Trong lúc Lãnh Mạc Tử bận rộn, mấy người Tiểu Lan cũng không nhàn rỗi, vừa phải nấu cơm, vừa phải trồng rau, lại phải trồng những giống cây ăn quả xung quanh ao cá, còn phải nhanh chóng may y phục, có điều may mà Lãnh Mạc Tử mang Hạ n và Lam Linh Nhi về nhà, nếu không một mình Tiểu Lan thật sự làm không nổi.
Lãnh Mạc Tử mất mười mấy ngày để đan xong một tấm lưới đánh cá lớn và hai tấm nhỏ, nhìn thấy ao cá cũng sắp đào xong rồi, Lãnh Mạc Tử lại dẫn Hạ n tới con sông lớn trong thôn, nhặt đá tảng mang về, mỗi ngày nhặt một ít, đợi đến khi ao cá đào xong, Lãnh Mạc Tử cũng nhặt đủ đá tảng rồi.
Lãnh Mạc Tử nhờ mấy người làm công đặt đá tảng vào trong ao cá, thế là ao cá chính thức hoàn thành, buổi chiều hôm đó Lãnh Mạc Tử đã kêu Tiểu Lan, Linh Nhi chuẩn bị xong bữa tối thịnh soạn từ sớm, để cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người trong nửa tháng qua, vốn dĩ mọi người đều muốn từ chối, nhưng Lãnh Mạc Tử lại nói một bàn thức ăn này bọn họ không ăn, trong nhà chỉ có 4 người ăn không hết, vậy chỉ có thể đổ đi, vừa nghe tới phải đổ đi, những người đàn ông đó cũng không từ chối nữa, cùng ở lại ăn cơm.
Ăn xong cơm Lãnh Mạc Từ liền gửi tiền công cho mọi người, bởi vì Lý Đại Toàn là người chỉ đạo công việc nên phải trả nhiều hơn một chút, Lãnh Mạc Tử đưa cho hắn 100 đồng, Đại Trụ cũng như vậy, đây là bởi vì cảm ơn Lý thẩm đã tìm người giúp, vốn dĩ Đại Thụ vẫn còn muốn từ chối, nhưng Lãnh Mạc Tử kiên quyết đưa cho ông, ông không còn cách nào chỉ có thể nhận lấy tiền, nói tiếng cảm ơn với người nhà Lãnh Mạc Tử rồi ra về.
Lãnh Mạc Tử nhìn trong sân chỉ còn lại 3 người trong nhà, vỗ vỗ tay: "Được rồi, đi ngủ cả đi, ngày mai chúng ta còn rất nhiều việc phải làm!"
Ba nữ hài tử nằm trên một cái giường, có hơi chật chội, nhưng không còn cách nào, ở đây chỉ có hai gian phòng, mặc dù nói Hạ n và Lam Linh Nhi là một đôi tình nhân, nhưng người ta là người cổ đại rất xem trọng mấy việc này! Chưa thành thân, họ không đồng ý ở cùng một chỗ, Lãnh Mạc Tử quyết định chờ khi Cố Tử Phong tới kéo mẻ cá đầu tiên, lấy được tiền, sẽ dỡ nhà sửa thành ngôi nhà ngói rộng hơn.
Buổi sớm hôm sau, bốn người thức dậy, chạy bộ, luyện công rất ăn ý với nhau, sau đó Tiểu Lan cùng Linh Nhi đi làm bữa sáng, còn Lãnh Mạc Tử dẫn Hạ n vào rừng trúc chặt vài chiếc gậy trúc, mấy ngày trước Lãnh Mạc Tử đã dựa theo trí nhớ của mình mà vẽ ra cái khung của lưới đánh cá, còn đặc biệt để Hạ n nghiên cứu rõ ràng đến vài ngày.
Chờ hai người chặt trúc quay về, đồ ăn đã được nấu xong rồi, bốn người quây quần bên nhau ăn xong bữa sáng, Lãnh Mạc Tử cầm lưới đánh cá ra, để n Hạ chia nhỏ một cây trúc ra, dùng những đoạn trúc luồn qua tấm lưới đánh cá nhỏ, cột vào trên một gậy trúc nhỏ, làm một lưới đánh cá nhỏ chuyên dùng để mò cá.
Lãnh Mạc Tử làm xong lưới đánh cá nhỏ liền ôm lấy cái lưới đánh cá lớn, dẫn theo n Hạ cùng Linh Nhi đi ra bờ sông lớn, Tiểu Lan có nhiệm vụ ở nhà, thêm nước cho đầy ao cá, thuận tiện bắt cá ở sông nhỏ nhanh chóng thả vào ao.
Đến bên bờ sông, bởi vì trước đó Hạ n đã nghiên cứu qua bản mẫu mà Lãnh Mạc Tử vẽ, rất nhanh liền buộc chặt các sào trúc lại với nhau, còn lấy cả roi da của Linh Nhi để làm dây kéo sào trúc, Lãnh Mạc Tử cùng Linh Nhi buộc bốn góc của chiếc lưới vào cọc, lại buộc một tảng đá lớn ở đáy lưới, lưới đánh cá của bọn họ chính thức hoàn thành.
Lại buộc thêm dưới đáy tấm lưới vài con giun, Hạ n đặt lưới xuống, mấy người ngồi trên tảng đá bên sông chờ đợi.
Lãnh Mạc Tử lấy sợi ra tiếp tục đan lưới, cô phải làm một tấm lưới to thêm chút nữa, đến lúc bắt cá trong ao chỉ cần một người kéo một đầu, như vậy cũng có thể tiết kiệm được thời gian bắt cá.
Linh Nhi cũng lấy bộ y phục may cho Hạ n ra, bắt đầu may may vá vá, Hạ n ngồi bên cạnh mắt không chớp nhìn Linh Nhi, thỉnh thoảng Linh Nhi cũng ngẩng đầu lên, hé miệng cười với Hạ n.