Chương 39

Lục Tử Thịnh nhanh chóng khôi phục sắc mặt, nhìn thư ký ” Cô đi ra ngoài trước đi ” Sau đó nghĩ cái gì đó lại nói tiếp ” Vui lòng mang cho tôi 2 ly cà phê ”

” Vâng, Lục tổng ”

Sau khi thư ký lui ra ngoài, trong gian phòng chỉ còn lại hai người Tử Lam và Lục Tử Thịnh bên trong.

” Học trưởng ” Tử Lan mỉm cười thân thiết nhìn Lục Tử Thịnh.

Lục Tử Thịnh cũng mỉm cười gật đầu ” Em ngồi xuống trước đi ”

Tử Lam mỉm cười ngồi đối diện với Lục Tử Thịnh.

“Em về khi nào vậy? ” Lục Tử Thịnh hỏi.

” Em về được hơn một tuần rồi ạ ”

” Tại sao về cũng không gọi điện thoại cho anh? ” Giọng nói của Lục Tử Thịnh có chút buồn.

” Vừa trở về em vội vàng tìm phòng ở, rồi lại tìm việc làm cho mình nên chưa gọi cho anh được, thật có lỗi với anh Học trưởng ” Tử Lam cười ngượng ngùng.

Lục Tử Thịnh ngẫn người giây lát, sau đó mỉm cười, đang định nói gì với Tử Lam nhưng của phòng làm việc bị gõ xuống.

” Vào đi ”

Lục Tử Thịnh hô một tiếng, cửa phòng được mở ra, cô thư ký đặt 2 ly cà phê lên bàn rồi lập tức bước ra ngoài.

Tử Lam nhìn Lục Tử Thịnh sau đó mở miệng trước ” Học trưởng, hôm nay em đại biểu cho công ty MK đến đây ”



Lục Tử Thịnh sửng sốt.. Nhìn Tử Lam rồi lại hỏi nàng ” Em đến đây là vì công việc của MK? ” Chân mày hắn khẽ nhíu lên, nhìn Tử Lam bằng ánh mắt không thể tin được.

” Vâng ” Tử Lam vẫn mỉm cười gật đầu một cái.

Nàng cũng không biết Lục Tử Thịnh tại sao lai có vẻ mặt như vậy, Tử Lam cũng không kịp suy nghĩ nhiều, trực tiếp đưa tài liệu mẫu thiết kế cho Lục Tử Thịnh ” Học trưởng, anh nhìn thử xem ”

Lục Tử Thịnh sững sờ giây lát, liền cầm tài liệu trong tay Tử Lam mở ra nhìn, ngay khi thấy bản mẫu thiết kế, Lục Tử Thịnh cả người ngây ngẩn..

Kết quả giống như hắn suy đoán!

Lục Tử Thịnh xem bản mẫu thiết kế của Tử Lam, nàng vẽ rất đẹp, từng nét bút đường cong tràn đầy tính chất nghệ thuật.

Mẫu thiết kế Tử Lam mang đến cùng sợi dây chuyền đã mất của mẹ hắn giống nhau như đúc.

Mẫu thiết kế nhìn rất đặc sắc, bắt mắt… Nếu sản suất ra thành phẩm nhất định sẽ rất ấn tượng nhưng vẫn đầy tình cảm ý nghĩa.

Lục Tử Thịnh nhìn bản mẫu thiết kế ánh mắt hiện ra thêm mấy phần tán thưởng, sau đó hắn đóng mẫu thiết kế lại..

” Anh xem có đúng như sợi dây chuyền của Bác gái không, nếu sai chổ nào cứ nói em sẽ sửa lại ” Rất trùng hợp, mấy năm trước lúc Tử Lam tham gia tiệc sinh nhật của Lục Tử Thịnh, lúc đó nàng chú ý đến sợi dây chuyền mà mẹ của Lục Tử Thịnh mang trên cổ, khi đó nàng liền đối với thiết kế trang sức rất có hứng thú, cho nên không nhịn được hỏi thêm mấy câu, Lục Tử Thịnh lúc ấy củng kiên nhẫn giải thích cho nàng nghe.

Không ngờ hôm nay nàng thực sự dùng đến.

Lục Tử Thịnh gật đầu một cái.. Nghiền ngẫm suy nghĩ nói tiếp ” 7 năm rồi, không ngờ em vẫn nhớ rõ về nó “… Anh cũng vậy 7 năm rồi không bao giờ quên yêu em, nhưng những lời này hắn vẫn giấu kín mãi trong tim.

” Đối với những sự vật tốt đẹp, em tương đối khắc sâu và không bao giờ quên, nhất là đối với những mấu thiết kế về trang sức. ” Tử Lam vừa cười vừa nói, nàng đối với thiết kế trang sức rất có thiên phú nên nàng không bao giờ quên.

Lục Tử Thịnh gật đầu tán thưởng ” Em đã từng gặp qua sợi dây chuyền này, nên anh đối với mẫu thiết kế của em rất hài lòng, vì nó rất hoàn mỹ, hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ.