Chương 34: bị mù nhưng không phế

Sau khi ở bệnh viện gần một tuần thì tôi đã được xuất viện , Hân rất là vụng về tại vì từ trước tới giờ việc gì tôi cũng làm cả bây giờ tôi không thấy gì cả nên chẳng làm gì được còn Hân thì bỏ việc công ty để chăm sóc cho tôi Ngày thứ nhất ở nhà:

_Hân: chị ơi chỉ em cách nấu cháu thịt với

_Tôi(Thư): đỡ chị xuống bếp để chị nấu cho (không thấy gì đúng là khó chịu thật đi đâu cũng đập đầu vào tường , không đập đầu vào tường chân cũng bị đập vào cạnh tủ ,thốn không chịu được)

_Hân: nhưng chị có thấy gì đâu mà nấu

_Tôi(Thư): chị bị mù chứ chị có phế đâu _Hân: chị chỉ cần hướng dẫn em là được rồi ( nấu cháo có gì đâu dễ ẹt hướng dẫn là mình sẽ làm được thôi)

ba mươi phút sau _Hân: A chị ơi em nghĩ mình đi mua đồ ăn ngoài sẽ ngon hơn á nồi cháo em lỡ nấu nó khét nghẹt rồi

_Tôi(Thư): từ đầu để chị nấu tốt hơn không , thôi ăn đồ ăn ngoài cũng được em đặt đi

Ting Tong "Hân ơi có ai nhấn chuông cửa kìa "

_Hân: dạ vâng em ra ngay ... là cậu hả Vy cậu vào đi

_Vy: tớ có ít quà mang cho chị Thư cậu đem cất đi_Hân: chị Thư ở phòng khách đó cậu vào nói chuyện với chị ấy đi mình đi cất đồ

_Tôi(Thư): giọng nói này là con nhỏ Vy đó ( nhưng dù dì nó cũng cứu mình một mạng)

_Vy: ây da chị Thư bị mù rồi à thật tội nghiệp chị bị như vậy rồi sao mà lo cho Hân được để tôi lo cho nhé "cười đểu"

_Tôi(Thư): mặc dù tôi không thấy gì nhưng tôi đủ khả năng để chăm sóc em ấy và tôi rất cảm ơn cô vì cô đã cứu sống tôi mà nếu như đã để cho tôi sống thì có chuyện gì tôi cũng không để cho Hân lọt vào tay của cô đâu .

_Hân: hai người nói chuyện gì mà mặt căng vậy _Vy: tụi mình nói chuyện qua lại bình thường thôi

Ting Tong

_Hân: để em ra mở cửa ... Là ba mẹ và chị à ba người vào đi

_Tôi(Thư): vậy là đông đủ quá rồi mọi người tới thăm con à

_mẹ Hân: tụi con có gây thù chuốc oán với ai không mà bị đánh ra nông nỗi này vậy

_Hân : tụi con có làm gì ai đâu nhưng hai tên đó chỉ nhắm vào chị Thư đánh đã rồi chạy không lấy tài sản gì hết

_Tôi(Thư): cũng may là có Hân ở đây lúc trước con chăm sóc cho Hân không à nên bây giờ em ấy còn vụng về lắm

_mẹ Hân: chẳng bù cho chị con lấy ngay một thằng chồng vô vụng xuống ngày chỉ nằm ở nhà chẳng chịu làm gì , mẹ bắt chị con về sống với mẹ rồi còn chồng chị mày cũng đi theo gái biệt tâm

_Tôi(Thư): chị có công việc ổn định không em còn 2 cái công ty không quản lý hết chị muốn làm không em tặng cho chị một cái

_Chị Hân: vậy thì cảm ơn em nhé

_Ba Hân: không thấy gì nhưng mà uống rượu được phải không có bạn của Hân nữa nè cùng nhau uống một tí đi

_Vy: ây da bác trai à tửu lượng của con hơi bị giỏi đó bác trai nhắm chơi lại con không

_Hân: ba à chị Thư yếu nhớt à tha cho chị Thư đi( lúc ra mắt bị bắt uống đến nỗi gục tại bàn luôn)

_Tôi(Thư): ai nói với em là chị yếu chứ hả ba con chơi với ba ( cái con Vy kia định ra vẻ hả tôi sẽ cho cô biết tôi mạnh hơn cô )

.

.

.

.

2 Tiếng sau

Khò khò Vy và Thư đã gục tại bàn nhậu

Ba Hân: khϊếp chưa mở miệng ra là giỏi lắm uống chưa đã mà hai đứa đã gục rồi

_Hân: em đã bảo rồi yếu xiều mà bài đặt uống " đỡ vào phòng" phiền chị đưa Vy vào phòng bên kia nhé chị chịu khó ngủ với Vy một bữa nha

_Chị Vy : được rồi còn bố mẹ ngủ ở đâu_Hân: nhà em nhiều phòng lắm chị đừng lo ở kế phòng của chị luôn á

_Tôi(Thư): " giọng say rượu" aaaa Hân ơi em đâu rồi sao tối thui vậy

_Hân: em đây đừng quậy nữa ngủ đi "ôm"

_Tôi(Thư): ha há em thơm quá nè em cởϊ áσ ra đi

_Hân: ây da chị không thấy gì mà chị vẫn biếи ŧɦái như lúc trước vậy lần nào ngủ cũng kêu em cởϊ áσ "cởϊ áσ"

_Tôi(Thư): cởi thêm cái áσ ɭóŧ nữa cơ " nhõng nhẽo"

_Hân: được rồi được rồi em mệt chị quá "cởi ra tiếp" uống rượu dô là quậy hà em mà thấy chị uống là em đấm vỡ sọ chị đó

_Tôi(Thư): "hít hít cấm đầu vào ngực Hân dụi dụi" thơm quá nè

_Hân: "đỏ mặt" chị thôi dụi coi nhột muốn chết