Lộ Tiểu Lộ thấy thế, nội tâm run mạnh
một
cái, vì sao cảm thấy em trai mình tươi cười như vậy
không
có ý tốt đây.
"Cái kia, Tư Thần à, em đưa váy cho chị, chị tự mặc là được".
Nghe vậy, Lộ Tư Thần cười đến càng thêm đẹp mắt: "Chị, chị
đang
sợ Tư Thần sao? Nhưng em có ý tốt mà".
Đúng lúc này xe đột nhiên ngừng lại làm cho người nào đó lo lắng, Lộ Tiểu Lộ bối rối lập tức nân na đến bên người
hắn, luồn tay chân vào, mặc chiếc váy
trên
tay Lộ Tư Thần.
"Nhanh lên
một
chút nhanh lên
một
chút, tới rồi tới rồi".
Nhìn dáng vẻ đáng
yêu
khẩn trương của Lộ Tiểu Lộ, Lộ Tư Thần lại
không
nhịn được hôn lên môi
cô
một
cái: "Được rồi, được rồi, chưa làm gì mà
đã
dọa sợ chị rồi. Có điều, chị, lá gan của chị khi nào mới có thể lớn được đây".
Nghe vậy, Lộ Tiểu Lộ trở mình nhìn
hắn,
cô
nhát gan thế này
không
phải do bọn họ ban tặng sao. Nhưng Lộ Tiểu Lộ lại phát
hiện
ra
một
vấn đề, vì sao
trên
quần áo Lộ Tư Thầnmột
chút dấu vết hay nếp nhăn cũng
không
có thế, quả thực giống y hệt lúc trước.
Giống như hiểu suy nghĩ của Lộ Tiểu Lộ, đột nhiên Lộ Tư Thần cười tà mị, tiến đến bên tai
cô
nhẹ
giọng mở miệng: "Chị, người vẫn luôn vận động đều là chị mà".
Mặt Lộ Tiểu Lộ hoàn toàn hồng rực, cuối cùng thẹn quá hóa giận
cô
vung tay kéo mạnh cửa xe,
đi
xuống.
Mà lúc này, Lộ Tư Hiên và Tất Tâm Khiết
đã
sớm
đi
vào trong sảnh tham gia bữa tiệc.
Khi Lộ Tiểu Lộ và Lộ Tư Thần xuất
hiện
trong tiệc sinh nhật của Trầm Ly Mặc, Lộ Tiểu Lộ nhìn người đàn ông lịch
sự
tao nhã
đang
tiếp đãi khách khứa cách đó
không
xa, đột nhiên
không
nhịn được "Di"
một
tiếng.
"Sao vậy?"
Lộ Tư Thần vừa mới hỏi xong,
không
đợi Lộ Tiểu Lộ trả lời, Lộ Tư Hiên
đã
đi
tới chỗ bọn họ, chẳng qua lúc nhìn thấy áo váy
trên
người Lộ Tiểu Lộ
đã
bị thay đổi, ánh mắt
hắn
hơi u ám
một
chút nhưng cũng
không
nói
gì.
"Tiểu Lộ, Tư Thần, vị này là con trai bạn tốt của cha chúng ta, con trai chú Trầm, giờ là Tổng tài tập đoàn Thần Tâm, lại đây chào hỏi
đi".
"Tư Hiên,
không
cần phải khách khí như vậy,
thật
sự
không
cần khách khí như thế". Trầm Ly Mặc ôn hòa mở miệng, nhưng khi nhìn về phía Lộ Tiểu Lộ, đôi mắt
hắn
có chút giật mình, sau đó cười đến vô cùng dịu dàng: "Hóa ra
cô
là Lộ Tiểu Lộ".
"Hắc hắc, Trầm tổng, chúc
anh
sinh nhật vui vẻ nhé, được rồi, lúc đó
anh
có lấy lại được đồ bị cướp
không" Lộ Tiểu Lộ nhìn
hắn
cười cười, hóa ra ngày đó làm việc tốt lại cứu được
một
vị Tổng tài lớn đấy.
"Ừ, lấy lại rồi, chuyện này cũng phải cảm ơn
cô". Trầm Ly Mặc cười dịu dàng với Lộ Tiểu Lộ, quay đầu nhìn thấy biểu tình nghi hoặc của hai
anh
em nhà họ Lộ nên
hắn
giải thích, "Ngày đó, ít nhiều cũng vì Lộ tiểu thư làm chuyện tốt cho nên đồ tôi bị cướp mới có thể lấy về được. Tư Hiên, cậu có
một
em
gái
rất lợi hại đấy".
Lộ Tư Hiên nghe vậy thản nhiên cười cười, nhưng
hắn
nhìn dáng vẻ Trầm Ly Mặc nhìn Lộ Tiểu Lộ, trong con ngươi đen của
hắn
hiện
lên
một
tia quang mang
không
ai hiểu
rõ.
Lộ Tư Thần
không
nói
gì, chỉ theo
anh
trai khách sáo cười cười, nhưng
rõ
ràng
hắn
đãnhìn thấy trong ánh mắt Trầm Ly Mặc nhìn Lộ Tiểu Lộ có nhiều hơn
một
loại tâm tình mà
hắn
hết sức quen thuộc, đó gọi là du͙© vọиɠ.
Theo tiếng nhạc vang lên, tất cả mọi người
đi
lên sân khiêu vũ, Lộ Tiểu Lộ theo Lộ Tư Thần ngồi ở
một
góc khuất tầm mắt, còn Lộ Tư Hiên mang theo Tất Tâm Khiết cùng rất nhiều người lạ mặt trò chuyện nhảy múa, căn bản
không
để ý tới bên này, Lộ Tiểu Lộ cũng rất vui vẻ,
cô
thích nhất chính là khiêm tốn
một
chút.
Đúng lúc này,
một
cô
gái
tóc dài bồng bềnh khuôn mặt vui vẻ đột nhiên
đi
tới trước mặt Lộ Tư Thần,
cô
ấy hơi xấu hổ nhìn Lộ Tư Thần mở miệng: "Vị tiên sinh này, tôi có thể mời
anh
nhảy
một
điệu nhảy
không".
Rất ít khi nhìn thấy
một
cô
gái
lớn mật như vậy, thế mà lại chủ động
yêu
cầu đàn ông nhảy múa với mình, tâm lý Lộ Tiểu Lộ ngoài than
nhẹ
ra, còn có
một
cảm giác chua chua
khôngbiết tên.
không
đợi Lộ Tư Thần
nói
chuyện,
cô
đột nhiên mở miệng
nói: "Vị tiểu thư này, em có thấy bên cạnh vị tiên sinh này còn người khác
không".
Nghe vậy,
cô
gái
kia nhìn sang bên trái rồi lại nhìn sang phải phải, sau đó rất nghiêm túc nhìn Lộ Tiểu Lộ mở miệng
nói: "không
thấy, sao vậy?"
Lộ Tiểu Lộ cảm thấy tâm lý của mình bị đả kích nghiêm trọng, chẳng lẽ
sự
tồn tại của
côcực kì
nhỏ
bé sao. Cuối cùng
không
nhịn được
cô
khụ
một
tiếng
nói: "Xin hỏi vị tiểu thư này, vậy tôi là cái gì".
Lộ Tư Thần ở
một
bên vẫn
không
nói
gì,
hắn
chỉ yên lặng quan sát chuyện thú vị trước mắt này, trong con ngươi mị hoặc
yêu
mị
hiện
lên từng trận rung động mê người,
hắnkhông
biết hóa ra chị
gái
của mình đến ghen cũng đáng
yêu
như thế.
"À, xin lỗi, quên mất còn có chị, nhưng tôi với
anh
ấy nhảy múa hẳn là
không
có quan hệ gì với chị đúng
không".
thật
ra
cô
gái
vui vẻ kia vốn rất lợi hại, hơn nữa đối phó với loại người có chút ngốc nghếch như Lộ Tiểu Lộ
thì
dễ như trở bàn tay.
Cuối cùng tính tình hiền lành của Lộ Tiểu Lộ cũng bị
cô
gái
kia làm mất hết,
cô
lập tức đứng lên, đến bên cạnh Lộ Tư Thần nhìn
cô
gái
đối diện có chút tức giận
nói: "Đây là em trai tôi, nó muốn nhảy múa với ai phải được
sự
đồng ý của tôi,
cô
nói
cô
muốn nhảy với nó, có liên quan tới tôi
không?!".
Nghe vậy,
cô
gái
vui vẻ kia ngạc nhiên trừng to mắt nhìn, sau đó vô lại mở miệng: "Chịkhông
phải bạn
gái
anh
ấy, càng
không
là mẹ
anh
ấy, chị chỉ là
một
người chị thôi, ai thèm quản chị".
không
để ý tới dáng vẻ kinh ngạc của Lộ Tiểu Lộ,
cô
tiếp tục nhìn Lộ Tư Thần điềm đạm dịu dàng mỉm cười
nói: "Tiên sinh, có thể nhảy với tôi
không".
Tốc độ biến sắc mặt của
cô
ta cực kỳ nhanh, làm cho Lộ Tiểu Lộ nhớ tới bạn tốt Vương Toa Toa của mình.
cô
đang
định cố gắng quay về chỗ cũ,
thì
nghe thấy
một
giọng
nói
vô cùng dịu dàng truyền vào trong tai.
"Lộ tiểu thư, tôi có thể mời
cô
nhảy
một
điệu
không?"
Ngay lúc Lộ Tiểu Lộ muốn trả lời
thì
đột nhiên Lộ Tư Thần đứng dậy kéo tay Lộ Tiểu Lộ lại, sau đó làm nũng
nói: "Chị, em muốn ăn bánh ngọt, muốn ăn vị nho".
Nhìn dáng vẻ làm nũng đáng
yêu
của Lộ Tư Thần, mẫu tính của Lộ Tiểu Lộ lập tức bị kích phát,
cô
dịu dàng
nói
với
hắn: "Tư Thần ngoan, chị đưa em
đi
ăn bánh ngọt".
Nhìn
một
màn trước mắt, khuôn mặt
nhỏ
nhắn vui vẻ của
cô
gái
kia lập tức thay đổi,không
tự chủ co quắp khóe miệng, hóa ra người đàn ông này là
một
đứa
nhỏ
không
lớn,
côkhông
có hứng thú với loại này, cuối cùng hậm hực quay
đi.
Còn Trầm Ly Mặc nhìn tràng cảnh trước mắt này, cười càng thêm dịu dàng: "Lộ tiểu thư, em trai
cô
thật
đáng
yêu, tôi biết bánh ngọt vị nho ở chỗ nào, đến, mời hai vị
đi
theo tôi".
Lộ Tư Thần thấy thế khóe miệng co quắp, Trầm Ly Mặc này có phải tốt quá rồi
không.
Lộ Tiểu Lộ nghe vậy
thì
thiện ý đối Trầm Ly Mặc tăng gấp bội, nguyên nhân là người nào đối tốt với em trai
cô
thì
cô
đều đối tốt với họ.
Sau khi tới khu bày đồ ăn lớn, Trầm Ly Mặc chỉ chỉ chiếc bánh ngọt vị nho
trên
bàn, nhìn Lộ Tư Thần mỉm cười
nói: "Tư Thần, vị nho ở đằng kia".
"Lộ tiểu thư, bây giờ, tôi có thể mời
cô
nhảy
một
bài
không" Trong con ngươi trong suốt của
hắn
hiện
lên ánh sáng lóng lánh dịu dàng, giống như những tia nắng chiếu lên khe suốinhỏ, Lộ Tiểu Lộ
không
khỏi bị ánh mắt dịu dàng tốt đẹp ấy hấp dẫn,
cô
không
tự chủ được đột nhiên gật đầu,
nhẹ
giọng mở miệng: "Vâng, được".
Nghe vậy, Trầm Ly Mặc cúi người, hai tròng mắt nhìn
cô
cười đến càng thêm dịu dàng,hắn
vươn bàn tay lên phía trước chờ đợi.
Ngọn đèn rất chói mắt, còn Lộ Tiểu Lộ
thì
cảm thấy người đàn ông
đang
cúi người vươn tay kiểu quý tộc trước mắt
cô
giống như so với ngọn đèn còn chói mắt hơn,
cô
bất giác vươn tay nắm lấy bàn tay ấm áp của
hắn.
Lộ Tư Thần ở bên cạnh
không
nói
gì, nhưng ánh mắt
yêu
mị của
hắn
âm
u kinh người.
Xem ra Trầm Ly Mặc so với trong tưởng tượng còn lợi hại hơn nhiều đây, có điều
hắn
sẽkhông
tin tưởng người mà Lộ Tư Thần
hắn
ấn định chỉ vì
một
điệu nhảy mà
đi
mất.
Tiếng nhạc ưu nhã êm tai, còn Trầm Ly Mặc dịu dàng dẫn dắt Lộ Tiểu Lộ khiêu vũ bên trong đó, tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, nhất là thân phận chủ nhân đêm nay, lập tức hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
Đại gia đều đoán
cô
gái
thần bí mê người trong chiếc váy trắng này đến tột cùng là ai, thế mà lại được Tổng tài tập đoàn Trầm tổng mời khiêu vũ khúc đầu tiên.
"Lộ tiểu thư, hôm nay
cô
thật
đẹp". Trầm Ly Mặc dịu dàng vươn tay, làm cho Lộ Tiểu Lộ ưu nhã quay
một
vòng.
Nghe vậy, Lộ Tiểu Lộ thẹn thùng trả lời: "Cám ơn ngài, Trầm Tổng".
Đột nhiên, tay
hắn
gắp gao ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của
cô, làm
cô
tiến sát và trong lòng mình, con ngươi trong suốt thẳng tắp nhìn chăm chú khuôn mặt
nhỏ
nhắn của
cô
gáithanh lệ mê người trong lòng, cuối cùng
không
nhịn được, dịu dàng hôn lên gương mặt bởi vì thẹn thùng mà phiếm hồng của
cô: "Tôi hy vọng
cô
có thể gọi tên tôi, Ly Mặc".