Chương 7

Nhiều bạn bảo mình nói chuyện nhạt mình công nhận điều đó.Mình lấy danh dự ra thế rằng những sự kiện và lời đối thối với các gái mình hằng ngày đều ghi lại, mình hoàn toàn không thêm bớt, có đôi khi mình không nhớ chính xác những lời của gái nhưng đại ý của câu chuyện nó thế nên mình ghi ra, mình có thể thêm bớt này nọ cho sự kiện, lời đối thoại nó sinh động hơn nhưng mình không làm vậy được mình muốn câu chuyện này,những lời đối thoại thật nhất.

Trường hợp mà gặp gái lạ như em thế này mà nói chuyện “sắc như dao cạo” thì chắc dạng cua gái khủng rồi, em thì không được như vậy.

Còn vấn đề nằm vùng thực sự khi viết truyện này ra em cũng suy nghĩ dữ lắm mình cũng không ngờ anh em voz tại nơi mình sinh sống lại nhiều đến vậy, mình tạm ngưng lại 1 thời gian vì vấn đề cá nhân và để cho các bác 81 ở chỗ mình quên đi những chuyện các bác gặp ngoài đường nhỡ không may hôm nay em riviu mà đúng hôm đó có 1 bác cũng gặp chuyện mà em gặp thế là các bác sẽ nhớ tới lúc đó ” ah thì ra thằng viết truyện này nó là thằng đó vs con nhỏ này đi cái xe abc” thế nên em tạm đi 1 thời gian các bác voz ấy sẽ quên đi mấy chuyện các bác gặp và em viết truyện này ra được an toàn hơn.Chẳng hạn em mới nói tới quán bánh mì “ốp la” ở đường abcx đã có 1 bác đoán trúng phốc.

Đôi lời thế thôi hô hô.

Về đến nhà em lấy điện thoại ra đọc tin nhắn mà thấy mình ngu ngu nhắn tin khách sáo mà lời lẽ giống U30 quá. Nhưng mà trình thì kém em chỉ được cái ghẹo gái quen thì giỏi chứ nói chuyện với gái chưa quen mấy thì không đỡ được.

Chém hưu chém vượn với bạn bè vui trên cả tuyệt vời nhưng khi nói chuyện với N thì chữ nghĩa nó zăng đâu hết, chỉ trả lời ngắn gọn, xúc tích nhất có thể mà chẳng biết vì sao. Hạ quyết tâm lần nữa tới đâu tới nên lần sau nó có nhắn tin thì “anh không nghiêm túc nữa đâu nha” chẳng cần biết nó có tỏ ra khó chiu hay không, cho lộ luôn ra cả bản tính thật cũng được, không cần phải giữ hình tượng nữa nói chuyện kiểu cứng nhắc, gượng gượng không phải cách của mình thường ngày nữa. Em được cái nói sến mạnh miệng đừng hỏi, cỡ như đứng trước mặt gái lạ mà không có tình cảm hoặc bồ của bạn em nói sến chỉ dưới phim Hàn xẻng xíu thôi.

Nhiều nữa nể em về cái khoản nói chuyện sến mà không quê miệng nên cũng thường có mấy đứa hỏi nói như thế nào hay thế vậy.

Thật thì chẳng có bí kiếp hay bí mật gì hay ho cả thứ nhất là bản tính, thứ 2 là giao tiếp nhiều, biết cách ăn nói lựa lời dẫn dắt câu chuyện rồi bắt đầu sến dần sến dần là ok luôn.

Nhiều ẻm tỏ ra gai gai khi mình nói chuyện như thế nhưng thật ra trong bụng thì khoái cực kỳ, nếu yêu thật sự theo em thì nói câu “anh yêu em” cực khó, còn đùa đùa cho vui với mấy em không có tình cảm, mình nói câu “anh yêu em” nó trả lời ” ghê quá đi..v.v.v.” nhưng nó thích được nghe những câu mây mưa lắm, bản chất con gái là yếu mềm sẵn, lại được cái phim Hàn hỗ trợ nữa coi nhiều cũng thắm mà toàn trên phim nên có 1 chàng trai nào “xuất khẩu thành thơ” thì các em mê đắm đừng hỏi.

Nhưng sến phải có chừng mực, sến nhưng mà phải vui đủ để gái xao xuyến, còn sến đặt thì gái nó sợ lắm đó nha.

Bác nào biết cách sến+đẹp trai (tùy gái không cần nhiều tiền) nó có cảm tình với bác ngay, nếu cũng có tình cảm vs nó thì cứ bắt chuyện nói vớ vẩn kiểu hay hay “khỏi cưa để em tự đổ ạ” là rất cao.

Lan man quá rồi trờ về chuyện của em nhé hô hô…

Tự nhiên nó nhắn cho em vài tín vớ vẩn thế mà nhớ muốn gặp lại em nó ghê. Em ước gì có được cả tấm hình của T và N ghê, thực sự nêu có em muốn up lên voz lắm lắm luôn, nếu có 1 ngày nào đó em sẽ úp cho mọi người xem nhưng ở 1 thời điểm thực sự thích hợp nhé.

ăn uống xong xuôi lại vật ra giường suy nghĩ có lẽ mình yêu mất rồi, điều đó đúng bởi vì trước giờ chẳng có con nhỏ nào tạo cho em cảm giác như thế này cả yêu đơn phương chắc khủng khϊếp lắm.

Chẳng biết dạng gái nhà giàu này cái kiểu nó chơi với bạn bè, người yêu ra sao nữa, tự trách mình mộng tưởng lung tung chuyện chẳng có gì cả mà đã nghĩ rằng nó cũng có gì gì với mình, có khi hành động lúc trước giúp nó khi té xe nó cảm kích thôi. ờ có lẽ vậy, tuy ngoài mặt đùa zỡn em vui lắm nhưng khi có gì tâm trạng thì thực sự em rất là chín chắn.

Lấy điện thoại ra xem lại mấy tin nhắn lúc sáng, định lưu số nó vào nhưng mà thôi cứ thế này đã, đôi khi nó dừng lại, em quên số dt nó có khi lại hay.

Tối hôm đó thì có tin nhắn, lấy điện thoại ra nhanh như chớp bấm thì trong lòng mừng muốn chết tin nhắn của số điện thoại quen thuộc mà nếu cách đây 1 hôm nó được lưu mà My Angel.

Mở ra xem thì thấy:

N-Hồi trưa anh có ăn sáng không.?

Mie hồi trưa mà còn ăn sáng hả em. Mà cũng đúng lúc em rủ nó cũng cỡ 10h trưa rồi.

Suy nghĩ giây lát thì nhắn lại.

Em-uh anh có ăn.

Rồi thất không ổn nhắn tin kiểu già này không ổn tí nào nên xóa đi viết lại.

Em-Có chứ.

Lại xóa,chẳng biết viết gì nữa.

Thôi nhắn thật bằng kiểu mình hay nhắn với gái quen luôn cho rồi.

Em-Có chứ sao không,đợi em mà em không lên, ăn 1 mình buồn muốn chết luôn đó.

Trong khi đợi tin nhắn em nghĩ “quái thật,mấy em gái như thế này mà sao tối nó không đi chơi lại nhắn tin này nọ với mình ta?”

Tin nhắn của N tiếp : hi em xin lỗi nha,có chuyện mà.

Cái kiểu nhắn tin trước cho mình mà tin nhắn lại cái kiểu tin nhắn cụt ngủn,chẳng có kết thúc mở để mình bắt tiếp chuyện mà nói này ghét thật đấy nhé. à tin nhắn N viết cho em chữ kiểu nửa viết tắt,nữa teen teen,nửa bình thường, em muốn ghi trực tiếp lên cho anh em đọc mà sợ đôi chổ anh em dịch hỏng ra nên em ghi thành tiếng Việt chuẩn luôn.

Em-Bắt đền chứ xin lỗi gì nữa em.

N-Tự nhiên bắt đền, người ta có chuyện thật chứ bộ .

Em-Thì em có chuyện thật không đi được anh mới bắt đền, đền lần khác dẫn anh đi đi chứ.

N- ok luôn.

Bực nha,lại nữa hả nhắn tin trước mà sao nói chuyện kiểu gì thế cưng,óc ngắn ah? .

Em-Nhưng anh đổi ý rồi không lần khác nữa,h anh đang rảnh nè dẫn anh đi uống kafe đền đi.

Vâng ! em đã nghĩ sai về N em tường nó ở nhà ai ngờ.

N-Bữa khác mà,đang đi chơi với mấy đứa bạn.

Đệt,nó đi chơi với bạn chắc chán nên lôi điện thoại ra bấm, móa tự ái nha, đang gây dựng hình tượng bận bịu mà nhỡ nói “anh rảnh nè dẫn anh đi uống kafe đền đi” hớ nặng à nha, khác đếu nào cưng xem thường anh, buồn quá cưng nhắn tin cho anh. (lúc đó em nghĩ như thế).

Em tức rồi mà nên nhắn:

Em-Đi với bạn mà nhắn tin với anh làm gì.?

N-Tự nhiên muốn nhắn (icon mặt cười bằng điện thoai ấy).

Em thấy tâm trạng nhẹ nhẹ chút hô hô bất ngờ nha, cưng thú vị phết .

Em-Tự nhiên muốn nhắn cho anh, có bé T đó không? thôi chơi với bạn đi nhắn tin cho anh làm gì.?

Nói vậy chứ trong lòng đâu có muốn vậy chút nào.

N-Có con T, Uhm.

Bực lại nha, ít gì cũng phải mắm muối gì nữa chứ cưng “uhm” sao mà anh thấy nãn quá chừng.

(Em xin riviu sau nha ngày mai chính thức đi chơi với nó và bé T trên danh nghĩa bạn bè không còn là cảm ơn nữa.)

—————