Chương 3: Phỏng vấn

Edittor: Mei

Ngủ suốt cả một buổi chiều, Quý Văn cảm thấy chính mình như được sống lại, rời giường đem đồ trong vali ra sắp xếp.

Đồ của cô kỳ thật không nhiều lắm, cũng chỉ có hai cái vali. Tiếu Trạch Vũ đã thuê người dọn dẹp vệ sinh, cho nên phòng ở cũng không cần lau dọn nữa.

Phòng ốc chỉ cần sắp xếp lại một chút là ổn, cũng vừa vặn đúng lúc Tiếu Trạch Vũ gọi điện tới. Nhắc cô chiều mai mang lý lịch sơ lược trực tiếp đến bộ phận nhân sự Thịnh Đầu phỏng vấn, quan hệ đều đã thông, chỉ là đi cho đủ trình tự.

Kỳ thật khi Quý Văn ở Tây Ban Nha du học, đã từng học một năm rưỡi chương trình học chuyên ngành thư ký, hơn nữa Tây Ban Nha là đất nước mạnh về công ty mậu dịch xuất khẩu, cũng là nơi đào tạo về quản lý hành chính tốt nhất.

Cô cũng vừa từ chức thư kí tổng tài của công ty truyền thông đứng thứ 3 Tây Ban Nha, cho nên với năng lực của mình, Quý Văn tuyệt đối có thể đảm nhiệm công việc thư kí tổng tài Thịnh Đầu.

Nhưng là, trận này là chiến dịch tấn công bạn trai cũ, cô nhất định phải thắng. Bởi vậy, để bảo đảm vạn nhất, vẫn là nhờ Tiếu tổng hỗ trợ.

Giữa trưa hôm sau vẫn là ở chung cư, Quý Văn lười phải ra ngoài ăn cơm, quyết định gọi cơm về nhà. Cơm nước xong, Quý Văn mở tủ quần áo, ngón tay mảnh khảnh quyest qua một loạt trang phục công sở.

Cuối cùng chọn một bộ màu vàng cam, áo sơ mi tơ tằm và váy ngắn màu xám đậm bó sát mông, cùng với giày cao gót màu đen.

Trang điểm nhẹ nhàng, thoa chút son hồng. Quý Văn nhìn chính mình trong gương, ngực sữa mượt mà đầy đặn, bị áo ngực mỏng tang giam cầm, qua áo sơ mi tơ tằm, đầṳ ѵú như ẩn như hiện dựng thẳng.

Váy ngắn xám đậm bao lấy mông, gắt gao bao vây lấy bờ mông tròn lằn gợi cảm. Vòng eo một tay có thể ôm hết, bàn tay to của đàn ông phảng phất liền có thể bẻ gãy.

Quý Văn đối với lớp trang điểm rất vừa lòng. Nghe nói, sau khi gặp mặt trưởng phòng nhân sự, còn cần tổng tài xác định người được chọn cuối cùng.

Phó Thần An, rất chờ mong được gặp lại anh~ Quý Văn nhìn chính mình trong gương, lại lần nữa cổ vũ chính mình, nếu đã trở lại, liền phải đem hắn bắt được!

*

Buổi chiều hai giờ ba mươi phút, Quý Văn mang theo lý lịch sơ lược, lái xe vào cao ốc Thịnh Đầu.

"Xin chào, tôi họ Quý, đã hẹn trước cùng trưởng phòng nhân sự đến phỏng vấn." Mới vừa vào sảnh, Quý Văn mỉm cười với lễ tân.

Nhân viên sau bàn lễ tân nghiêng con mắt đánh giá người phũ nữ trước mắt, tuy rằng ăn mặc khéo léo, cũng không hở hang. Nhưng lại làm cho người ta cảm giác có một loại yêu mị đến cực điểm, vẻ mặt không khỏi che dấu sự khinh thường, lạnh mặt, gọi điện cho người của bộ phận nhân sự xác nhận.

Quý Văn không thèm để ý cái nhìn của cô ta, bởi vì cô từ nhỏ đến lớn đã bị nhìn như vậy quá nhiều, quá quen rồi.

Bởi vì cô có ngoại hình quá xuất chúng, đặc biệt là thân thể no đủ mềm mại gợi cảm. Thế cho nên, cho dù cô có tự nỗ lực thành công trong sự nghiệp, người ngoài cũng chỉ sẽ nói cô là bình hoa, cho rằng cô dùng quy tắc, ngủ cùng người khác.

Dù sao cô cũng không có quyền can thiệp vào suy nghĩ cái nhìn của người khác, chỉ cần làm tốt việc của mình.

Vài phút sau, nhân viên lễ tân đưa cho cô tờ giấy, kêu cô trực tiếp cầm đến phòng chờ.

Quý Văn cầm tờ giấy, liếc mắt, 2508. Tiện tay đem tờ giấy vo tròn, ném vào thùng rác cạnh thang máy.

"Đinh ~" cửa thang máy mở ra, Quý Văn mỉm cười gật đầu, dẫm giày cao gót đi vào, duỗi tay ấn tầng 25. Trong thang máy, còn có ba người khác hai nam một nữ.

Cô cảm nhận được trong không khí truyền đến ánh mắt nóng rực của đàn ông, như tia X quang, đánh giá cô từ đầu đến chân. Tầm mắt dừng lại ở cái mông vểnh, cùng cặp chân dài bóng loáng không mặc tất chân.

Từ bên cạnh cũng phóng tới ánh mắt u oán ghen ghét, hiển nhiên là từ cô nhân bên cạnh, trang phục công sở đen trắng.

Quý Văn vẫn luôn bảo trì nụ cười nhợt nhạt, "Đinh ~" cửa thang máy mở. Quý Văn dẫm giày cao gót ra khỏi thang máy, lưu lại một mùi nước thành thục.

Tìm số phòng, Quý Văn tìm được rồi, phòng 2508. Duỗi tay đẩy cửa, không có một bóng người.

Nhìn bài trí trong phòng, hẳn là một gian phòng họp của bộ phận nhỏ.

Ước chừng thời gian còn mười phút, Quý Văn tùy ý ngồi dựa vào ghế thật thoải mái, chơi đấu địa chủ trong điện thoại. Gần đây mê trò chơi này, lúc nhàm chán liền lấy di động ra chơi.

Đang lúc vui sướиɠ thắng được một ván, Quý Văn nghe được tiếng giày cao gót ngoài hành lang truyền đến, hẳn là trưởng phòng nhân sự tới.

Nhanh tay thu thập một chút, điều chỉnh lại dáng ngồi. Dù sao lần đầu tiên gặp mặt, ấn tượng vẫn là rất quan trọng, đặc biệt là chính mình ~ đi cửa sau, dựa vào quan hệ... Càng dễ dàng làm người khác phản cảm.

Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy một người mặc trang phục màu đen, người phụ nữ sắc mặt âm trầm tiến vào. Khoảng bốn mươi tuổi, bởi vì đứng cách xa hai mét, Quý Văn vẫn có thể thấy được khóe mắt cô ấy, cho dù là đã có lớp trang điểm cũng không thể che đi cái nhíu mày.

"Quý tiểu thư, xin chào, tôi là trưởng phòng nhân sự- Linda. Lâm tiên sinh và tôi là bạn tốt nhiều năm." Người phụ nữ trung niên chậm rãi mở miệng, ngữ khí không mặn không nhạt, nhưng lại làm Quý Văn cảm thấy một trận cảm giác không tốt.

"Cô Linda, xin chào. Đây là lý lịch sơ lược của tôi, phiền cô xem một chút." Khóe miệng giơ lên, lễ phép mỉm cười, đem lý lịch sơ lược đưa qua.

Quý Văn cẩn thận quan sát nét mặt cô ấy, lúc bắt đầu thì khinh thường, đến khi nhìn đến lý lịch sơ lược thì đầu mày hơi hơi giãn ra. Đôi mắt xẹt qua ánh mắt vừa lòng, Quý Văn biết chức vị thư kí tổng tài này, cô nắm chắc.

Ân hừ, Linda thói quen lấy lại thanh hạ giọng nói, "Quý tiểu thư có lý lịch sơ lược thực phong phú, cũng thực ưu tú. Thoạt nhìn nhưng thật ra rất phù hợp cương vị thư kí tổng tài này."

Sắc mặt so với lúc trước đã hòa hoãn hơn, "Nhưng Quý tiểu thư có năng lực như vậy, tới Thịnh Đầu làm thư ký tổng tài, có điểm nhân tài không được trọng dụng?" Linda xem qua lý lịch sơ lược của cô, căn bản là không cần làm thấp để tạo bước đệm, hoàn toàn có thể độc chiếm một bộ phận, đảm nhiệm giám đốc hành chính Thịnh Đầu, thậm chí vị trí giám đốc nhân sự.

"Như thế nào là nhân tài không được trọng dụng? Tôi vẫn luôn thích công việc của một thư kí. Cho nên ~ tôi tin tưởng mình có thể đảm nhiệm tốt cương vị thư kí tổng tài này, còn nhờ giám đốc ngài có thể cho tôi một cơ hội." Từ trước đến nay Quý Văn không giỏi nịnh nọt, vì cái người đàn ông kia cũng đã học vuốt mông ngựa.

Linda sắc mặt rốt cuộc cũng giơ lên một tia ý cười.

"Tôi thật ra không có gì vấn đề, chỉ cần tổng giám đốc đồng ý, cô tùy thời có thể tới đi làm."

Nhắc tới người đàn ông kia, mắt hạnh không khỏi lóe lên, môi đỏ khẽ mở: "Lúc nào thì có thể gặp Tổng giám đốc phỏng vẫn?" Cô có điểm gấp gáp không chờ nổi để gặp hắn.

"Nga ~ Quý tiểu thư gấp như vậy muốn gặp Tổng giám đốc?" Ngữ khí bỗng nhiên chứa một loại cảnh giác.

"A ~ không có. Bởi vì tôi mới vừa về nước, rất rảnh dỗi, muốn nhanh chóng xác định, có thể đi làm sớm một chút." Quý Văn rũ mi, duỗi tay đem tóc mái vắt qua tai, cười che dấu.

"Vừa lúc tổng giám đốc hôm nay ở công ty. Cô đợi lát nữa lên tầng 29 tìm ngài ấy, ngài ấy xác định sẽ thông qua tôi, tôi sẽ gọi điện thoại lại, xác nhận thời gian đi làm." Linda dặn dò vài câu liền xoay người rời đi.

Để lại Quý Văn ngồi đấy, tim đập nhanh, giống ở một con nai con cuồng loạn nhảy lên. Đợi lát nữa liền sẽ nhìn thấy Phó Thần An. Đã ba năm không gặp, không biết... Anh đối với lần gặp lại này, có thích không?

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~