Chương 106 Câu trả lời đạt điểm tối đa
Lục Vãn Vãn nắm mảnh tinh thể thanh tẩy như “bông tuyết” có kích cỡ chỉ lớn bằng ngón tay út, đẩy cửa ra.
Cô vừa bước ra ngoài đã đối mặt với bốn màn hình điện tử lớn nhỏ xếp hàng chỉnh tề.
Lục Vãn Vãn: “...”
Tại sao cô bỗng nhiên lại có một loại cảm giác rất kỳ quái nhỉ?
“Vãn Vãn, ngài trắng lên rồi.” Nhuyễn Nhuyễn nhìn chằm chằm cô vài giây rồi nói.
Lục Vãn Vãn sờ mặt, khoé môi nhếch lên, “Có phải xinh đẹp hơn trước một chút không?”
“Trước kia cũng rất đẹp.” Câu trả lời này của Phương Phương đáng được điểm tối đa.
Tâm trạng của Lục Vãn Vãn vô cùng vui vẻ, cười nói, “Tại sao các em lại đứng trước cửa thế này?”
Robot hiểu biết rộng là 992 quét qua Lục Vãn Vãn, sau khi xác định biểu cảm, nhịp tim của cô và tư thế đi đứng không có gì khác so với bình thường mới mở miệng nói, “Lo lắng Vãn Vãn sẽ không thoải mái, vì chuyện mới làm xong rất quan trọng và không được bị làm phiền.”
“Ta vẫn ổn mà.”
Lục Vãn Vãn vô thức đáp, cô hơi khó hiểu tại sao 992 lại đột nhiên lo lắng cô không thoải mái, rõ ràng lúc bọn họ vừa đến đây thì người có hơi sốt cũng không phải cô, mà là tiểu công chúa mà...
Đợi đã...
Lục Vãn Vãn phản ứng mãnh liệt lại với hàm ý nửa câu sau của 992, cô đỏ mặt ngay tức khắc, và đột nhiên hiểu ra cảm giác khó hiểu khi cô đối diện với bốn màn hình điện tử vừa rồi từ đâu mà đến.
Chắc không phải những robot trong nhà cho rằng cô và tiểu công chúa đã xảy ra gì rồi chứ?
“...”
Lục Vãn Vãn bất lực thở dài, vẫn may Cố Huấn Đình không ở đây, nếu không sẽ càng thêm lúng túng.
Cô bước lên trước, vừa ngại ngùng vừa không biết nói gì vỗ cánh tay của 992, “...Đừng suy nghĩ nhiều.”
Lục Vãn Vãn nói xong lại cảm thấy mình có chút giấu đầu hở đuôi, bèn sờ sờ mũi dứt khoát đi thẳng vào phòng bếp.
Phương Phương nghiêng đầu, không hiểu tại sao 992 chỉ nói một câu mà đến cổ của Vãn Vãn cũng đỏ hết cả lên.
......
Thực phẩm trong nhà bếp đã được xử lý đơn giản, không cần nghĩ cũng biết là do đám robot trong nhà làm giúp.
Đáy mắt Lục Vãn Vãn mang theo sự ấm áp, chọn ra một miếng thịt bò sừng cấp bốn có lượng dinh dưỡng vô cùng phong phú, nhưng luôn được cư dân mạng đánh giá là có nhiều tạp chất và mùi vị kém, sau đó đặt một mảnh “bông tuyết” lên đó.
Nhưng tinh thể băng thanh tẩy không giống như nguyên tố thanh tẩy trước kia, chỉ cần đặt lên vật có tạp chất thì sẽ tự động bắt đầu thanh tẩy, Lục Vãn Vãn đợi một lúc vẫn không tinh thể băng thanh tẩy đó xảy ra thay đổi nào, nó vẫn giống như lúc cô đặt lên.
Lục Vãn Vãn khẽ cau mày, thử phóng một chút sức mạnh tinh thần ra, cô nhanh chóng phát hiện điểm khác biệt giữa tinh thể băng thanh tẩy và những nguyên tố thanh tẩy lúc trước...
Có một sợi sức mạnh tinh thần của cô trên tinh thể băng thanh tẩy.
Lục Vãn Vãn có hơi ngạc nhiên, thử dùng sức mạnh tinh thần để khống chế tinh thể băng thanh tẩy đó, gần như trong nháy mắt, “bông tuyết” kia liền bắt đầu tan chảy, ngay cả những tạp chất trên miếng thịt đó cũng dần dần biến mất.
Khi Lục Vãn Vãn bình tĩnh lại, thì nơi đặt tinh thể băng thanh tẩy trên miếng thịt sụp xuống, tạo thành một cái lỗ có cùng kích cỡ.
Lục Vãn Vãn kinh ngạc, cô cầm miếng thịt đó lên, xác nhận mình không nhìn nhầm, bề mặt chỗ đặt tinh thể băng thanh tẩy trên miếng thịt đã được thanh tẩy gần như toàn bộ, ngay cả nước thấm trên thớt cũng đã biến mất hoàn toàn.
Lục Vãn Vãn sững sờ vài giây, sau đó dứt khoát tạo ra một “bông tuyết” khác, thử thêm một lần nữa dựa theo cách dùng sức mạnh tinh thần để thúc đẩy tinh thể băng thanh tẩy tan chảy.
Kết quả của lần này cũng giống như lần trước, khu vực phía dưới miếng thịt bò sừng nơi có tinh thể băng thanh tẩy cũng biến mất hoàn toàn.
Trong lòng Lục Vãn Vãn có cảm giác không thể nói ra được, cô nhìn ngón tay của mình như đã hiểu ra được gì đó.
Lần đột phá này của cô, không chỉ lượng nguyên tố thanh tẩy dự trữ trong cơ thể nhiều lên, mà nó cũng đã thay đổi về chất, biến thành tinh thể băng thanh tẩy.
Còn kỹ năng thanh tẩy mang tính bổ trợ ban đầu cũng đã biến thành dị năng gồm hỗ trợ và công kích sao?
Thanh tẩy đã đến một cấp độ cao hơn, nó sẽ hoá tất cả mọi thứ thành hư vô sao?
Nhịp tim của Lục Vãn Vãn ngày càng nhanh, cô nhìn bộ phận như được dùng khuôn cắt ra một cách hoàn mỹ của miếng thịt đó, rồi dần dần nóng lên phấn khích.
Vậy lần đột phá này của cô thế mà lại trực tiếp thực hiện được bước nhảy vọt biến từ không có sức chiến đấu thành có sao.
Lục Vãn Vãn nhìn ngón tay của mình, khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Lục Vãn Vãn, cô vội vã chế tạo thêm một mảnh tinh thể băng thanh tẩy đặt lên trên miếng thịt bò sừng.
Lần này, cô cẩn thận điều động sức mạnh tinh thần, muốn kiểm soát tinh thể băng thanh tẩy đó chỉ “thanh tẩy” bộ phận có tạp chất, để lại phần có dinh dưỡng.
Nhưng cô thử rất nhiều lần, cũng chỉ có thể khống chế tinh thể băng thanh tẩy ít “thanh tẩy” miếng thịt hơn một chút, chứ không thể giống như nguyên tố thanh tẩy ôn hoà kia, có thể chọn lọc thanh tẩy một số thứ.
Lục Vãn Vãn có chút thất vọng, nhưng cô nhanh chóng phấn chấn trở lại.
Bất kể thế nào, tình hình bây giờ còn tốt hơn nhiều so với những gì cô dự đoán trước đây, bây giờ cô cũng xem như là người có sức chiến đấu rồi.
Mặc dù trước mắt cô vẫn chưa xác định được dị năng dùng để chiến đấu này mạnh cỡ nào, và nó có thể chiến đấu được bao lâu thì vẫn chưa được nghiên cứu xong, hoặc các vật thể khác nhau có phải sẽ có tính đối kháng khác nhau đối với tinh thể băng thanh tẩy không cô vẫn chưa rõ.
Nhưng may mắn thay, trước cơn bão táp sắp ập tới đây, cô cũng có thể kề vai chiến đấu cùng Cố tiên sinh rồi.
Hơn nữa, cứ theo mạch suy nghĩ này, thì lần đột phá tiếp theo của cô, có phải sẽ có thể “thanh tẩy” tất cả mọi thứ mà cô cho là không tốt không?
Cô sẽ ngày càng mạnh lên chứ?
Mạnh mẽ đủ để sát cánh cùng anh.
Nghĩ đến chú mèo dịu dàng đó, Lục Vãn Vãn không nhịn được cong khóe môi.
Cô nhìn về phía cửa, tiểu công chúa vẫn chưa trở lại.
Lục Vãn Vãn khẽ nhắm mắt, thở ra thật sâu, suy nghĩ về một số vấn đề về tinh thể băng thanh tẩy, rồi mở mắt ra, trong đôi đồng từ tuyệt đẹp đó lấp đầy bởi sự kiên định.
Cô bình ổn lại tâm trạng, lần này, cô cẩn thận truyền dị năng của mình, tập trung toàn lực vào việc tạo ra một mảnh tinh thể băng thanh tẩy, rồi đặt trên miếng thịt thử nghiệm.
Ước chừng sau hai ba giây, Lục Vãn Vãn thấy miếng thịt bị khuyết đi một mảng, cô xoa mi tâm có chút bất lực.
Việc tạo ra một “bông tuyết” cần tiêu hao 1% dị năng và khoảng 1% sức mạnh tinh thần, và cô chỉ có thể tạo ra được một trăm tinh thể băng thanh tẩy trong mỗi lần.
Hơn nữa, tạo ra rồi vẫn chưa hết, khi sử dụng cũng cần phải tiêu hao sức mạnh tinh thần.
Lục Vãn Vãn cảm nhận một lát, nếu như sử dụng một cách đơn giản nhất, một mảnh tinh thể băng thanh tẩy cũng cần tiêu hao 1% sức mạnh tinh thần, nếu như kiểm soát và công kích một cách chính xác, thì ước chừng cần phải tiêu hao sức mạnh tinh thần nhiều hơn.
Vả lại hiệu quả cũng không nhất định đảm bảo, vì vậy, sức chiến đấu này của cô không tính là quá mạnh.
Trong lòng Lục Vãn Vãn chùng xuống, cô thử lại một lần nữa.
Kích cỡ của tinh thể băng thanh tẩy không cố định.
Một lúc sau, Lục Vãn Vãn lặng lẽ nhìn tinh thể băng thanh tẩy đường kính khoảng 3mm trong tay.
Đây là phạm vi lớn nhất mà cô có thể làm, hơn nữa còn mất một phần ba dị năng và sức mạnh tinh thần.
Lục Vãn Vãn đặt nó vào trong chiếc hộp mà Tạ Kha dùng để đựng tinh sa lúc trước, rồi cho vào chuỗi không gian.
Bây giờ phải xem tinh thể băng thanh tẩy có thể giữ lại được không.
Trước khi tiến hành bước thử nghiệm tiếp theo.
Lục Vãn Vãn nhìn thời gian trên quang não, có lẽ tiểu công chúa cũng sắp trở về, bọn họ cần phải bổ sung năng lượng gấp.
Ngoài ra, bọn họ cũng sắp rời đi rồi, trước lúc đó, vẫn phải lên một kế hoạch hoàn chỉnh mới được.