Chương 1

Gần đây diễn đàn Mầm Đậu có hot topic: 《Ngày 18 tháng 8: Top 10 người nổi tiếng kiếm tiền nhiều nhất trên Internet》.

Tầng 1: Liễu Minh, Tống gia! Chủ topic thật trâu bò! Cái này ai nấy điều biết, người thứ nhất chính là PuPu Tương Ngã người người yêu thích. Không ngờ thu nhập một tháng ngàn vạn, bất quá là bởi vì nàng ta một tháng nhận được ngàn vạn đầu tư.

Tầng 2: Tầng trên! Tôi cảm thấy chủ topic tính toán thu nhập hàng tháng có đều chưa ổn, nên là dựa vào tổng thu nhập thì đúng hơn. Mặt khác, ai giống tôi nghĩ rằng người xứng đáng là người thứ sáu Tiểu Meo!

Tầng 3: Tôi tôi tôi! Tiểu Meo tỷ tỷ vạn tuế! Tiểu Meo tỷ tỷ xinh đẹp!

Tầng 4: Người thứ mười là con lai Từ Tử Kỳ thật đáng thương, chủ topic đào ra thu nhập của cô tà thì thôi đi... còn muốn đem… bệnh viện tổng hợp, bệnh viện đa khoa nơi cô ta sửa mặt lôi ra. Bà con chú ý, đừng tìm bệnh viện này. Sợ quá.



Tầng 55: Cái này... nhìn mấy chế đang thảo luận về top 10 người nổi tiếng kiếm tiền thì tôi nghĩ cũng nên bổ sung một người, tuyệt đối phù hợp. Có biết Kê Ti Miêu không?

Tầng 56: Họa sĩ đeo khẩu trang thường phát sóng trực tiếp vẽ truyện tranh ấy hả? Tôi thích cô ấy từ lần xem《Thành phố của mèo leo núi dũng cảm》, cực kỳ đáng yêu!

Tầng 57: Cô ấy phát sóng trực tiếp không vì lợi nhuận, đúng không, thu nhập của cô ấy có thể xếp hạng cao sao?

Tầng 58: Tiền bản quyền truyện tranh của cô ấy không nằm trong top 10 ở đây đúng không? Bạn có nhầm không tầng 55?

Tầng 59: Tôi ở tầng 55, cô ấy sẽ mở phát sóng trực tiếp để trả lời mọi người... Kê Ti Miêu chắc chắn đứng đầu. Bởi vì... theo nguồn tin đáng tin cậy, ngày hôm trước, một người hâm mộ của Kê Ti Miêu đã tặng cho cô ấy một chiếc Ferrari. Tặng cô ấy là một chiếc Ferrari thật, không phải mấy loại Ferrari quà tặng khi phát sóng trực tiếp đâu nha.

Tầng 60: Tôi đi.

Tầng 61: Tôi đi +1.

...

Tầng 240: Tôi đi +11111111n.

***

Miêu Miểu đau khổ, lần thứ N gọi cho biên tập truyện tranh của Lục Thế Văn Hóa: "Chị Hứa ơi, chiếc xe kia... thế nào rồi?"

"Còn ở bãi đậu xe dưới hầm đây này. Miêu Miêu, chị thấy em nên nhận nó đi chứ?" Hứa Lăng Vân trả lời cô.

Miêu Miểu vén tóc mái, ngồi quỳ gối trên ghế sô pha, nước mắt chực trào ra: "Chị à, đó là... Fer! Ra! Ri! Làm sao mà em nhận được?! Em kiểm tra giá tiền rồi, rẻ nhất cũng phải 3.400 ngàn, chị à, em sợ đó!"

Hứa Lăng Vân cũng run rẩy: "Miêu Miêu, lẽ nào chị không sợ sao? Đang yên đang lành tự dưng tặng em Ferrari làm gì? Còn đưa đến công ty chúng ta. Hiện tại thì xong hết rồi, y như bị ép buộc nhận ấy, xe thì đậu dưới hầm, chìa khóa thì treo ở phòng tổng biên tập, chỉ mặt gọi tên là Kê Ti Miêu phải lái về. Tụi chị ai dám chạm vào, chuyện này quá khủng khϊếp rồi.”

"Trời ạ, tại sao lại như vậy?! Em vẽ tranh cả đời cũng không kiếm nổi một chiếc Ferrari... Tại sao phải lấy cách này tặng em?"

Miêu Miểu thật sự muốn khóc: "Liên lạc đi, bọn họ không nhận điện thoại của sếp sao?"

"Không có. Chỉ có một người mặc đồ đen, đeo kính đen đến và đặt chìa khóa lên bàn của tổng biên tập, rồi mở điện thoại cho xem giấy tờ xe rồi nói "Quà này gửi cho Kê Ti Miêu, xin mời Kê Ti Miêu tiểu thư lại đây nhận xe lái về nhà"." Hứa Lăng Vân thuật lại phong cách của đối phương giống đến cả 100%.

Miêu Miểu thật sự nghi ngờ đối phương là xã hội đen: "Đã ba ngày rồi... Em không ra, em không ra, ai đó lái đi.”

Sự tình gì phát sinh thế này!!!

"Chính em ngẫm lại đi, rốt cuộc đã xảy chuyện gì?"

Miêu Miểu đập đầu nhớ lại, đập đến mức sắp bể đầu cũng không nhớ rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì mà dẫn đến một đại gia lại quăng tiền như rác đi tặng cô một chiếc Ferrari 488. Nói đi nói lại, tự dưng cô cũng có một chiếc siêu xe. Bây giờ, Miêu Miểu không dám đến công ty làm việc, thậm chí những bưu thϊếp cần ký nhận được chuyển đến nhà cũng không dám mở ra xem.

"Em não cá vàng... thật sự không nhớ ra." Miêu Miểu thở dài một hơi, "Hứa tỷ ơi, em thấy đau lòng cho chiếc xe. Chắc cả đời này nó phải nằm trong hầm xe rồi."

Hứa Lăng Vân đã thấy chiếc xe, so với Miêu Miểu còn đau lòng hơn: "Phí lời, xe màu đỏ đó, khỏi nói cũng biết nó đẹp cỡ nào. Tổng biên tập đem chìa khóa xe treo lên cao, không ai dám động vào. Đau lòng muốn chết."

"Miêu Miêu, nghĩ một chút xem, có phải là trong lúc phát sóng trực tiếp, em đã nói sai điều gì không?" Hứa Lăng Vân đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nhắc nhở Miêu Miểu.

Đã một tuần không có phát sóng trực tiếp, Miêu Miểu cầm điện thoại chau mày suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên thông suốt, giật mình, ngây người.

"Má ơi, có vẻ như... thật sự là tai họa từ đợt phát sóng trực tiếp!"