Chương 29

Nói rồi nó choàng ôm tay em…ơ giật mình nha, nhưng kệ sướиɠ thiệt.

Đúng là đứng trước con gái em rất dễ xiu lòng. V ôm kẹp tay của em vào người nó mà tự nhiên thấy nóng ran nha, thiệt tình cái con nhỏ này.

Mấy thằng bạn của nó thấy vậy cũng bình thường chẳng thấy nó nhìn, hay tỏ ra khó chịu gì hết trơn hết trọi. V đưa đưa tay em bảo:

V-Bồ người ta mà zãy đó hả.

Mấy thằng đực rựa thấy V chẳng nhìn tụi nó nữa mà nói chuyện với em nên cũng thôi, chắc do mình lạ nên tụi nó cũng ngại chẳng muốn xen vào.

Em nhăn mặt tỏ vẻ khó hiểu hỏi:

Em-Là sao?

Bé V tự nhiên thiệt nha, ngượng thì có ngượng đấy mà bạo quá đâm ra mình cũng ngại gì đâu.

V-Thì hông rủ người ta đi đâu hết.

Em cười chẳng nói, tạch cái chuyện này cho rồi, kiểu em mà anh dẫn đi chắc anh phải cầm sổ đỏ nhà rồi mới dám đi với em. V thấy em lơ lơ nên lắc tay nói tiếp:

V-Tí chở em về ha.

Chẳng biết V đùa hay thiệt em liền quay qua nó nói nhỏ:

Em-ủa chớ ai chở lên mà kêu anh chở về.

V khép nép chỉ tay qua cái con nhỏ nào đó hỏng biết như sợ nó thấy.

Em ngó theo tay của V chỉ, thấy có con bé áo trăng cũng xynh vật vã, mà trang điểm đậm quá hỏng thích.

Em thì thầm:

Em-Thì để nó chở em về, anh bận rồi.

V coi bộ thấy em thì thầm, cũng nhỏ giọng thì thầm theo:

V-hỏng chở người ta về đúng hong.

Em-không phải, anh bận thiêt. khi khác có đi đâu anh chở, chịu chưa.

V ngước nhìn em coi bộ cũng tạm đồng ý, mà cũng chẳng biết nó dỡn hay đùa, bé này cái tính hay zỡn zỡn cũng vui có nhiều cái nó làm bộ nghiêm túc mình cũng e dè.

V-(cười) anh thấy em với chị N, T ai xynh hơn.

Đậu phọng, nghe xong em liếc nhìn cái mặt nó kỹ hơn. ủa nhỏ hơn sao già chát zãy bà nội, còn lớn xác nữa chớ.

Em nham hiểm, giọng thèm thuồng nói:

Em-hê hê ai cũng xynh hết trơn.

Rồi cầm ly nước trà uống cùng với nước bọt luôn. Tự nhiên ý nghĩ lóe lên trong đầu, giờ em thì thầm càng nhỏ nữa:

Em-em chơi với chị N vs T lâu chưa?

V-lâu rồi, lúc em còn chút xíu.

Em-Sao em quen N vs T ?.

V-Bà T chị họ em mà.

à bất ngờ nha, có con bé em đua đòi nên chắc đi chơi hay dẫn nó đi.

Em tiếp:

Em-Em thấy chị N vs T sao.?

V-bà N vs T hả? hai bã chơi thân nhau lắm.

Em gật gật, coi bộ đúng đề tài rồi hay sao mà nó xích xích người lại gần em coi bộ con nhỏ này cũng nhiều chiện bà cố nội.

Trước sau gì nếu có đi chơi này nọ với N em cũng hỏi cơ mà sẵng dịp này hỏi con nhỏ này luôn.

V thì thầm:

V-Nhưng mà anh hỏi về cái gì.?

Em-Cái gì cũng được.

V-Bà N thì hiền hơn, bã với bà T nhiều người theo lắm á.

Em-vậy hả.

Rồi V tiếp:

V-Hồi trước có ông kia cứ theo bà N hoài mà bã hong chịu.

Nghe xong là biết thằng nó “bum” em chứ thằng nào.

Em-Có phải cái thằng đi sinh nhật T mặt mụn mụn phải hong.

V-uh, ổng đó, ổng quậy lắm ak.

Em-Sao N hong chịu.

V-thì em nghe 2 bã nói chuyện, ông đó hay mua đồ cho chị N lắm ổng mà biết chị N thích cái gì là mua liền, lên nhà chị N chơi hoài mà cái tính ổng cọc cọc, mà ông dê quá chị N hong thích hay sao ấy.

Em phì cười nói:

Em-dê hả.

ủa thằng đó sao giống mình zữ ta.

Em-thế trước giờ chị N có người yêu chưa?

V-Có chứ, người yêu chị N đẹp trai lắm ak.

Em-giờ thằng đó đâu rồi.

V-Hình như ổng ở ngoài sài gòn rồi.

Em-Sao chia tay?

V-Em có biết đâu mà hình như ông đó ra ngoài sài gòn làm cái gì ngoài ấy, bà N với ổng xa nhau quá nên chắc chia tay.

Em-mà nhà chị N làm gì?

V-Ba chị làm abc.

Em-còn mẹ.?

V-Mẹ chị N ở nhà.

Em-Em thấy chị N sao.

V-thì bã hiền, mà hay khóc lắm.

Em-Sao vậy.

V-em hỏi bà T bã bảo bà N buồn nhiều chiện lắm. Mà bã với bà T điệu lắm.

Nói rồi V bụm cười thút thít nhìn 2 bé N vs T.

Em-Mà N có quậy hong.

V-hong, bã sợ ba bã lắm.

Sợ ba hả, cái này hỏng biết đâu hong, chắc phải xem lại.

Em-N có anh em gì hong.

V-bã có thằng em nữa, thằng quỷ nhó dễ thương mà lỳ lắm.

Em-Còn chị T có người yêu gì không?.

V-Có chứ mà bã khó tán lắm á, bã lỳ lắm, ham chơi nữa.

Em-Khó tán sao.

V-bã khó tính lắm, bã hong chịu ai đâu, có mấy anh bạn của mấy ông đây nè.

Nó khẽ chỉ tay qua chỗ mấy thằng đực rựa đang ngồi đối diện em, V tiếp:

V-Hồi trước tán bã, mà bã có chịu ai đâu.

Em-Sao vậy.

V-Em hong biết, mấy ông đó cũng dễ thương mà hong biết sao bã hong chịu, qua tán bà N mà 2 bà này giống nhau toàn thích mấy ông đẹp trai.

Em-Đẹp trai thôi hả, em thấy anh đẹp hong.

V-Anh tán 2 bã hay sao mà hỏi.

Em-Hỏi cho vui thôi chứ tán gì em.

V cười mặt da^ʍ bà cố trả lời:

V-Anh xấu hoắc.

Rồi ghì tay em, cái miệng thì nói thế chứ ai biết được hề hề

Em-Nhà chị T làm gì em.?

V- Bác trai làm abc, còn bac gái làm zyx.

Em không tiện nêu tên nên ghi bác trai, bác gái nhé.

Em-còn anh em.

V-bã có một mình.

ế thì ra T là con một hèn chi T nó bướng, lỳ quá, để xem nào..nếu dụ con bé T thì được hưởng tất, còn N thì còn thằng em nữa, ây cha khó đây….em đùa đấy.

Em-Hai bã hay đi chơi không.

V-Hai bã đi chơi hoài ấy mà.

Em-Đi với mấy thằng bên đây hả.

Em liếc ánh mắt qua đám bên đó, V nhìn theo rồi nói:

V-uhm chơi hùi xưa giờ rùi, trong này có mấy ông hồi trước cũng thích bà N vs T nè.

Em-Sao quen nhau hay zãy.

V-thì bạn học cũng có, rồi mấy ông bạn dẫn bạn của mấy ổng đi chơi với nhau rồi thành 1 đám nè.

Em-Tụi này chắc nhà giàu lắm hả.

V-uhm, mấy ổng nhiều tiền lắm, đi chơi toàn mấy ổng trả.

Nghe xong sao nãn lòng chiến sĩ quá, có mỗi mình em từ hầm rác chui vào ngồi trong hầm vàng.

V-mấy ông đó cũng chơi dữ lắm.

Em-Sao anh ở đây lâu giờ hong biết mấy thằng này ta.

V-Mấy ông đi sài gòn rồi về đây hoài, sợ mang tiếng này nọ nên thích gì rồi chơi thôi hong có nổi gì đâu.

Hèn gì lúc ở bar tụi này đi ra vào chẳng có thằng bảo vệ nào hó hé hết trơn. Thấy cũng được, cũng biết cách ăn chơi cơ mà không biết tụi nó có hút chích không đây.

Chắc mình bảnh bao thế này nó cũng nghĩ dạng thiếu gia như nó, thiếu gia đâu không thấy chỉ thấy ” thiếu da” còn xương không đây. Có tiền thì có tiền chớ, không tiền mà chơi có nét mới hay.

Chẳng dám hỏi nhiều, em với V ai đứa cứ thì thầm thì thầm rồi tủm tĩm cười, tụi nó nhìn hoài cũng ngại, biết sơ sơ chút vậy là được rồi. Cơ mà anh em chú ý chơi với gái tránh hỏi về gia đình của người ta nhé.

Em chỉnh lại tư thế ngồi cho thoải mái.

V-ủa anh hỏng hỏi gì về em hết hả.

Em phì cười, trẻ con quá chừng, thấy thế em hỏi cho có lệ.

Em-V có người yêu chưa ?.

V-Chưa.

Em-uh vậy ráng kiếm đi, hay để anh giới thiệu cho.

Rồi em toe miệng cười, nó nhăn mặt lắc tay em kiểu sao chọc nó.

Em-mà sao tụi em hay nhỉ, hỏi ai cũng chưa có ngưởi yêu.

V-Sao không…bà bên kia bồ của ông kia kìa.

Em ngước mắt nhìn con nhỏ, coi bộ cũng múp máp quá chừng nha.

Em-Ah mà bạn của chị N vs T đông không.

V-Nhiêu chứ.

Em-Con gái ấy.

V-con gái cũng nhiều, mà anh hỏi chiện bà N vs T chi zãy.

Em-Ah mới quen 2 chị nên anh hỏi cho biết vậy đó mà.

V-mà anh có người yêu chưa.

Em thộn mặt ra, suy nghĩ rồi nói:

Em-Rồi.

V-Ai.

Em-Em hong biết đâu.

V lắc tay em nhăn mặt nói:

V-Sao anh nói bồ em mà.

Em-Đùa đấy, anh chưa có.

V nhe răng cười.

Có con bé nào đó lên tiếng nói:

-V có người yêu vui quá ha.

Em quay qua ngó nhìn con nhỏ vừa nói xong cười rồi cuối đầu xuống chẳng nói, V chu miệng nói:

V-Kệ em.

-Cứ ngồi nói chuyện hoài.

V-Chuyện của tụi em.

Nói cái miệng thì hay toàn chuyện của N vs T hong à bà nội. Mà con bé V này cũng nhí nhảnh, dễ thương sao mấy thằng kia cứ cười suốt thế nhỉ. Sau này em mới biết thì ra V tính tình như con nít nên hay bị chọc, nói cái gì cũng bị tụi đực rựa hùa nhau cười do nói chuyện ngốc quá lúc nào cũng cho mình đúng. Mà do cái tính nó cũng bướng như chị T của nó, lúc nào cũng cho mình là đúng nên càng bị chọc tức, càng tức là càng nói, càng nói là càng bị chọc.

Lúc V nói chiện với em bị tụi đực rựa ấy cười là do tụi nó đang kiếm cớ hay lúc tranh thủ lúc V mở miệng nói ngu ngu là tụi nó chọc liền, nhiều lúc ức quá cũng khóc luôn. V dễ thương có điều cái miệng hơi tía lia một chút.

Mấy thằng đực rựa này cũng ác thiệt nha, cứ chọc cho con V cãi, chắc bắp là V chẳng bao giờ cãi lại tụi nó khi nào V khóc là xong, kết thúc cuộc vui của tụi đực rựa ấy, thiệt tình cứ thấy đứa nào còn trẻ con là hùa vào chọc để mua vui không ah, do lần này có em nên tụi nó thôi chọc ấy chứ.

…..

Mình chưa thân thiết gì lắm nên cứ ngồi im nghe tụi nó nói chiện, sao tui giống thằng lạc loài quá thế này, mà đúng V cái miệng tía lia thiệt, không nói chiện với em thì nó lại ngồi nói với mấy con nhỏ kia. Mình chỉ ngồi nghe thôi, mà sao N vs T sao hai đứa khó chịu cái gì mà im ru vậy trời, nếu là do mình thì chắc chẳng bao giờ em dám đi như thế này lần nào nữa.

N vs T ai hỏi gì tụi nó mới ngẩng mặt nói nói rồi lại cuối xuống bấm điện thoại, thấy 2 tụi nó em cũng oải, cafe như thế này thì thà ở nhà còn vui hơn.

Định bụng cáo về trước nên đứng lên giả vờ đi toilet, em tới quầy tính tiền, xong xuôi ra ngồi thêm xíu nữa rồi đứng lên cáo bận cộng việc nên về trước. Em đứng lên len len ra ngó xuống nhìn T vs N, N coi bộ nó muốn khóc ak nha, thôi mà trời ơi. N nhìn em, em cuối xuống né ánh nhìn ấy đi, N bậm môi là chắc cỡ 40% nữa là nó chảy nước mắt rồi. Thiệt tình thấy mình hèn nhát sao đâu, thấy N vậy em càng đi nhanh hơn, lo lủi về chứ kẻo nó khóc trong quán là quê chết nữa, đi tới của quay lại nhìn thì thấy T với N cả con V cũng quay lại nhìn, coi bộ em đi T ra vẻ vậy chứ chắc cũng buồn lắm. Ra tới bãi giữ xe mà lòng thấp thỏm, bực quá nha, hở tí là khóc, biết mình ghét nhất con gái khóc rồi, còn bé T nữa chả biết nữa, mọi chuyện cứ sao đâu.

Đúng là tham lam, với T thì “bỏ thì thương mà vương thì tội” chẳng lẽ yêu 1 lúc hai đứa. Chẳng biết tự nhiên mắc vào cái chuyện éo le gì đâu. Coi bộ phải lên nhà thằng bạn nhậu thiệt cần có chút say.

—————