Chương 6

Chào các bác thời gian qua câu chuyện mình dừng lại cũng khá lâu rồi ha.Dù không biết ai còn hứng thú theo dõi truyện của mình nữa không nhưng mà thôi kệ hoành thành câu chuyện dang dở này, coi nó như 1 kỷ niệm sau này vào đọc lại thấy cũng vui trong lòng.

Khoảng thời gian đó mình nghĩ chắc kết thúc thôi, cuộc sống nó dập làm mình nản quá rồi nên gái với chả gú, coi tụi nó như gió thoáng qua thôi. Thấy những ngày phía trước có cái để mình chờ đợi nó hạnh phúc hơn hẳn, dù chẳng biết chờ đợi cái gì nữa, có thể đơn giản là tiếp tục câu chuyện này để được gặp lại đứa 2, nhìn tụi nó thôi cũng vui rồi.

Cái ngày uống nước với tụi nó về tâm trạng em phấn chấn lắm.

Hôm đó về nhà em suy nghĩ lắm chứ bộ, thấy nhiều anh em trên voz ủng hộ mình tiếp tục thấy cũng vui =)). Kệ tới đâu tới.

Hôm sau tâm trạng cứ nao nao, nhớ nhớ, cầm điện thoại ra rồi lại cho vào túi, muốn nhắn tin lắm lắm cơ mà tự ái thế nào nên kệ, đã tự nhủ với lòng là “cắt” luôn 2 ẻm rồi, nếu có rủ thì đi thôi chứ em hỏng thẻm rủ nữa đâu.

Phải chảnh chút xíu chớ, có cái gì để chờ đợi thì thấy thời gian thật là dài nhưng nó thú vị vì biêt có ngày đó sẽ đến, còn cái trường hợp của em là tự đặt cho mình vào tâm trạng chờ đợi mà chờ đợi cái ngày tụi nó rủ đi uống thật chẳng biết đến khi nào.

Hôm sau chẳng thấy 2 ẻm liên lạc gì cả nên em đi nhậu với mấy thằng bạn buồn buồn nên uống nhiều, về đến nhà lấy điện thoại ra bấm số bé N nhìn chằm chằm vào rồi em thở dài, nghĩ ” chẳng tới đâu đâu ” rồi em bấm nút xóa.

Tự nhủ như thế có sai lầm không nhỉ? kệ nó.Rồi nằm thϊếp đi tới sáng.

Sáng ra cầm điện thoại lên thì thấy có 1 tin nhắn. Mở ra thì thấy tin nhắn của con bé N đấy nhé các thím hô hô em nhũ thầm:”ố ồ zữ zội nghen, gì nữa đây em, nhớ anh à ?”, thật nhanh mở ra xem thì thấy nó nhắn:”Anh ngủ chưa?” vào lúc 2h sáng mà em ngủ nên không biết, rồi em lầm bầm:”oh shit chỉ vậy thôi hả,cưng bị khùng sao 2h sáng hỏi cái câu vớ vẩn thế nhỡ”.

Thật ra xóa số nó trong danh bạ vậy chứ số nó em vẫn nhớ trong đầu nha hô hô…

Định nhắn lại:”2h sáng anh mày không ngủ thì thức để tự sướиɠ ah?” nhưng mình đang giữ hình tượng nên thôi.

Hô..hô tự nhiên thấy tâm trạng hôm nay phấn chấn hơn hẳn,nhìn con cún hôm nay nó thật dễ thương, ngoắt nó lại vừa xoa đầu nó vừa cười 1 mình, còn nó thì chắc đang nhìn em với ánh mắt dè chừng, bảo đảm nó biết nói thì nó sẽ phán:” gì đây ông nội,bộ hôm nay tự nhiên tốt vs tui zữ”.Coi bộ sáng nay shit của nó ị trước sân cũng chẳng đến nỗi nào phải bực mình la như mọi hôm.

Ngồi trước sân bắn hết điếu thuốc rồi suy nghĩ, cái phần “chảnh” nó thắng cái phần “muốn” nhắn tin lại nên em cũng chăng thèm nhắn nữa, em nó nhắn cái kiểu hỏi hỏi thế này mình không trả lời thì trước sau gì cũng có thêm tin nhắn hỏi nữa cho mà xem..hô hô.

Cười 1 phát thật đẹp trai nha,lấy xe đi uống kaffe với mấy thằng bạn như mọi ngày. Hôm nay nhìn cái gì cũng thấy dễ thương hơn trơn, mấy thằng bạn hôm nay coi bộ đẹp trai zữ.

Đang ngồi chém gió thì có SMS lấy ra xem thì em N tiếp nhé. Coi bộ lạ nghen, mở SMS ra thì thấy nó nhắn thế này:”hi,anh dậy chưa”.

Lạ thiệt nha sao đi chơi có 1 lần mà nhắn tin thân zữ ta, em SMS lại:”dậy rồi cưng, bộ cưng nghĩ anh là heo sao h này chưa dậy” nghĩ lại thấy kỳ kỳ nên nhắn lại ngắn gọn:” Uh,anh dậy rồi em.” thiệt là đàng hoàng nha hô hô. Vâng! thật là nhanh như chợp SMS của em nó tiếp:”Sao hôm qua không nhắn tin lại cho em”, á à bạo quá nha, bất ngờ quá đó nha, bộ cưng tưởng anh rảnh rỗi 2h sáng nhắn tin cho cưng hả cưng, lại thấy nhắn tin kiều này coi bộ không ổn nên em SMS đàng hoàng hết sức:” hihi,hôm qua nhậu say, em nhắn tin anh không biết”, mấy thằng bạn thấy mình cứ tủm tỉm cười nên hỏi:

My friend- Gì mà cười cười zậy mày?.

Em ngước lên vẫn tủm tỉm cười, nói:- à không có gì?

My friend-Dẹp m* đi, gái nhắn tin chứ gì? ,con nào đó?.

Em – gái đâu mà gái mầy, fan hâm mộ nó nhắn tin thôi mà – em đùa.

My friend chẳng nói gì nữa.SMS của bé N lại đến:”da,hihi”- gì đây cưng, thế thôi hả, bộ tính thử thách anh hả cưng, cưng nhắn kiểu đó rồi sao anh nhắn lại. Thật ra thì để ý kỹ theo phán đoán của em là nó muốn rủ đi đâu mà ngại nên chẳng biết nói gì. Mấy cái đó để anh trị cho là đúng luôn đó hehe.

Em SMS lại:”Em ăn sáng chưa?”

N SMS – Rồi ạ.

ơ thế không phải cưng định rủ anh đi đâu đó hả, ăn sáng chẳng hạn,haizz nó trả lời khiên em chưng hửng thế là phán đoán của mình trật lật rồi.

Em-“Anh chưa ăn,thế đi ăn tiếp với anh nha”

Em hơi liều mạng chút, dặn lòng là chẳng được gì đâu nên đâm ra chơi liều, nhắn tin không thèm dè chừng nữa. Và rút ra được => các thím nào tán gái chưa quen thì cứ nhắn tin cái kiểu như đã quen rồi ấy,% cao lắm đó nha.

N SMS- Cũng được.

Hơi bực xíu, em nó nhắn tin cho mình nhưng toàn cụt ngủn kiểu đó giống như chẳng quan tâm gì lắm. Thôi má muốn gặp người ta thì nói đại đi bày đặt làm giá với tui nữa hả.

Em SMS- hihi,em ở đâu?

Thật ra là em biết nhà rồi nhưng vẫn phải giả vờ như thế.

N SMS- để em chạy lên cũng dc.

Em SMS- thế anh tới quán nào đó rồi điện em lên nhé.

N SMS- Dạ.

Bai bai lũ bạn đứng lên dắt xe đi mà hơi áy náy xíu, bỏ tụi nó lại với anh mắt nhìn em đến khó hiểu, haizz kệ tụi bay tao nhớ ghệ tao quá rồi tao đi gặp nó đây… ( Em hay chọc mấy thằng bạn vì gái mà bỏ bê bạn bè, giờ em lại bị như tụi nó,đúng là chưa trải qua thì chưa biết cảm giác.)

Rôi dong đi thật nhanh, vừa chạy vừa suy nghĩ ăn ở đâu cho hợp lý ta, bánh xèo? người ta đổ khói ngợp lắm, bánh canh? thôi ớn lắm, bún,phở ? không được, không được, phải kiếm món gì mà gọn,gọn nhìn lịch sự tí,đấu tranh tư tưởng 1 hồi thì nhớ ra “A, bánh mỳ ốp la”,thế là về số,zọt lên quán ở ABC vừa đi vừa nt với bé N:”em lên quán ốp la đường abc nha”.

Tự nhiên thấy hồi hộp vô cùng giống như chuẩn bị về ra mắt gia đình bố mẹ vợ vậy à, em đâu có ngờ tự nhiên lại gặp lại em nó nhanh chóng như zay đâu cà.

Vào quán, kiếm bán nào có vị trí đẹp đẹp ngồi, vừa đặt đít xuống thì con bé phục vụ chay ra:” anh ăn gì?” thấy nó niềm nở quá, chắc tưởng khách vip, định bảo “đợi xíu, bạn anh tới rồi kêu luôn”, thấy nó cười cười, 2 mắt mở to đợi em gọi món không nỡ nói như thế nên em bảo:” cho anh bánh mì ôp la đi”, nhìn lướt xung quanh thì thấy quán này học sinh cấp 3 có vẻ nhiêu. Toàn mấy em mơn mởn không mới ác chớ.hô hô…nhìn xung quanh một lượt, hồ hởi shock lại cái tin thần, thì điện thoại rung rung thì thấy SMS của N, đừng có bảo là không biết quán này nữa nha cưng.

N SMS- Hihi giờ cũng gần trưa rồi, mẹ bắt em chở đi công việc xíu, xin lôi anh nha.

ờ,SMS trước tuy ngắn nhưng thật là dễ thương, còn lần này tuy dài mà làm anh đau quá nha cưng.

Em SMS-Bố láo thật,lừa anh hả cưng, lần sau đừng có rủ này nọ nữa nha. Bấm xong xui rồi định gừi mà thôi, lỡ nó chở mẹ nó thiệt thì sao.vậy là em xóa ghi lại:” uh hihi,không sao đâu” thất vọng quá nên nhắn thế thôi chẳng buồn nói gì thêm.

Nó cũng chẳng SMS lại, làm giá quá nha cưng, anh mày nt vs gái chưa bao h gái kết thúc sms với anh hết trước mà em dám…Con bé bưng đồ ăn ra cạp cạp cho xong,giờ này chẳng tâm trạng ăn uống gì hết trơn. Cũng hú hồn thật lúc này mà bảo: “đợi xíu bạn anh tới rồi kêu luôn” là hớ mie rồi.

Về mà tâm trạng phấn chấn vật vã, vừa chạy xe vừa tủm tỉm cười nói thì nói thế thôi chứ anh đâu có giận cưng chút nào đâu, cưng như thế là đối với anh là quá tốt rồi…

—————