buông lời :"Đại Boss sẽ tới hôm nay."

Chỉ một lời nhẹ bẫng này, Liễu tỷ giống như bị dội một xô nước lên người, cơn giận nháy mắt dập tắt, thay vào đó là hoảng hốt.

"Lần này là tới chúng ta sao?!"

Nguyên Lẫm chậm chạp gật đầu sau đó nhìn thanh niên trong ngực nói:"em có thể ra ngoài đợi chút được không? Anh có chuyện cần nói với họ."

Chu Phỉ nhìn vẻ mặt tái nhợt của Liễu tỷ, có chút không yên tâm nhưng cậu biết rõ Nguyên Lẫm có suy tính của mình, chỉ đành chậm chạp gật đầu quay người đi, lúc mở cửa còn do dự nhìn mọi người rồi mới đóng cửa lại.

Liễu tỷ lo lắng hỏi:"mọi chuyện đều đã sắp xếp xong rồi đúng không?"

Nguyên Lẫm gật đầu, ánh mắt rơi xuống Cung Lăng Triết đang ngồi :"à không, vẫn còn chút chuyện."

......

"Cái gì chứ! Cậu tính để A Triết đi bồi rượu, kia còn không bằng để tôi đi cho rồi!" Liễu tỷ cau mày nói.

"Không được, tình huống bất khả kháng."

Nghe lời này, Liễu tỷ còn chưa phản ứng lại, ngờ vực nhìn người đàn ông, sau đó cô dần nhận ra gì đó, đôi mắt trợn tròn không thể tin được nhìn Nguyên Lẫm.

Đối phương cũng không dài dòng nữa, quyết định nói thẳng vào trọng tâm.

"Lăng Triết, không, tôi nên gọi cậu là Cung tam thiếu mới đúng."

Cung Lăng Triết từ nãy đến giờ an tĩnh ngồi một bên giống như người ngoài, lúc này mới có chút phản ứng lại, vô số suy nghĩ phức tạp trong đôi mắt bị tóc mái che đi, đến khi ngẩn đầu lên nhìn người đàn ông, trong mắt chỉ còn lạnh nhạt.

"Quản lý đừng nói như vậy, đó chỉ là họ cũ của tôi thôi, tên tôi là Lăng Triết."

Lời này của Cung Lăng Triết giống như xác nhận thân phận với Nguyên Lẫm, chỉ thấy đối phương gật nhẹ đầu đáp lại:"Vậy, Lăng Triết, cậu biết mình đang trong hoàn cảnh nào đúng không? Thân phận của cậu trước đó và những rắc rối đi kèm tôi không quan tâm nhưng không có nghĩa là Boss của tôi cũng không quan tâm."

—Cho nên cuối cùng sẽ xử lý như thế nào? Tôi sẽ bị đuổi đi vì những phiền phức mà bản thân có thể mang đến rồi chết dần chết mòn trong sự truy đuổi của những kẻ kia hay sẽ bị dâng ra như một món quà để thiết lập quan hệ tốt rồi cuối cùng là bị bọn họ tra tấn đến chết...

Nguyên Lẫm thở dài một hơi, ánh mắt lại lần nữa đối diện với Cung Lăng Triết.

"Tôi không biết Boss sẽ xử lý thế nào, nhưng yên tâm đi, nếu cậu xảy ra chuyện, Phỉ Phỉ sẽ cắn rứt, cho nên tôi sẽ không để cậu phải rơi vào hoàn cảnh tồi tệ nhất."

Cung Lăng Triết có hơi ngẩn ra, không tin được nhìn Nguyên Lẫm từ tốn mở cửa đi ra ngoài thân mật với thanh niên kia, sau đó hắn chậm chạp thu hồi ánh mắt.

Hắn đã suy diễn ngày hôm nay bao lâu rồi ấy nhỉ, có lẽ là từ lúc bước vào nơi này. Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến kết quả cuối cùng lại là như này cả.

Trên đời này, thế mà thật sự có đứa ngốc làm tất cả vì người yêu cơ đấy, khó tin thật!