Chương 4

"Xin lỗi, tôi đã thất hứa."

— Tartaglia.

‎Hôm nay, Tartaglia đưa Mia đến Hoa Quang Lâm. ‎

"Không ngờ rằng dòng chính Tiêu gia lại rời xa Cảng Liyue." Tartaglia cẩn thận che chở Mia đi lại giữa những con đường nhỏ trong rừng núi, "Nếu như không phải em nói ra, chỉ dựa vào tình báo của Fatui cũng chỉ có thể biết Tiêu gia ở Liyue mà thôi."

"Dòng phụ Tiêu gia quả thật ở Cảng Liyue." Mia mượn lực của Tartaglia, cẩn thận di chuyển, "Nhưng người phụ trách hiện tại của Tiêu gia là chị, cho nên chúng ta phải đi đến nhà ở Hoa Quang Lâm."

"Nhưng mà điều này cũng rất tốt, cách Cảng Liyue khá xa." Tartaglia đột nhiên cảm thấy rằng quyết định ban đầu của mình khá tốt, ít nhất là sẽ không bị ảnh hưởng. ‎

‎"Đúng rồi, cái này cho anh." Mia lấy một miếng ngọc bội trong suốt ra từ trong túi áo khoác của mình và đặt nó vào trong tay thiếu niên. ‎

‎Tartaglia nhìn ngọc bội trong tay, có chút kỳ quái nhìn về phía cô gái, "Đây là?"

"Anh mang theo là được rồi." Cảm xúc của Mia không tốt lắm, nguyên nhân chính là bởi vì cô biết có người lại sắp làm chuyện nguy hiểm, "Đến rồi."

Hai‎ người dừng lại bên ngoài một tòa nhà.

‎"Không hổ là Tiêu gia nổi tiếng với nội tình cổ xưa." Kiến trúc trước mắt khác với sự phồn hoa của Cảng Liyue, tòa nhà này giống như đã trải qua thời gian lễ tẩy rửa vậy. ‎

‎Mia nhìn kiến trúc không khác gì trong trí nhớ, ngược lại càng chú ý đến người bên cạnh, "Nhất định phải mang ngọc bội theo bên mình."

"Không phải tình huống bất đắc dĩ, đừng sử dụng trang bị ma vương."

‎"Tôi biết." Tartaglia tiến lên một bước, ôm lấy cô gái, thì thầm, "Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ, khỏe mạnh đưa em về nhà."

"Được."‎ Mia khẽ gật đầu, ôm thiếu niên, "Chờ anh đi, em sẽ vào."

"Được."‎ Tartaglia đột nhiên dùng sức ôm chặt cô gái, trong giây tiếp theo liền buông ra, xoay người rời đi. ‎

‎Mia đứng tại chỗ, lặng lẽ nhìn thiếu niên đi xa và biến mất khỏi tầm nhìn em.

‎"Người cũng đi rồi, em còn đứng ở ngoài cửa hóng gió lạnh."

‎Phía sau truyền đến thanh âm, cô gái không quay đầu lại, vì em biết đối phương là ai, "Bởi vì luyến tiếc."

"Trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, em cư nhiên sẽ lựa chọn người Băng Quốc." Một thiếu nữ mặc sườn xám màu lam nhạt đứng ở phía sau Mia, "Tiêu Tương, đã lâu không gặp."

"Chị, đã lâu không gặp." Mia xoay người nhìn về phía chị gái nhà mình, gia chủ hiện tại của Tiêu gia – Tiêu Lan, "Chị vẫn là bộ dáng trong trí nhớ."

"Hắn ta là Quan Chấp Hành của Fatui - Tartaglia, phải không?" Tiêu Lan bước lên nắm lấy tay Mia, tiến vào Tiêu gia. "Ở vị trí này hắn nhất định sẽ ở trong vòng xoáy, nhưng Tiêu gia chỉ có thể đứng nhìn." ‎

‎"Em hiểu, hắn cũng hy vọng em đứng ngoài cuộc." Mia bước theo bước chân của chị, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý mình hiểu được vị trí hiện tại của Tiêu gia ở đại lục Teyvat, hơn nữa thân thể của mình... ‎

‎Nhìn ra sự chần chừ trong mắt em gái, Tiêu Lan thuận tay đỡ mạch của em, ai ngờ tình huống lại không giống như trong thư của em nói, "Thân thể em chưa khỏe, thậm chí còn suy yếu hơn trước."

"Y‎ thuật của chị đã lợi hại hơn trước kia." Mia biết mình không giấu được chị gái, đành phải nói toàn bộ ra, "Em cũng không muốn giấu diếm chị."

"Em chỉ muốn giấu hắn." Tiêu Lan sao còn không biết suy nghĩ của em gái mình, có chút đau lòng, cảm thấy vận mệnh bất công, "Còn bao lâu nữa?"

"Nhiều‎ nhất là hai năm." Mia dừng bước cười khổ, nước mắt không ngừng rơi xuống, "Em chỉ có thể ở bên anh ấy trong một thời gian giới hạn."

"Khó‎ trách hiện tại em lại trở về Liyue." Tiêu Lan đau lòng ôm em gái, "Em cần chị làm gì?"

Nếu không‎ phải có chuyện gì, Tiêu Tương sẽ không lựa chọn trở về bây giờ. Mia tiến đến bên tai Tiêu Lan, nhẹ giọng nói, "Chị, em muốn có bí dược."

"Bí dược?" Tiêu Lan nhẹ tay đẩy cô gái ra, lắc đầu cự tuyệt, "Không được, thân thể hiện tại của em, dùng cũng không biết còn bao lâu nữa."

"Em chỉ muốn bảo vệ anh ấy." Sóng gió ở Liyue cũng sắp nổi lên, Mia có dự cảm lần này Tartaglia sẽ gặp khó khăn, cho nên em cần giúp hắn một chút. "Chị, cha đã trả lại Vision cho em." ‎

‎"Cha, ông ấy... Vậy mà đồng ý?" Tiêu Lan không thể tin vào tai mình, cha không có khả năng không biết hậu quả của việc Tiêu Tương dùng bí dược. ‎

‎Mia trầm mặc nhìn chị gái, nhẹ nhàng gật đầu, "Hy vọng chị giúp em..."

Không cách nào chịu đựng được tình cảm trong mắt em gái, Tiêu Lan quay đầu lại, "Lát nữa em tới tìm chị."

"Cám‎ ơn chị." Mia nhếch khóe miệng nhìn bóng lưng Tiêu Lan rời đi, không biết còn cơ hội nói chuyện phiếm với chị ấy như thế này không nữa.

‎Ngày thứ ba trở về Tiêu gia, sự an tĩnh của Cảng Liyue cuối cùng cũng bị phá vỡ. ‎

Mia và cùng tất cả mọi người ở Tiêu gia đứng trên đỉnh núi của Tiêu gia, nhìn gió thổi từ xa, đó là phương hướng của Cảng Liyue.

‎Childe... Vài phút trước, Mia cảm nhận được ngọc bội ở trên người Tartaglia đã vỡ vụn, xem ra hắn khởi động trang bị ma vương, thậm chí mở tầng thứ hai, cho dù có ngọc bội ở đây, thân thể của hắn vẫn sẽ bị tổn thương mức độ lớn.

‎"Xem ra, chiến tranh thuộc về Liyue bắt đầu rồi." Là gia chủ của Tiêu gia, Tiêu Lan lập tức dặn dò người phía dưới một loạt. Tuy Tiêu gia là trung lập, nhưng liên lụy đến chuyện uy hϊếp tính mạng, cuối cùng phải lựa chọn. ‎

‎"Chị, em đi cùng bọn họ." Mia nghiêng đầu nhìn về phía Tiêu Lan, "Chính là hôm nay."

"Em...."‎ Tiêu Lan biết em muốn đi tìm ai, chỉ có thể bất đắc dĩ phất tay, "Em đi cùng bọn họ đi, chú ý an toàn." ‎

‎Tiêu Lan hiểu em gái nhà mình là một người cố chấp, khuyên không được, chỉ có thể căn dặn, "Chỉ có thể dùng một viên, không thể sử dụng quá nhiều."

Mia‎ khẽ gật đầu, lấy thuốc từ trong túi áo ra, xoay người theo người Tiêu gia rời khỏi nhà mình. ‎

‎Đoàn người thông qua điểm dịch chuyển đến Cảng Liyue, mục đích của Mia không có ở đây, tạo điều kiện cho người Tiêu gia tách ra hành động. ‎

‎Không ngờ lại có ngày dùng lại thứ này. Mia nhìn Vision trong tay, tràn ngập hoàn niệm.

‎Lúc trước khi rời khỏi Liyue, thân thể em đã không thể nào gánh chịu được lực lượng khi sử dụng nguyên tố, cho nên Vision đã bị cha lấy đi. Những ngày ở Băng Quốc, Mia đã quen với cuộc sống không có Vision. ‎

Đến khi trở về Liyue một lần nữa, cha giao lại Vision cho mình, Mia mới phản ứng lại, thì ra rất nhiều thứ đã được định trước.

Ngoại trừ lực lượng của Tiêu gia, em lại có thêm một tầng bảo đảm. ‎

‎Buộc Vision ở bên hông, Mia theo cảm ứng, chạy về phía vùng ngoại ô. ‎

‎Dưới gốc cây cách Hoàng Kim Ốc không xa, một người đang ngồi dựa vào thân cây. Người này chính là Tartaglia vừa nãy sử dụng trang bị ma vương quá mức trong Hoàng Kim Ốc dẫn đến tổn thương thân thể.

‎"Hô, may mắn vừa rồi chạy nhanh, thiếu chút nữa bị nhà lữ hành bắt được." Tartaglia nhìn tất cả những gì đã xảy ra dưới chân núi, lẩm bẩm, "Nhiệm vụ nữ hoàng giao cho ta hẳn là đã hoàn thành thành công, ngoại trừ việc cướp Gnosis. "

"A... Xem ra phải mất một thời gian mới có thể đi đón Mia." Ôm lấy ngực, Tartaglia cảm thấy không còn chút khí lực nào, "Cũng không thể để cho em ấy phát hiện..."

"Sợ em phát hiện ra cái gì?"

Một người đứng cách đó không xa, lạnh lùng nhìn người dưới gốc cây, "Nếu như không phải em cảm ứng được ngọc bội vỡ vụn, sợ là anh muốn giấu em. "

‎"A... Mia." Tartaglia dựa vào thân cây cố đứng dậy, hai mắt không hề rời khỏi người đứng đó không xa, "Em... Sao em lại ở đây? Nơi này rất nguy hiểm."

"Anh cũng biết là nguy hiểm." Mia đau lòng nhìn thiếu niên, bước nhanh tới đỡ lấy đối phương. "Em đi cùng người trong tộc." ‎

‎"Dù là cùng với Tiêu gia, em cũng không nên tới." Tartaglia tùy ý để cô gái đỡ mình ngồi xuống, ánh mắt đều là thiếu nữ, phảng phất không chứa nổi bất kỳ kẻ nào, "Mia rất hợp với trang phục Liyue."

Từ‎ khi trở về Tiêu gia, trang phục của Mia đã được thay thế theo phong cách Liyue. Dưới cùng màu trắng, quần áo màu xanh đậm làm điểm nhấn bất ngờ rất thích hợp cho các cô gái. ‎

‎"Bây giờ là lúc nói những thứ này sao." Mia kéo tay trái của Tartaglia, đôi tay nắm chặt, dẫn dắt nguyên tố chảy vào trong cơ thể thiếu niên, "Ajax, lần sau anh lại như vậy, em sẽ không cần anh nữa."

Đã không nghe thấy tên thật của mình trong một thời gian dài, Tartaglia không thể phản ứng lại, dường như sau khi hắn trở thành Quan Chấp Hành của Fatui, cái tên này đã được ẩn trong những kỷ niệm của quá khứ. ‎

‎"Mia..." Cảm nhận được dòng nước ấm truyền đến từ tay trái, sự khó chịu của thân thể bắt đầu có chút giảm bớt, Tartaglia cảm thấy kỳ quái liền nghiêng đầu nhìn, lại phát hiện hai mắt cô gái tràn ngập lệ, đang cố nén không để nước mắt rơi xuống. ‎

‎Nhìn dáng vẻ này của em, Tartaglia lập tức hoảng hốt, "Mia, em đừng khóc, tôi không sao, thật sự không sao."

Mia, người đã cố gắng để kiểm soát những giọt nước mắt của mình, im lặng, chỉ ngồi ở đó, nắm lấy bàn tay của thiếu niên để kiểm soát dòng chảy nguyên tố. ‎

‎Khối ngọc bội vốn là pháp khí do Tiêu gia chế tạo, ở một mức độ nào đó có thể chống đỡ được công kích của lực lượng bên ngoài đối với thân thể, với tư cách là người tạo ra ngọc bội, Mia có ý thức bên trong nó, cho nên em mới có thể biết được tình huống của Tartaglia lúc trước. ‎

‎Nhưng ngọc bội vỡ vụn, có thể biết thân thể thiếu niên tổn thương bao nhiêu. Tartaglia trăm phần trăm khởi động tầng thứ hai của trang bị ma vương. ‎

"Mia..." Tartaglia sốt ruột giơ tay phải lên, lau đi lệ nhoà nơi khóe mắt cô gái, "Tôi xin hứa, sau này không phải tình huống đặc biệt, tôi tuyệt đối sẽ không sử dụng trang bị ma vương."

"Childe..."‎ Cô gái ngẩng đầu lên, đôi mắt to nghiêm túc nhìn thiếu niên, "Em rất tức giận, thực sự vô cùng tức giận." ‎

‎"Tình huống hiện tại của Liyue, căn bản không ai có thể ép anh sử dụng trang bị ma vương, chứ đừng nói đến tầng thứ hai." ‎

"Kinh nghiệm chiến đấu trước kia của anh đều bị anh ăn mất sao!"

‎Đối mặt với những lời chỉ trích của cô gái, Tartaglia không nói chuyện, bởi vì em nói sự thật. Chiến đấu với nhà lữ hành, hắn căn bản không cần phải sử dụng trang bị ma vương, chỉ là không thể cướp được Gnosis trong tiên tổ pháp thoái làm cho hắn nhất thời đánh mất lý trí, mở trang bị ma vương tầng thứ hai. Đó thực sự là sai lầm của hắn. ‎

‎"Quên đi." Mia tức giận lần nữa cúi đầu, chuyên tâm trị liệu cho thiếu niên, "Childe phải không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn."

‎Mạnh đến khi trang bị ma vương cũng không thể giúp anh, có lẽ em mới yên tâm một chút. ‎

‎Tartaglia thấy cô gái từ bỏ, nhưng sự thật không phải thế, hắn biết cô gái vẫn còn tức giận, nhưng bây giờ đã cố đè nén. "Em đây là?"

Ngay từ đầu Tartaglia đã muốn hỏi Mia, tại sao bên hông có Vision, tại sao em ấy có thể chữa lành những nội thương trong hắn, tại sao không gặp nhiều ngày, tình trạng thể chất của em đột nhiên trở nên tốt hơn. ‎

‎"Trước kia bởi vì thân thể không tốt, lực lượng nguyên tố quá mạnh mẽ, cơ thể không cách nào chịu đựng, cho nên Vision được cha bảo quản."

Thiếu niên không hỏi, Mia biết, bỏ qua những gì không nên nói, em giải thích những thứ khác cho Tartaglia.

‎"Về phần lực lượng chữa trị là lực lượng năng lực độc đáo của người Tiêu gia phối hợp nguyên tố sinh ra, chẳng qua chỉ có vài người có thể nắm giữ mà thôi." ‎

‎"Cảm thấy tốt hơn chưa?" Mia lo lắng nhìn thiếu niên, cũng không thể nhập quá nhiều nguyên tố, cảm giác không ổn lắm, Mia buông tay đang nắm chặt thiếu niên.

‎Nhận thấy chuyển động của Mia, Tartaglia nắm tay cô gái, "Tôi cảm thấy trạng thái hiện tại tốt hơn nhiều so với vừa rồi."

"Vậy‎ thì tốt, những vết thương khác thì chỉ có thể từ từ điều trị." Mia cũng không rút tay về, chỉ là không nhìn thiếu niên, "Thời gian gần đây không nên sử dụng trang bị ma vương."

"Không‎ có trường hợp đặc biệt, tôi sẽ không sử dụng nó." Tartaglia biết rằng dỗ dành Mia cần phải có thời gian, bây giờ có thể tập trung vào những thứ khác, "Em xem, trận chiến sắp kết thúc."

"Đối‎ với đại lục Teyvat mà nói, đây mới chỉ mới bắt đầu." Mia nhìn Quần Ngọc Các dưới chân núi thuộc về Thiên Quyền Ninguang rơi xuống, phong ấn ma thần lốc xoáy Osial lần thứ hai, liền biết trận chiến hôm nay xem như đã kết thúc. "Chúng ta trở về đi."

‎"Tôi đưa em về Tiêu gia?" Tartaglia biết hành động lần này sẽ bị Thất Tinh Liyue bắt không buông, tìm phiền toái tới cho họ. Hắn không muốn Mia nhìn thấy, làm em tăng thêm phiền não. ‎

‎"Về nhà của chúng ta." Mia tức giận trừng mắt nhìn thiếu niên một cái. Trở về Tiêu gia, một khi xảy ra chuyện gì em cũng không thể biết đầu tiên, hơn nữa Tartaglia tuyệt đối sẽ liều mạng giấu diếm. ‎

‎"Được rồi, được rồi, chúng ta về nhà." Tartaglia đỡ cô gái đứng dậy, hai người chậm rãi xuống núi. ‎

‎"Mia, lúc chúng ta kết hôn, em mặc váy cưới của Liyue được không?"

‎"Childe, em còn chưa nguôi giận!" ‎

‎ "Mia~"