Gia Mặt Sẹo

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tên Khác: Đao Ba Gia
Hệ liệt Trời giáng sứ mạng Nàng chẳng qua là ra ngoài mua đồ uống vào ngày mưa bão, nhưng lại xuyên không về Thanh triều thành cách cách. Còn nhập vào thân một tiểu hài tử tám tuổi, một lần nữa bắt đầ …
Xem Thêm

Hai bên lam – hắc, nhân số kém xa, người áo lam bắt đầu đỡ trái hở phải, trên người đều bị thương.

Tiếng đao kiếm chạm nhau leng keng, ngày càng nhiều hắc y nhân xuất hiện, cùng lao vàovới người áo lam kịch liệt giao chiến, hai phe đánh thành một đoàn, cả tòa biệt viện lập tức lâm vào hỗn chiến.

Sau toàn bộ hắc y nhân đều nhảy vào đại sảnh, Tình Dương trốn đông trốn tây, bất đắc dĩ, đành phải vòng trở lại đại sảnh.

Người áo lam hộ tống nàng đi phía trước, nhưng cho dù bọn họ liều mình tương hộ thế nào, nàng vẫn là khó tránh khỏi bị thương.

“Cứu mạng!” Người khác từ đại sảnh chạy trốn tới, còn có Mẫn Gia, không có người bảo vệ hắn, ngực hắn bị người chém một đao, máu tươi không ngừng chảy ra. Hắn hoảng sợ chạy trối chết, thấy Tình Dương được một đám người che chở, lập tức lại gần để được bảo vệ.

“Cứu mạng!” Hắn dùng hết sức chạy, chỉ cần ở cạnh Tình Dương, nàng sẽ làm tấm chắn.

“Hỗn đản! Buông tay!” Trường kiếm bén nhọn đâm tới, sau lưng quần áo bị người ta kéo lấy, Tình Dương không thể động đậy, nàng tức giận rống to.

“A!” Một thanh trường kiếm xuyên qua cánh tay của nàng, đau đến mức nàng ngũ quan đều nhăn nhó.

“Cách cách!” Người áo lam kêu lớn một tiếng, kịp thời chém đứt trường kiếm.

“Thả ta ra!” Trên cánh tay còn cắm đoạn đao, Tình Dương nhanh phun ra máu.Toàn bộ tay nàng đều dính đầy máu tươi, tay kia để phía sau dùng lực, muốn đẩy Mẫn Gia ra.

Sống chết trước mắt, Mẫn Gia làm sao để ý nàng. Hắn một bên thê lương kêu, một bên đem Tình Dương trở thành búp bê vải đá qua đá lại.

Đáng chết! Nếu nàng có thể sống, nhất định phải chỉnh hắn đến không dám kêu cha gọi mẹ!

Vào thời khắc rối loạn này, rất nhiều quân binh đột nhiên tràn vào biệt viện, trong tay nắm lấy trường mâu (giáo), đao kiếm, rất nhanh tấn công hắc y nhân.

“Tình Dương!” Kỳ Cách tiếng rống giận dữ vang vọng khắp biệt viện, thân ảnh cao to đồng thời xuất hiện ở cửa đại sảnh, mắt mở thật lớn, hắn nhìn thấy bộ dáng chật vật thê thảm của Tình Dương.

Hắn rốt cuộc đã tới. Vừa nghe đến thanh âm của hắn, Tình Dương thần kinh căng thẳng mới giãn ra, nàng mất máu quá nhiều, sắc mặt sớm đã tái nhợt.

Một bước xông lên trước, Kỳ Cách đưa tay đem Mẫn gia tránh ở phía sau nàng đánh bay ra ngoài, ôm chặt Tình Dương yếu ớt. Hắn mắt thấy nàng bị thương, ngón tay chạm nhẹ, liền điểm trên người nàng mấy chỗ đại huyệt cầm máu.

Đều là lỗi của hắn, biết rõ có người muốn làm hại nàng, lại vẫn rời khỏi nàng!

Khi hắn cùng Bác Hách dẫn mấy người đuổi tới rừng cây thì trên mặt đất ngoại trừ còn lại vết máu loang lổ, thì tất cả thi thể đều không cánh mà bay rồi, khi đó hắn đáng lẽ phải phát giác được không đúng, nên sớm trở về!

Nhưng hắn vẫn còn ở lại trong rừng cây điều tra, đến khi hộ vệ ở biệt viện chạy tới báo tin, mới chạy về thật nhanh , cùng lúc trên đường trở về, điều động quân đội coi giữ ở cửa thành.

Kết quả, nàng ở ngay trước mắt hắn bị thương thành như vậy!

“Ta không sao.” Tình Dương ở trong ngực hắn, cho dù toàn thân đau nhức, nàng vẫn cố cười trấn an hắn. Ánh mắt của hắn thoạt nhìn có chút cuồng loạn, sắc mặt so với nàng còn trắng hơn, cả thân thể đều run lên.

Bốn phía vẫn là một mảng hỗn loạn, hắc y nhân cùng rất nhiều quân binh còn đang chém gϊếŧ, Kỳ Cách thấy nàng máu chảy rất nhiều, tâm xiết chặt “Mau mời đại phu!” Ôm ngang nàng lên, hắn vừa hướng Bác Hách gào thét, vừa tránh khỏi khu vực hỗn chiến, để những hộ vệ che chở, bọn họ rất nhanh lui về phía sau.

Tình Dương suy yếu, chỉ có thể dựa vào ngực hắn, mặc cho Kỳ Cách ôm nàng xông về lầu các, nhẹ nhàng đặt nàng trên giường. Nhìn trên người nàng đầy vết thương, hắn lòng đau như cắt.

“Ta vô dụng. . . . . . Là ta sơ suất quá. . . . . .” Những sát thủ áo đen kia chưa bao giờ xuất hiện vào ban ngày, hơn nữa trong rừng cây bị tập kích, hắn cho rằng những người kia hôm nay sẽ không xuất hiện nữa, hắn cho rằng. . . . . . Thiếu chút nữa hại chết nàng!

Trên cánh tay nàng còn cắm đoạn đao kia, đao dường như cắm ở tim của hắn, hắn đau đến không thể hô hấp.

“Tình Dương, Tình Dương. . . . . .”

“Gia, đại phu đến đây!” Bác Hách cùng đại phu đi vào trong phòng.

Vô lực nhắm mắt lại, Tình Dương toàn thân mệt mỏi, ý thức lâm vào bóng tối.

Lần ngã bệnh trước, Tình Dương lần nữa cảm nhận được giường chiếu êm ái, còn có chén thuốc “mỹ vị” gì đó.

“Thế tử, thuốc sắc xong rồi.” Thủy Nhi bưng chén sứ còn bốc hơi nóng đi vào trong, giương mắt nhìn lên, con mắt mở to, lẳng lặng đi đến bên giường.

Tình Dương mặt không biểu tình nhìn nàng đến gần, sau đó kéo lên khóe miệng, vẻ mặt giả cười.

Thủy nhi ngơ ngác nhìn nàng “Cách cách, người không sao chứ?”

Nhìn nàng, Tình Dương cầm lấy chén thuốc nàng bưng trên tay. Nàng không có chút hứng thú cầm thìa múc, lông mi hạ xuống, nhìn nhìn cảnh tượng bên trong phòng.

Căn phòng vốn rộng rãi lịch sự tao nhã, nay trở nên thanh u, bởi toàn bộ bị trận chiến làm cho xơ xác tiêu điều.

Tạo thành cục diện này, Kỳ Cách ngồi sau bàn cao, một thân trường bào đen, áo khoác màu tím, trên người khí chất thanh lãnh mà lạnh lùng, toàn bộ bởi vì một thân mặc hắc y mà trở nên lạnh đến cực điểm, mắt phượng hẹp dài, không không còn ý cười thường ngày nữa, môi mỏng nhếch thành một đường cong, phối hợp trên mặt hắn hai vết sẹo, chỉ thiếu là ở trên mặt không có khắc bốn chứ lớn “Người lạ chớ gần”.

Bất quá, người đứng ở trước mặt hắn cũng không có sắc mặt tốt, nhất là thành thủ úy phụ trách trấn thủ thành Lạc Dương, sắc mặt đều chuyển xanh, mà đứng bên cạnh hắn là Hà Nam án sát trên mặt lại càng trắng xanh hơn.

“Đám hắc y nhân kia đã điều tra rõ lai lịch chưa?”

Cho dù là người yêu thân thiết, nhưng thanh âm lạnh thấu xương này, làm cho Tình Dương nhịn không được co rúm lại, ánh mắt đồng tình không khỏi đưa về phía người cùng cảnh ngộ kia.

Từ sau khi nàng tỉnh lại đã ba ngày, ngày đó nàng mất máu quá nhiều, hôn mê bất tỉnh, hôm sau tỉnh lại, ngôi biệt viện này liền tăng cường thêm tầng tầng binh lính phòng thủ. Để một mẻ hốt gọn đám hắc y nhân, Kỳ Cách đem thân phận thân vương thế tử nói ra, huy động binh lực cả thành Lạc Dương, hơn nữa vài ngày trước hắc y nhân tới gϊếŧ người, tin tức liền bị lưu truyền ra, trong thành lời đồn đãi nổi lên bốn phía, khiến cho lòng người hoảng sợ.

Hắn đối với chuyện này luôn chú ý, để những binh lính kia thủ ở cửa thành, toàn bộ nha dịch đang làm việc, kiên quyết dừng lại.

Tình Dương thấy Kỳ Cách quay mặt lại, đột nhiên cười ngọt ngào. Nói tới những tổn thương trong lòng đã có vẻ tốt hơn, hắn chủ động gỡ nón xuống, không sợ đem bộ mặt đáng sợ lộ trước mặt người khác .

“Thuộc hạ từ những hắc y nhân đã chết kia điều tra, thấy vài ấn ký đặc biệt, trước mắt đang theo ấn ký này điều tra.”

Hà Nam án sát lau mồ hôi lạnh bên trán trợt xuống, nói xong nơm nớp lo sợ.

“Bẩm, thuộc hạ tra được thời gian những hắc y nhân này vào thành, ước chừng khoảng mười ngày trước, ở tại khách điếm Thành Tây. Căn cứ theo lời tiểu nhị nói, bọn họ chia làm ba đợt đi vào.” Thành thủ úy trong nội tâm âm thầm kêu khổ.

Thế tử từ kinh thành tới, ra việc đại sự này, nếu rơi vào tay Đô Thống tướng quân, hắn còn mạng đứng ở chỗ này sao?

“Đã qua ba ngày, lai lịch, mục đích hắc y nhân không có nửa điểm rõ ràng sao?”

“Cái này. . . . . .” Hà Nam án sát cùng thành thủ úy đưa mắt nhìn nhau. Bọn họ cũng rất bất đắc dĩ! Người là từ nơi khác tới, thật vất vả bắt được người thì toàn bộ uống thuốc độc tự vẫn, không còn ai sống sót, manh mối vông cùng ít ỏi, hai người bọn họ đem hết toàn lực truy tra, vẫn là không tìm được đầu mối.

Kỳ Cách lạnh lùng nhìn bọn họ “Ngoài ngồi không mà hưởng thụ ra, các ngươi còn có thể làm gì?” Đám phế vật vô dụng này!

Bác Hách tiến lên một bước “Gia, thuộc hạ đã lấy độc dược trong răng của các thi thể đi kiểm tra, qua đại phu kiểm tra, suy đoán loại độc chất này hẳn là đến từ Đường Môn ở Tứ Xuyên. Đường Môn chuyên bán độc dược bí truyền, gần đây lại có thói quen sắp xếp trật tự danh sách, tiểu nhân đã gửi độc dược cho chim bồ câu gửi đi, đến lúc bọn họ đưa danh sách về, có thể truy tra ra lai lịch sát thủ.”

Thêm Bình Luận