Chương 28

Cũng tới thời điểm xuất phát rồi, quần ảo bảnh chẹo thi phải biết. Phải đẹp mã trước toàn bộ bạn bè của N được chớ. Em hỏng chở N đi được vì N phải chở bé T, thế cũng hay mắc công mình chở N xuống bạn bè nó thấy rồi ái ngại khó chơi. Gặp tui nó một lần rồi mà h tự nhiên thấy lo qua nha. N cũng nhắn tin thông báo với em là nó xuống rồi anh lên đi””.”

Xách xe ra chạy ngăm phố tí, ghé lên chỗ thằng bạn làm ngồi chém gió với nó chút rồi lên sau, người ta thường bảo nhân vật chính hay xuất hiện cuối cùng ở những lúc gay cấn mà. hê hê.

Vừa thấy em nó nhe răng cười nói ngay:

Bạn-Đù mother, đi đâu lên đây, rủ nhậu à.

Em nhe rằng cười nói:

Em-Lên chơi chút ak mà.

Bạn-Nhậu mie đi, chơi cái gì.

Em-uh nhậu thì nhậu, kêu mấy thằng kia lên.

Bạn-mày thiết kế cái gì đi.

Em-thì cứ kêu lên đi.

Zãy là nó móc điện thoại ra gọi mấy anh em chiến hữu luôn. Nói với anh em luôn là em chơi tum lum thế nên khi mà đi chơi anh em đừng thắc mắc là sao không thấy thằng hôm bữa xuất hiện nhé. Chẳng hạn đám này thì có thằng C quen chứ thằng D không quen nhé.

Định bụng gài độ tụi nó lên đông đủ cho vui rồi em cáo về đi uống kafe với N, thấy thằng bạn nhiệt tình quá cũng không nỡ định bụng tranh thủ uống kafe rồi chạy lên nhậu với tụi nó luôn.

Em-uh gọi tụi nó lên đi, tao qua đây tí.

Thằng bạn nhìn em mặt ngờ vực nói:

Bạn-Có lên không ak ông thần.

Em-(cười) sao hong lên mầy.

Bạn-uh, nhanh nhen.

Em đã bợm nhậu rồi mà mấy thằng này còn bợm hơn nữa, hình như là có rượu mới ngồi chơi được hay sao ak nha.



Chạy xe tới quán, làm ăn thế này biểu sao hỏng giàu cho được, quán xá gì mà đông đen, đút cái xe vào gửi mà cực gì đâu ak nha. Tự nhiên em thấy bối rối gì đâu, bước vào quán phong thái tự tin hết cỡ mà sao 2 lỗ tai cứ nóng ran zãy cà. Ngó thấy bàn tụi nó đang ngồi coi bộ không đông bằng bữa sinh nhật.

Bước tới bàn N thì có vài cái đầu ngó lên nhìn, sao nhìn tui lạnh zữ zãy, nở nụ cười thật tươi phải gây thiện cảm trước chớ.

Quê nha, quán xá gì mà bàn nhỏ xíu chơi ghế sofa to tổ chảng, bàn của N chẳng có cái ghế nào trống hết trơn, mấy em gái có cả N và T cộng với mấy thằng đứa rựa cứ ngó mình đăm đăm, thằng nhân viên thấy em loay hoay nhìn xung quanh kiếm ghế nó liền chạy tới kê ghế cho em ngồi, phải làm cho mấy bé kia phải đứng lên xích ghế ra để đưa ghế em vào trong kỳ ghê nha, chưa gì mà đã làm phiền tụi nó rồi.

Đặt ass xuống thằng nhân viên hỏi luôn:

-Anh uống gì ạ?

Em nhăn mặt, chẳng biết uống cái gì hết trơn nên vừa suy nghĩ vừa trả lời:

Em-cho anh một ly…ly..ờ…uhm…cafe..ờ..cafe…sữa đi.

Thằng này cũng lựa chỗ mà bỏ ghế vào ak chớ, em ngồi gần bé N mới sướиɠ rơn. Bé T thì ngồi bên cạnh N có cả con bé V nữa nó ngồi ngồi cạnh T. Em ngước đầu ra ngó T và V cười kiểu “chào em”, V nhìn em cười lại rồi gật đầu, T đang bấm đien thoại chắc không để ý.

Nhìn mấy thằng bạn N coi bộ thằng nào cũng cầm cái cảm ứng hết trơn. Thiệt tình bây giờ tụ tập đi chơi cứ thấy tụi nó mốc điện thoại ra bấm bấm…em thì từ nhỏ đến giờ chưa biết xài cảm ứng là cái gì nên đết hiểu có gì trong đó mà cứ bấm hoài. Móc con điện thoại ghẻ của mỉnh ra chắc quê chết, cũng hỏng phải hàng dỏm gì có điều nó hơi cỗ so với thời đại thôi, con nokia 6300 thần thánh nhé có điều hơn các con 6300 khác là điên thoại em vỏ mạ vàng nên rất đẹp nhé. Nâng niu, giữ gìn lắm nên mới giữ đến bây h. Cơ mà em thấy khi ai gọi móc ra nghe thấy cũng hoành tráng lắm đó nha.

Bổng có thằng bạn của N chồm người nhét cái điện thoại cảm ứng to đùng vào túi nhìn em cười rồi hỏi:

-Bạn của N vs T hả.

Em gật đầu nói:

Em-uhm.

thằng đó tiếp:

-Sao lâu giờ không biết ta.

em ngại ngùng nói:

Em-Ah, mới quen thôi N với T thôi.

-Bạn làm cái gì?

Thôi nha ba, giờ chả nhẽ bảo mình chơi không, kỳ chết, mie nó hỏi khó quá.

Em-Ah chuẩn bị theo ông cậu làm abcx.

Nói cho qua chuyện vậy thôi chứ biết khi nào mà theo ông cậu làm.

-Vậy hả.

Em-anh làm gì?.

Mấy thằng này nhìn mặt xem xem tuổi của mình thôi nhưng vẫn xưng anh cho lịch sự.

-Ah mình làm ở abc đấy.

Em-a gần chỗ zxc đó hả.

-ờ đúng rồi đó.

ây cha, đậu phọng đúng là mấy anh “thíu da” có khác, nghề nghiệp ngon lành quá chừng. Có cả mấy thằng đực rựa khi trước đi sinh nhật T nữa.

Có thằng lên tiếng nói:

-Hình như hôm bữa đi sinh nhật T đúng hong.

Em gật gật đầu nói:

Em-ờ, đúng rồi đó.

-Hình như tên Q phải không.?

Em-ờ, Q.

Xã giao hỏi lại tên tuổi tụi nó hết rồi nói được năm ba câu nữa thôi em tắt luôn, tụi nó ngồi nói với nhau mấy cái chuyện của tụi nó mình có biết gì đâu mà chen vô nên cứ ngồi im, thằng hôm bữa “bum” em coi bộ không xuất hiện nha, cũng đỡ khỏe gặp lại nó mệt nữa.

Em quay qua N thi thầm:

Em-N lên lâu chưa.

N-Lâu goy, đợi anh lâu lắc.

Em-(cười) uh anh có việc bận mà.

Sao mà nó với bé T lúc nào cũng xynh vậy nhỉ, rõ khổ chở mấy bé này đi ra đường ai cũng ngó hết trơn hết trọi.

N-Anh bận gì?

Em nhìn N cười cười nói:

Em-thì bận chứ bận gì.

Tự nhiên nghe giọng bé nào mà chanh chua phát lên “quên tui luôn rồi phải hôm” em ngước đầu ra nhìn thì thấy bé V ngó em, trề mỗi giả vờ giận dỗi.

Em vừa cười vừa nói:

Em-Quên gì đâu.

V-hỏng quên, qua đây ngồi với em nè.

Thôi má, sát bên má là T đó nha, tui mà vào ngồi là ngồi giữa má với T đó, cơ mà ngồi kẹp chính giữa là sướиɠ nhất luôn rồi đó nha, nhưng mà sướиɠ cũng phải tùy chỗ chớ, chỗ chính giữa đó anh hỏng vào đâu.

Thế là phải định bụng “hỏng được đâu em đừng làm khó anh nha”, em cố từ chối nói:

Em-Chật lắm sao ngồi.

V-Được hết ak.

Sao mà mấy con nhỏ này đứa nào cũng thích bắt ép hết zãy trời.

Em-thôi em ngồi đó đi.

V-Zãy là hong wa đúng hok.

Em ngó N rồi thoáng nhìn T, từ lúc vào tới bây giờ T chưa bao giờ ngó em cái nào hết trơn hết trọi, nãy giờ cứ canh me T nhìn em là em dành tặng cho T nụ cười “tỏa nắng” của em cho T rồi, cơ mà T vô tâm quá chừng nha.

Rồi con bé V nhít nhít cái mông gợi cảm của nó sát vào thàng ghế sofa như để tăng thêm khả năng thuyết phục em qua (băng ghế dài ấy nhé) rồi đập đập tay xuống ghế bảo:

V-chỗ đây nè.

V chỉ chỉ cái tay xuống khoảng trống mà nó vừa tạo ra, em ngó đăm đăm cái mông vừa động đậy của V mà khẽ cầm ly nước uống để nuốt nước bọt luôn cho tiện. N nhìn em khẽ lắc nhè nhẹ ý muốn em ngồi chỗ N chơi chứ đừng có qua bên đó. Bên kêu ngồi, bên bảo qua, sao mà “tui khổ vì đẹp trai” quá zày nè. Ngồi thì ngồi được hết ak, thà thay con bé T bằng con bé nào khác đi. Đánh bạo một cái ‘phải hong phải” qua luôn cho rồi, kệ luôn bé N.

Đứng lên đi qua ngồi tọt xuống khoảng trống mà V mới tạo ra, chưa bao giờ mà em thấy sướиɠ như bây giờ, một bên là cặp đùi của V, một bên là của T, chật quá nhưng sao mà cảm giác đã ghê nha. Chưa tận hưởng được bảo lâu thì “ủa sao nó rộng rộng hơn rồi” ngó qua thì thấy con bé N đứng lên đi qua ngồi ghế của em, bây giờ N cũng hỏng thèm nhìn em luôn, T cứ bấm bấm điện thoại, không nói cựa người xích ra khỏi em giống như muốn tạo khoảng cách với em vậy.

Ngồi gần nhau nhưng sao tự nhiên em cảm thấy em và T xa cách quá, mới hôm nào 2 đứa còn chở nhau đi hú hét, hạnh phúc mà bây giờ T làm như hong quen em vậy. Bù lại được cái là con bé V nhiệt tình.

Tự nhiên cảm giác thấy khó chịu tròng lòng quá, nắm chặt tay em muốn quay qua hỏi T cái gì đó nhưng sao khó mở lời quá, em chắc chắn T biết em nhìn T và biết em muốn hỏi thăm, nói chuyện nhưng T lơ hết, ánh mắt T cứ hướng vào điện thoại, ánh sáng từ điện thoại hắt lên khuông mặt T sao mà lung linh quá, môi đỏ hồng, mắt thì long lanh đén nhánh, một tay thì bấm đt, một tay cứ đưa hạt dưa lên miệng cắn mà sao xynh quá chừng.

Cuộc sống đẹp gì bằng khi mà toàn em xynh tươi nóng bổng ngồi xung quanh zãy chứ, ước gì cái đám đực rựa kia biến hết đi cho rồi.

V lên tiếng phá tan mấy cái suy nghĩ vớ vẩn của em mà giọng nũng nịu quá chừng;

V-Bữa giờ lơ em luôn nha.

Em cười, nói:

Em-Làm gì lơ, giờ ngồi cạnh em rồi nè.

V-Kêu làm người yêu em mà zãy đó hả.

Cái con nhỏ mất nết, câu như thế mà nó nói to lên được, em ái ngại nhìn lên mấy thằng đực rựa tụi nó cũng nghe, thẳng tóc dựng lên tiếng:

-A ha V bây giờ có người yêu luôn.

V-chứ sao, người yêu tui đó .

Rồi nó đưa cái tay chọt chọt qua em, em cười ngượng đưa tay gãi đầu. Đám bạn đực rựa của N nhìn nhau phá ra cười nói tiếp:

-Yêu hồi nào zãy.

Thằng khác chêm thêm:

-Có người yêu mà giấu nha.

Mấy thằng này, em muốn đứng lên cầm cái ly đập vào mặt zữ trời, thứ nhất là em muốn “cắt” cái chuyện này rồi mà tụi nó cứ đu theo mà hỏi lại, thứ hai em chẳng thấy có gì mắc cười mà tụi này cứ nói hết câu rồi ngồi ngó nhau là tụi nó cười khục khục.

V-Mấy ông hỏi làm gì, biết người yêu tui được rồi, phải hong anh..

Em ngó qua N vs T hai đứa nó thấy chẳng phản ứng gì giống như chẳng quen biết gì em cả.

Em cười nhìn V rỗi khẽ gật đầu cho vừa lòng, chứ nhỡ bảo “không” là nó giảy nảy lên là mệt nữa, mà chẳng biết V có khoái em thiệt hong mà nó diễn đạt như thật, nghe cũng khoái quá chừng nha.

Thôi xong, côi bộ N giận thiệt nha, cơ mà có gì đâu mà giận, giống trẻ con, nghĩ chẳng đáng nên em vẫn thoái mái ngồi chém với bé V.

thằng tóc dựng hỏi:

-Q bộ V hả.

Rồi lăn ra cười, hình như có vẻ con bé V này có cái gì nên tụi nó mới đùa, cười như vậy được.

Em lập lửng, trả lời củn ngủn, mà ngượng muốn chết:

Em-ờ, hê hê.

V-(cười) mấy người thấy người yêu tui đẹp trai hông.?

Nói rồi nó choàng ôm tay em…ơ giật mình nha, nhưng kệ sướиɠ thiệt.

—————