Chương 2: Tặng Ferrari

Một tuần trước, Miêu Miểu đã đăng một bài về phát sóng trực tiếp trên Weibo: Vẽ trực tiếp sẽ bắt đầu vào lúc 8h30 tối – Đó là chương 63 của bộ《Thành phố của mèo leo núi dũng cảm》- Xin mọi người hãy giám sát tôi hoàn thành nó sớm nhất nha. Đừng bỏ lỡ - Yeah

Tuyên bố không tới một phút, bình luận đột phá hơn một trăm. Weibo của Miêu Miểu có hơn 50 vạn, số lượng không nhiều cũng không ít nhưng trong giới họa sĩ cũng tính là nổi danh. Theo dõi chương mới truyện của cô có rất nhiều người, đã thế còn được xem trực tiếp thì dại gì mà không ủng hộ?

Buổi tối đó, 8h25 thì Miêu Miểu đã chuẩn bị sẵn sàng, đem máy ảnh điều chỉnh góc độ, xác định ở cái góc này thì mặt mình nhìn sẽ nhỏ hơn, sau đó tự sướиɠ một phen. Buộc tóc gọn gàng, Miêu Miểu đeo khẩu trang có họa tiết hình miệng mèo cùng với mắt kính gọng đen lên. 8h30, trực tiếp bắt đầu.

"Chào mọi người, đợi lâu rồi he. Không nhiều lời, tôi bắt đầu vẽ đây. Các chiến hữu có luận văn, bài tập, bản thảo hãy cùng tôi chiến đấu nào!" Miêu Miểu khích lệ mọi người bằng một giọng điệu hào hứng, rồi sau đó vùi đầu vào vẽ tranh.

Miêu Miểu có hai máy vi tính, một máy dùng để vẽ vời, một máy khác để chơi game và phát sóng trực tiếp. Cô kết nối một trong những cửa sổ lớn của buổi phát sóng trực tiếp với một chiếc máy ảnh, và cửa sổ nhỏ còn lại với bảng vẽ, để khán giả có thể nhìn thấy bản thảo mà cô đang vẽ.

Phát sóng trực tiếp từ 0 người cấp tốc nhảy lên 3.000, 4.000, cuối cùng vững vàng dừng ở 6.000 người, trên dưới dao động.

Thi thoảng Miêu Miểu cũng ngẩng đầu lên để nhìn bình luận.

"Đôi mắt con mèo thật lớn."

"Rốt cục cũng có thể xem trước bản thảo!"

"Khi không có Miêu Miêu, tôi làm bài tập không xong! Khóc!"

"Có Miêu Miêu, tôi không sợ bị giáo viên hướng dẫn hối thúc!"

...

Trên màn hình không ngừng nhảy lên các loại quà tặng do người xem gửi đến. Miêu Miểu cũng không muốn mọi người tặng quà, dù sao cô phát sóng trực tiếp cũng chỉ đơn thuần là trị cái bệnh trì hoãn của mình mà thôi.

Nhìn thấy các bình luận siêu đáng yêu, Miêu Miểu không khỏi cười ra tiếng, phía dưới khẩu trang lộ ra một đường cong lớn, đôi mắt cũng cong cong vui vẻ.

"Phéo…" một âm thanh quen thuộc vang lên.

Một chiếc Ferrari lái vào màn hình, mang theo đó là một phụ đề màu sắc rực rỡ: [Mặt Trời Đang Trở Lại tặng Ferrari]

Miêu Miểu nhìn thấy chiếc Ferrari màu vàng thì sửng sốt một chút, cười nói: "Không nhận đâu, mọi người đừng tặng quà.”

Lại còn đặc biệt là Ferrari. Mọi người tặng nhiều quà, kỳ thực cũng không đáng bao nhiêu tiền... Nhưng cái người này, mỗi lần đều tặng Ferrari, “Cám ơn bạn nha, không cần tặng đâu, mọi người xem hài lòng, rồi giảm bệnh trì hoãn là tốt rồi."

Đối diện với camera, Miêu Miểu nói chuyện điệu đà hơn rất nhiều.

"Meo~ meo~" một tiếng mèo kêu từ dưới chân truyền tới. Đó là con mèo Mỹ lông ngắn cô nuôi. Nó đang đi vòng quanh quấn chân Miêu Miểu, cái đuôi quấn lấy mắt cá chân cô. Miêu Miểu cúi người, gãi cằm nó nói:

"Đây là Thỏ Nhỏ, đến đây nào, chào các cô chú đi!" Miêu Miểu ôm con mèo nhỏ, không quan tâm mặt nó đang vô cùng thiếu kiên nhẫn quay đầu, đem chân của nó hướng màn hình mà vẫy vẫy.

Bình luận đột nhiên bùng nổ.

"A a a… thật đáng yêu!"

"Thật ngoan, thật ngoan!"

"Đây mới thật sự là Kê Ti Miêu nè! Ha ha ha…"

...

Miêu Miểu đang chơi dùa với Thỏ Nhỏ, đột nhiên sững sờ: "Tại sao tôi dừng việc vẽ tranh mà không ai nhắc tui thế này.”

“Tôi?!"

Đem Thỏ Nhỏ để xuống đất, Miêu Miểu vội vàng cầm bút lên tiếp tục quay về bản vẽ.

"Phéo…" Lại là một chiếc Ferrari. [Mặt Trời Đang Trở Lại tặng Ferrari]

Miêu Miểu ngẩng đầu nhìn một chút. Bên dưới khẩu trang vẻ mặt có chút buồn bực. Chọc chọc bút vẽ vào khẩu trang, tạo ra một khoảng trống để không khí lưu thông, trong miệng lẩm bẩm: "Đừng đưa rồi, đừng đưa nữa. Nói đi nói lại, tôi nhận nhiều Ferrari như vậy mà có chiếc nào là thật đâu. Đáng ghét hà!"

"Phéo…” Chiếc Ferrari thứ ba. [Mặt Trời Đang Trở Lại tặng Ferrari]

"..." Miêu Miểu nhìn chằm chằm màn hình máy vi tính không nói gì.

Một tin nhắn ID quen thuộc ở hộp tin nhắn bên phải, dù đã trôi đi rất nhanh nhưng Miêu Miểu vẫn nhìn thấy và đọc to: “Vậy thì tôi sẽ gửi xe thật… Hahaha, đừng đùa… Bằng hữu [Mặt Trời Đang Trở Lại] hãy viết bài cho tốt, làm bài tập cho nhanh đi nào, Ferrari sớm muộn gì cũng có!"



“Chỉ... như vậy thôi..." Miêu Miểu càng nói càng nhẹ nhàng, "Ai biết tin nhắn đó là nghiêm túc..."

Hứa Lăng Vân cũng cảm thấy thế giới này quá kỳ diệu: "Chị không biết là nên ghen tị với em vì có một fan hâm mộ cuồng nhiệt như thế, hay là nên thông cảm với em vì có người hâm mộ não tàn như vậy."

"... Em ngay cả người đó là nam hay nữ còn không biết... chị không thấy chuyện này đáng sợ sao? Em cảm thấy rất đáng sợ đó!"

"Đúng, đúng, đúng. Em nên suy nghĩ cách giải quyết như thế nào. Hiện tại đã biết ngọn nguồn từ đâu, rất dễ giải quyết."

Miêu Miểu suy nghĩ chốc lát, đề nghị: "Vậy thì... tối nay em sẽ phát sóng trực tiếp… Nói về chuyện này... Hy vọng người ta có thể lấy xe về."

"Người hâm mộ nghe lời thần tượng nhất, chị nghĩ là có thể thành công!" Hứa Lăng Vân khích lệ cho có.

Miêu Miểu than thở: "Em chỉ mong được yêu mến, không cần phải buồn vì việc thế này..."